Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 812 - Chương 812: Phong Ấn Tà Chủ (2)

Chương 812: Phong Ấn Tà Chủ (2)

Tà chủ đưa tay về phía Khương Phục Tiên, mắt đen trong lòng bàn tay hiện ra u quang, bỗng nhiên ông ta nắm quyền, lồng giam được xây từ u quang nổ tung, không gian vỡ nát, chỗ sâu trong tinh không tràn ngập ánh bạc, hết thảy quy về yên tĩnh.

Trời đất im lặng, Tà chủ nhìn Khương Phục Tiên hóa thành ánh bạc đầy trời, ông ta cười to ha ha, bỗng nhiên tiếng cười im bặt dừng lại, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.

Tà chủ đột nhiên đánh ra một đạo u quang về phía trước, đạo u quang kia lại xuất hiện từ phía sau.

"Là cạm bẫy!"

Tà chủ nắm nắm đấm, cánh tay ông ta rung lên, đạo u quang kia liền bị đánh tan: "Hừ, dựa vào kết giới này, mà muốn giam giữ bản tôn, nực cười."

Bên ngoài kết giới.

Khương Phục Tiên đứng tại chỗ sâu trong tinh không, quanh thân bao phủ ánh bạc, sắc mặt nàng ta tái nhợt, vừa rồi vì đưa Tà chủ vào không gian kết giới đã bố trí từ trước, chỉ có thể ngưng tụ một đạo phân thân cường đại, vậy nên phải trả một cái giá cực kỳ nặng nề.

Bên trong vị diện thông đạo vọt ra lượng lớn cường giả Tà tộc, bọn họ không có phát giác được khí tức của Tà chủ, chỉ thấy ánh kiếm màu bạc đánh tới, cường giả Tà tộc bị chém giết thành mảng.

Chỉ có số ít tuyệt đỉnh chạy ra khỏi vị diện thông đạo, Khương Phục Tiên không có chém tận giết tuyệt, chính là tiết kiệm năng lượng, hơn nữa là vì giết gà dọa khỉ.

Tà chủ bị phong ấn, nhất định có thể uy hiếp được cường giả của vị diện Tà Thần, trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, Khương Phục Tiên nhìn không gian kết giới ở phía xa, nàng ta biết rõ, không có khả năng vĩnh viễn phong ấn chủ tể.

Chúc Chiếu và U Huỳnh chỉ huy thần tiên đại năng đi tới chỗ sâu trong tinh không, Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Các ngươi trấn thủ chỗ sâu trong tinh không, chống lại kẻ địch vực ngoại."

Khương Phục Tiên nháy mắt trở lại Thiên Cung.

Sau khi phong ấn Tà chủ, nàng ta mới dám nghỉ ngơi một lát.

Khương Phục Tiên từng đánh chết lượng lớn cường giả của vị diện Tà tộc, thu hoạch được đại lượng tin tức có liên quan tới vị diện Tà Thần, trong đó Tà chủ còn chưa phải mạnh nhất.

Vị diện Tà Thần còn có một vị Tổ Tà Thần, sức mạnh của Tổ Tà Thần hơn xa Địa giai chủ tể, ông ta phải trấn thủ vị diện Tà Thần, sẽ không dễ dàng xuất thủ.

Thiên Cung.

Khương Phục Tiên đã rất lâu chưa có trở về, nàng ta đổi một bộ váy áo trắng như tuyết, liền đi tới Tiên giới.\

Tiên giới, Tiêu Dao minh.

Tần Nghê Thường đang làm việc trong điện.

Khương Phục Tiên mỉm cười xinh đẹp: "Sư muội."

"Sư tỷ, tỷ trở về rồi." Tần Nghê Thường hưng phấn đứng dậy: "Nguy cơ giải trừ chưa?"

Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Ta tạm thời phong ấn Tà chủ, nhưng nguy hiểm còn chưa có giải trừ, chỉ có thể chờ đợi phu quân trở về, ta tin tưởng chàng ấy."

Tần Nghê Thường không khỏi than nhẹ: "Hi vọng tiểu sư đệ có thể về sớm một chút."

"Sư tỷ, tỷ muốn tới nhân gian thăm Đậu Đậu đi." Tần Nghê Thường dò hỏi.

Khương Phục Tiên hơi hơi mỉm cười: "Đúng vậy, thuận tiện trở về thăm mọi người, ta còn có việc muốn nhờ sư muội."

"Sư tỷ, việc gì?"

"Có thể ta sẽ rời đi một đoạn thời gian."

Tần Nghê Thường trợn to con ngươi, kinh ngạc nói: "Sư tỷ, tỷ muốn đi nơi nào?"

"Ta nhớ tới một vài quá khứ không cách nào chặt đứt được, cần đến một nơi rất xa." Trên mặt Khương Phục Tiên nở nụ cười, Tần Nghê Thường không biết phải làm sao.

Khương Phục Tiên kéo tay Tần Nghê Thường: "Sư muội, lại phải làm phiền ngươi, Thiên Cung cần ngươi giúp đỡ, hi vọng ngươi có thể giúp sư tỷ và tiểu sư đệ."

Tần Nghê Thường nở nụ cười xinh đẹp: "Sư tỷ, ta sẽ ta dốc hết khả năng, tỷ yên tâm đi."

Khương Phục Tiên ôm Tần Nghê Thường, khẽ vuốt phía sau lưng nàng ta: "Sư muội, cám ơn ngươi."

"Sư tỷ."

Mặc dù Tần Nghê Thường thường xuyên oán trách Khương Phục Tiên, nhưng trong lòng lại xem nàng ta như chỗ dựa.

Lúc Khương Phục Tiên trở về nhân gian, còn mang cả Trần Đồng và Trần Tô về nghỉ ngơi.

Bắc Hoang, Trần gia.

Khương Phục Tiên trở lại Trần gia, Đậu Đậu lập tức đi tới bên cạnh nàng ta, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng nàng ta, giống như đứa trẻ: "Nương, ngài kết thúc bế quan rồi?"

"Đúng thế."

Khương Phục Tiên ôm khuôn mặt của Đậu Đậu, nàng ta trổ mã xinh đẹp, hoàn mỹ kế thừa ưu điểm của phụ mẫu.

Đậu Đậu có thiên phú cường đại, tuổi còn trẻ, đã nắm giữ thực lực của Chí Tôn.

Đường Uyển và Trần Nghiêm ở Hồng Châu, Trần Dĩnh mang bọn họ đi du sơn ngoạn thủy khắp nơi, Trần Dao quanh năm ở trong nhà, hiện tại nàng ta cũng nắm giữ thực lực Chí Tôn.

Trên mặt Trần Dao nở nụ cười ngọt ngào: "Phục Tiên tỷ, gần đây luôn ngóng trông có thể nhìn thấy tỷ."

"Dao Dao, ngươi lại đẹp lên rồi."

"Vẫn là Phục Tiên tỷ xinh đẹp nhất."

Đậu Đậu cười ngọt ngào nói: "Tiểu cô và mẫu thân đều xinh đẹp, cả nhà chúng ta đều đẹp."

"Vẫn là Đậu Đậu miệng ngọt." Trần Dao che miệng cười khẽ, nàng ta nhìn về phía Khương Phục Tiên, đôi mắt đẹp ngưng lại: "Phục Tiên tỷ, ta thấy tỷ có chút mỏi mệt, lần này về Trần gia, nghỉ ngơi thêm hai ngày đi."

Đậu Đậu ôm cánh tay mảnh khảnh của Khương Phục Tiên, nàng ta nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt mỹ của mẫu thân, mặt mũi tràn đầy biểu cảm đau lòng: "Nương, ngài ở nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi."

Khương Phục Tiên mỉm cười gật đầu: "Được, nương ở Trần gia chơi hai ngày cùng các ngươi."

Các nàng cùng đi đến tổ trạch thăm hỏi Trần Thiên Nam, đám người Trần Tô và Trần Đồng cũng tới.

Đậu Đậu mỉm cười đề nghị: "Tằng tổ, gọi nhị thúc bọn họ đều trở về cho náo nhiệt đi."

Trần Thiên Nam cười gật đầu: "Được, cũng đã rất lâu không có trông thấy bọn họ rồi."

Trần Đồng cùng Trần Tô chủ động đi thông báo cho mọi người.

Trần Dao cười ngọt ngào nói: "Ta đi đón cha nương, Đậu Đậu, ngươi cùng nương của ngươi trò chuyện đi."

Đậu Đậu kéo tay Khương Phục Tiên, hai mẫu nữ tản bộ ở ven hồ gần Trần gia.

Khương Phục Tiên có thể nhìn thấy sự trưởng thành của Đậu Đậu, nàng ta thiên phú dị bẩm, còn vô cùng nỗ lực, thậm chí đã đuổi kịp bước chân của cường giả lão bối.

"Nương, bây giờ ta có thể giúp người chia sẻ nỗi lo." Đậu Đậu nhìn mẫu thân, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc.

Ánh mắt Khương Phục Tiên ôn nhu, dịu dàng nói: "Đậu Đậu, nương hi vọng con có thể vui vẻ trưởng thành."

Bình Luận (0)
Comment