Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 806 - Chương 806: Cổ Thành Tụ Họp (1)

Chương 806: Cổ Thành Tụ Họp (1)

Bên dưới đạo đài còn có vài chục vị cường giả tuyệt đỉnh đang uống rượu trò chuyện, tuy rằng về sau có thể là đối thủ, nhưng bây giờ vừa nói vừa cười, thuận tiện còn có thể quan sát đối thủ.

Diệp Thương Khung đang bắt chuyện với cường giả tuyệt đỉnh của vị diện khác, muốn lôi kéo minh hữu cho vị diện Thâm Lam.

Trần Mục thấy Mạc Cửu Nhi trong đám người nhìn, nàng ta thân mặc váy đen ngang gối, hai chân thon dài, cùng với vớ đen, thành thục xinh tươi, khá là mê người, xung quanh còn có rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh vây quanh, đều cảm thấy hứng thú với nàng ta.

Ngoại trừ Mạc Cửu Nhi ra, hiện trường còn có tiên tử thân mặc bạch y rất chăm chú.

Lâm Thanh Đại thấy ánh mắt Trần Mục rơi vào trên người bạch y tiên tử tuyệt mỹ cách đó không xa, nhỏ giọng nói: "Trần đại ca, nàng ta đến từ vị diện Quang Minh, tên là Yên La."

Xếp hạng của vị diện Quang Minh đứng thứ năm, ngôi bậc rất cao, thực lực của Yên La cường đại, không phải là vị diện Chi Tử, cường giả mạnh nhất của vị diện Quang Minh còn chưa có lộ diện.

Yên La thân mang váy dài bạch y, khuynh thành tuyệt thế, da thịt phát ra ánh bạc, thánh khiết không tì vết.

Trần Mục khẽ gật đầu, hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc ở trên người Yên La, có phần tương tự với Khương Phục Tiên, có lẽ nguồn gốc sức mạnh của bọn họ giống nhau.

Yên La cũng chú ý tới ánh mắt của Trần Mục, đuôi mày nàng ta khẽ nhướn, sau đó bốn mắt nhìn nhau.

Trần Mục chậm rãi dời ánh mắt đi, xung quanh có hơn ba mươi vị cường giả tuyệt đỉnh, còn có cường giả tuyệt đỉnh không có lộ diện, có người là chưa đến Uyên Hải cổ thành, có người là cố ý không lộ diện, muốn ẩn giấu thực lực.

Ầm ầm!

Mặt đất bỗng nhiên chấn động.

Ánh mắt của mọi người bị tiếng vang làm kinh động, bên trên bậc thang đá xanh cách đó không xa có khối bia đá màu xanh cao ba trượng, có cường giả tuyệt đỉnh vẻ mặt đau đớn ôm lấy tay, trên tấm bia đá có vết in bàn tay rất nông.

"Ha ha."

Chỗ cao, trên đạo đài truyền đến tiếng cười khinh miệt, cường giả tuyệt đỉnh trên bậc thang cố nén đau đớn rời đi, rất rõ ràng hắn ta bị phản phệ, hơn nữa còn bị thương không nhẹ, vào lúc mấu chốt này bị thương, rất nguy hiểm.

Lâm Thanh Đại ở trong thành từng nghe ngóng tin tức, vội vàng giải thích nói: "Trần đại ca, bên trên tấm bia đá kia có thủ chưởng ấn do cường giả Thái Cổ lưu hạ, nếu như có thể đỡ được đạo thủ chưởng ấn kia, hình như có thể giành được khen thưởng."

"Thú vị."

Trần Mục cách từ rất xa cũng có thể phát giác được sự khủng bố của đạo thủ chưởng ấn kia, cho dù là Địa giai chủ tể, muốn đỡ được đạo thủ chưởng ấn kia cũng rất khó.

"Để ta tới!"

Một đạo thân ảnh khôi ngô xuất hiện ở trên đài cao, da thịt màu nâu, hai tay như sắt đá, đầu đầy tóc dài màu vàng xoã tung, như là sư tử oai hùng.

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Thanh Đại ngưng lại: "Vị diện Bách Thú, vị diện xếp hạng thứ mười bốn, Long Khiếu Thiên, nhục thân mạnh mẽ, là đối thủ đáng để lưu ý."

Trần Mục nhẹ gật đầu, hắn có thể cảm giác được, mặc dù là cường giả tuyệt đỉnh đến từ vị diện thứ mười bốn, nhưng luận sức mạnh, còn mạnh hơn Lâm Thanh Đại.

Long Khiếu Thiên vung quyền với chưởng ấn trên tấm bia đá, bên ngoài cơ thể Kim Long quấn quanh, tiếng rồng kêu vang vọng khắp tứ phương, cành lá của cổ thụ màu vàng đều đang lay động.

Ầm ầm!

Nắm đấm của Long Khiếu Thiên dừng ở trước chưởng ấn, trên trán hắn ta trải rộng mồ hôi, đồng tử đột nhiên rụt lại.

Khoảng cách rất gần, lại không cách nào tiến được về phía trước, vẻ mặt Long Khiếu Thiên dần dần trở nên ngưng trọng.

Đùng!

Long Khiếu Thiên bị đánh lui ra ngoài mấy chục trượng, Kim Long bên ngoài cơ thể hắn ta lập tức tiêu tán, cường giả tuyệt đỉnh ở chung quanh lắc đầu cười khẽ, ánh mắt của cường giả ở chỗ cao trên đạo đài ngưng trọng, bọn họ đều nhìn đạo chưởng ấn kia.

Đạo chưởng ấn kia có lai lịch không tầm thường.

Lâm Thanh Đại cười đề nghị: "Trần đại ca, có vẻ như tấm bia đá kia còn chưa có cường giả khiêu chiến thành công, có điều ngộ đạo trên đạo đài có lẽ sẽ có thu hoạch."

"Đạo đài càng cao, thu hoạch càng nhiều, thực lực cần có cũng càng mạnh." Lâm Thanh Đại nói bổ sung.

Trần Mục phát giác được năng lượng nồng đậm xuất hiện, ngẩng đầu, một giọt chất lỏng màu vàng từ bên trong cành lá của cổ thụ rơi xuống, rơi vào trên thân nam tử thanh y.

Cường giả tuyệt đỉnh xung quanh đều ném tới ánh mắt hâm mộ, đó là nguyên dịch ngộ đạo, có xác suất giúp cho vô thượng đạo của cường giả tuyệt đỉnh lột xác thành đạo nhất.

"Đó là ai?"

Trần Mục hỏi Lâm Thanh Đại.

Trên người nam tử thanh y có kiếm ý mạnh mẽ, hắn ta rất không đơn giản, lúc này mới thu hút sự chú ý của Trần Mục.

Lâm Thanh Đại lắc đầu.

Lúc này, Yên La liên bước nhẹ nhàng, nàng ta đi đến bên cạnh Trần Mục, mỉm cười: "Tên kia rất đáng sợ, đến từ vị diện Luân Hồi, không chỉ từng một lần tham gia đại chiến vị diện, đời này hắn tên là Chu Vạn Cổ."

Có thể tham gia một lần đại chiến vị diện đã rất không dễ dàng, nhiều lần tham gia đại chiến vị diện càng là khó càng thêm khó, cho dù là đỉnh tiêm tuyệt đỉnh cũng không dám trêu chọc hắn ta.

Vị diện Luân Hồi là vị diện đứng thứ hai, thực lực không nghĩ cũng biết, Trần Mục mỉm cười: "Đa tạ."

Yên La gật đầu cười khẽ: "Chờ đến đại chiến vị diện, còn xin Trần huynh thủ hạ lưu tình."

Nàng ta đã nghe ngóng về Trần Mục, nhưng biết rất ít, có thể cảm nhận được khí tức trên người hắn, thánh khiết không tì vết, là đồng bọn đáng tin cậy.

Trần Mục cười cười, không nói gì, hắn nhìn về phía bia đá màu xanh cách đó không xa, rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh đều quăng ánh mắt tới, nhưng không ai dám đi thử tiếp.

Yên La che miệng cười khẽ, không khỏi trêu ghẹo: "Trần huynh không ngại thì đi thử xem, đạo chưởng ấn kia trải qua năm tháng dài đằng đẵng, sớm đã không cường thịnh bằng năm đó."

Lâm Thanh Đại không khỏi nhíu mày, vừa rồi có cường giả tuyệt đỉnh bị thương ở trên đó, ngay cả Long Khiếu Thiên cũng chật vật rút lui, quan trọng nhất chính là, nếu như biểu hiện rất kém cỏi ở trên đó, sẽ rất dễ biến thành đối tượng bị nhằm vào.

Bình Luận (0)
Comment