Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 811 - Chương 811: Phong Ấn Tà Chủ (1)

Chương 811: Phong Ấn Tà Chủ (1)

Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền bay vọt lên trời.

Liễu Trung Nguyên và Thủy Kỳ Lân trấn thủ Thiên Cung, vẻ mặt bọn họ nghiêm túc: "Tiền phương thế nào?"

Chúc Chiếu lắc đầu than nhẹ: "Không rõ, một mình đế hậu trấn thủ thông đạo vị diện, nàng bảo chúng ta bây giờ bố trí đạo phòng tuyến thứ hai."

Liễu Trung Nguyên cùng Thủy Kỳ Lân nhìn nhau cười khổ: "Mặc dù thực lực của đế hậu rất mạnh, nhưng một mình đối mặt với đông đảo cường giả, chỉ sợ một cây chẳng chống vững nhà."

Chúc Chiếu gật đầu: "Ta muốn đi trợ giúp, nhưng bị nàng từ chối, nàng để cho chúng ta bố trí đạo phòng tuyến thứ hai, tình hình lúc này có lẽ thật không tốt."

Vẻ mặt mọi người ngưng trọng, toàn bộ Thiên Cung đều tràn ngập không khí đè nén.

Chỗ sâu trong tinh không, xung quanh vị diện thông đạo, vạn dặm đóng băng, có đạo thân ảnh thánh khiết đưa lưng về phía chúng sinh, trước người là tấm chắn do ánh bạc thánh khiết ngưng tụ mà thành.

Rắc!

Tiếng vỡ tan vang lên.

Tấm chắn thánh khiết bị xé rách.

U quang từ vị diện thông đạo tràn vào, sức mạnh to lớn đáng sợ khiến cho không gian vặn vẹo, băng tuyết bị phá nát, sinh linh không thuộc về vị diện này cưỡng ép giáng xuống.

Đó là sinh linh hình người vĩ ngạn, trên người có rất nhiều đôi mắt, giây phút ông ta giáng xuống, ánh kiếm màu bạc xé rách không gian, chớp mắt là tới.

Sinh linh vĩ ngạn giơ tay lên, lúc mở lòng bàn tay ra, đôi mắt u ám ở lòng bàn tay cũng đồng thời mở ra.

Ánh kiếm màu bạc chém qua, bàn tay của sinh linh vĩ ngạn bị cắt đứt, đôi mắt đang chảy máu, vết thương hiện ra u quang, huyết dịch tụ mà không tan.

"Không tồi."

Lòng bàn tay Tà chủ rất nhanh liền khép lại, khóe miệng hơi hơi giương lên, trong mắt có chút cao ngạo.

Vị diện Tà Thần tiến công bị Khương Phục Tiên một mình ngăn cản rất nhiều lần, điều này khiến cho Tà Thần trở nên rất không kiên nhẫn, ông ta muốn tốc chiến tốc thắng, cho nên lựa chọn tự mình động thủ.

Vẻ mặt Khương Phục Tiên lạnh nhạt, nàng ta không sợ hãi, cũng không có khinh địch.

Tà chủ phóng ra uy áp của chủ tể, không gian xung quanh vặn vẹo, ngay cả sao trời ở xa xa cũng đang chấn động, giữa thiên địa một mảnh xơ xác tiêu điều.

Khương Phục Tiên nhấc đầu ngón tay lên, trong tay ánh bạc hóa thành trường kiếm, kiếm quang lan ra vạn dặm, không gian bị cắt đứt, phảng phất như muốn chia đôi đất trời.

"Hừ!"

Tà chủ hừ lạnh.

Ông ta hờ hững phất tay, vẻ mặt lạnh lùng, quy tắc trật tự trước người bị chặt đứt, trong hư không xuất hiện mắt đen lớn cỡ ngôi sao, thu hút hồn người.

Lúc kiếm quang tới gần, mắt đen phát ra u quang, ánh bạc thánh khiết bị thôn phệ.

Tà chủ chậm rãi tới gần, vẻ mặt ông ta lạnh lùng nói: "Chỉ cần ngươi nguyện ý thần phục, bản tôn có thể cho ngươi sống tiếp."

Đôi mắt xanh biếc của Khương Phục Tiên tràn ra ánh bạc, tóc bạc của nàng ta rối tung, áo giáp trắng bạc bao bọc toàn thân, hai tay nắm Băng Hồn và Tuyết Phách, tư thế hiên ngang, không có chút e ngại nào.

"Ngu xuẩn mất khôn."

Mắt đen to lớn trước người Tà chủ phóng ra u quang, trật tự quy tắc của vị diện này không thể chịu đựng được cỗ uy áp kia, lần lượt bị phá nát, cột sáng màu đen nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Khương Phục Tiên.

Trước mặt Khương Phục Tiên song kiếm giao nhau, ánh bạc chữ thập theo lưỡi kiếm vung mà bắn ra.

Chỗ sâu trong tinh không sáng lên ngôi sao chữ thập.

Ánh bạc và u quang va chạm tại chỗ sâu trong tinh không.

Khương Phục Tiên phóng thích sức mạnh vị diện trong cơ thể, ánh bạc chữ thập trở nên cường thịnh, u quang bị đánh lui, mắt đen lớn cỡ ngôi sao bị chém ra.

"Thú vị."

Tà chủ không chút hoang mang, trước người ông ta xuất hiện u sương, ánh bạc thánh khiết bị u sương thôn phệ, Tà chủ phát ra tiếng cười giễu cợt.

Khương Phục Tiên mặt không biểu cảm, tay nàng ta nắm song kiếm phóng về phía Tà chủ, lựa chọn chủ động xuất kích, giây phút tới gần, Tà chủ một mặt khinh thường cười lạnh, ông ta giang hai cánh tay, cánh tay và mắt đen trên người lần lượt mở ra, uy áp phát ra càng khủng bố.

Trong hư không phía sau lưng Tà chủ, vô số mắt đen bỗng dưng xuất hiện, giống như ngôi sao đen nhánh đầy trời, mỗi cái mắt đen đều nắm giữ năng lượng kinh khủng, hình ảnh kia tựa như ngày tận thế.

Tất cả mắt đen đồng thời vọt ra u quang, nghìn tơ vạn sợi, như là la võng, Khương Phục Tiên vung kiếm, chặt đứt u quang đang lao tới trước mặt.

Đại đạo đều đang chấn động.

Khương Phục Tiên chớp mắt tới gần Tà chủ, Băng Phách hướng về phía trước chém ra, kiếm quang không thể địch nổi, Tà chủ giơ tay lên, quyền trượng đầu lâu đen nhánh ngang giữa không trung, đó là chí bảo của Tà chủ.

Quyền trượng đầu lâu va chạm với Băng Phách.

Ầm ầm!

Không gian vặn vẹo, đại đạo lay động, sao trời xung quanh vỡ nát như bọt biển.

Đôi mắt xinh đẹp của Khương Phục Tiên ẩn chứa hàn ý, nàng ta phóng thích tất cả sức mạnh vị diện trong cơ thể, ánh bạc nồng đậm bao phủ sao trời ở chung quanh vị diện thông đạo.

"Vị diện rách nát, vậy mà lại có cường giả như ngươi, không hổ là vị diện Vĩnh Hằng."

Tà chủ cảm giác được áp lực, vẻ mặt ông ta nghiêm túc, đôi mắt trên người lần lượt mở ra, sức mạnh tăng vọt trong nháy mắt, thân hình trở nên vĩ ngạn, bóng người chiếu rọi thiên địa.

Đùng!

Khương Phục Tiên bị Tà chủ đẩy lui.

Tà chủ mở ra trăm mắt trên toàn thân, trong lòng bàn tay vọt ra một luồng u quang, nháy mắt liền đánh ra, Khương Phục Tiên không kịp né tránh, đầu vai có đoá huyết hoa nở rộ.

Khương Phục Tiên cắn chặt hai hàm răng trắng, quay người rời đi, trong chớp mắt rời xa vị diện thông đạo.

"Ha ha, muốn đi?"

Tà chủ dậm chân hướng về phía trước, một bước đuổi kịp Khương Phục Tiên, ông ta giơ tay lên, vô số u quang bắn ra, giống như thiên la địa võng bao phủ về phía Khương Phục Tiên.

Khương Phục Tiên bị u quang xây thành lồng giam giam giữ, Tà chủ nhìn nàng ta, chế giễu nói: "Ngươi rất mạnh, nếu như nguyện ý thần phục vị diện Tà Thần bọn ta, bản tôn có thể tha cho ngươi không chết, ngươi suy nghĩ cho kỹ đi."

"Chỉ bằng ngươi?"

Đầu vai Khương Phục Tiên nhuốm máu, vẻ mặt nàng ta vẫn cao ngạo như cũ, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa hàn ý.

"Không biết tốt xấu."

Bình Luận (0)
Comment