Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 815 - Chương 815: Thái Âm Chi Hồ (2)

Chương 815: Thái Âm Chi Hồ (2)

Cách từ rất xa cũng có thể cảm nhận được uy áp của chủ tể, vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt, không có để ý, dù cho là chủ tể, hắn cũng không hề e ngại chút nào.

Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung đi tới gần Trần Mục, cường giả tuyệt đỉnh căn cứ vào vị diện khác nhau mà truyền tống đến vị trí khác nhau, tình hình ở mỗi lần đại chiến vị diện đều khác nhau.

Sau khi Trần Mục đi vào vùng đất Khư Tịch, thì lập tức phá giải Tuyệt Sinh Chú trong cơ thể, may mà có đạo binh của Vân Mộng Trần trợ giúp, hắn thuận lợi giải quyết được phong ấn trong cơ thể, nhưng cũng bởi vậy mà lãng phí lượng lớn thời gian thu thập bảo bối.

Vì phá giải Tuyệt Sinh Chú trong cơ thể, đạo binh của Vân Mộng Trần tiêu hao nghiêm trọng, hiện tại không giúp được Trần Mục quá nhiều chuyện, hắn ở vùng đất Khư Tịch chỉ có thể dựa vào sức mạnh của mình.

Bầu trời của vùng đất Khư Tịch là màu xanh, nơi xa có đồi núi cao ngất, nghe đồn đó là Sáng Thế Tổ Thụ, bóng rợp ngân hà, toàn bộ vùng đất Khư Tịch đều bị tán cây bao phủ, ngọn cây cũng là vòng chung kết của đại chiến vị diện.

"Trần huynh."

"Trần đại ca."

Đám người Lâm Thanh Đại ở xung quanh tìm kiếm tạo hóa, đột nhiên xuất hiện động tĩnh khiến cho bọn họ đồng thời chạy đến.

Tiến vào vùng đất Khư Tịch, tuyệt đỉnh cường giả đều đang ẩn giấu khí tức của bản thân mình, nhưng ba đạo thân ảnh vĩ ngạn ở nơi xa rất bắt mắt, đó là chủ tể hàng thật giá thật.

Vẻ mặt Lâm Thanh Đại ngưng trọng nói: "Đã có tuyệt đỉnh cường giả đột phá đến cảnh giới chủ tể."

Diệp Thương Khung nhìn về phía Trần Mục: "Trần huynh, ngươi cũng có thể đột phá, bọn ta hộ pháp cho ngươi."

"Không vội, nếu như các ngươi có thể đột phá, có thể đột phá ở đây, ta định đi tìm tạo hóa trước." Trần Mục biết đột phá cần thời gian.

Lâm Thanh Đại cười khổ nói: "Chúng ta còn không có năng lực đột phá, không bằng cùng nhau đi về phía trước đi."

"Vậy thì tốt, ta cảm thấy phía trước có tần sóng năng lượng nồng đậm, qua xem thử một chút đi."

Trần Mục bay vọt lên trời, tại vùng đất Khư Tịch, có cấm chế cường đại, tuyệt đỉnh đều không thể vượt qua hư không, bọn họ chỉ có thể bay qua.

Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung theo sát bên cạnh Trần Mục, dưới đất là trong suốt đá vụn, còn có ánh lửa chói lọi, giữa đất trời tràn ngập quy tắc năng lượng đặc thù.

Trần Mục vừa đi đường, vừa thích ứng với trật tự quy tắc của nơi này, thân thể giống như bị đeo lên gông xiềng, phía trước có cơn bão năng lượng hỗn loạn, lóe ra đao quang kiếm ảnh, mặt đất trải rộng vết nứt như mạng nhện.

"Cẩn thận một chút."

Trần Mục đáp xuống mặt đất, cách đó không xa còn có sát ý, trật tự quy tắc hỗn loạn, các loại năng lượng đan lẫn, đôi mắt xinh đẹp của Lâm Thanh Đại ngưng lại: "Là uy áp của chủ tể."

Vẻ mặt Diệp Thương Khung nghiêm túc, hắn ta chỉ nơi xa: "Đó là thi hài của chủ tể, trông dáng vẻ, là do đại chiến vị diện lúc trước lưu lại."

Mạnh như chủ tể, cũng ngã ở vùng đất Khư Tịch, không nghĩ cũng biết sự tàn khốc của đại chiến vị diện, thân thể thi hài bị cắt một nửa, nắm trong tay trường đao đỏ thẫm.

Phía trên trường đao còn mang theo máu ấm, nhiệt độ chung quanh khủng bố, năng lượng trong đó vẫn chưa tiêu tan, quanh thân Trần Mục phát ra bất diệt quang huy, hắn đi vào trung tâm chiến trường, đám người Lâm Thanh Đại chờ ở bên ngoài.

Khu vực trung tâm của vùng chiến trường này, quy tắc hỗn loạn, Trần Mục tưởng tượng lại trận chiến lúc trước kia ở trong thức hải, hắn phát hiện vị chủ tể này là bị vây giết mà chết.

Ở trong cơ thể của thi hài phát hiện ngọc thạch kim sắc, chỉ to bằng cỡ móng tay, cỗ năng lượng này rất nồng đậm, Trần Mục lấy khối ngọc thạch kia ra: "Đây là Thánh Nguyên Thạch?"

Thánh Nguyên Thạch kim sắc rất hiếm có, Trần Mục đoán ra hắn ta là bởi vì khối Thánh Nguyên Thạch kim sắc này mới trở thành chủ tể, còn chưa có ổn định cảnh giới, thì đã bị giết chết.

Trần Mục thôi động sức mạnh thôn phệ, lòng bàn tay xuất hiện vòng xoáy màu đen, Thánh Nguyên Thạch kim sắc dần dần hòa tan, năng lượng dồi dào tràn vào toàn thân.

Một lát sau, Thánh Nguyên Thạch kim sắc trong tay Trần Mục hoàn toàn được luyện hóa, đạo quả trong cơ thể hắn được tăng cường, chút Thánh Nguyên Thạch như thế đã có hiệu quả như vậy, nếu như có được đại lượng Thánh Nguyên Thạch, đạo quả nhất định có thể có biến chất.

Chủ tể có bản mệnh đạo binh của chính mình, thực lực tăng gấp bội, Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung có đạo binh, nhưng không thuộc về mình, sự giúp đỡ có hạn, nếu như đụng phải chủ tể, chắc chắn bọn họ sẽ rất chịu thiệt thòi.

May mà tuyệt đại đa số đều là cảnh giới tuyệt đỉnh, trong thời gian ngắn không có quá nhiều chủ tể xuất hiện.

Trần Mục ra khỏi chiến trường phế tích, vẻ mặt hắn bình tĩnh, mỉm cười nói: "Mặc dù có chủ tể xuất hiện, nhưng số lượng sẽ không quá nhiều, bọn họ cũng sẽ tìm kiếm tạo hóa, chỉ cần tránh bọn họ thì sẽ không có phiền phức."

Diệp Thương Khung trầm giọng nói: "Trần huynh, vừa rồi ba đạo thân ảnh kia tới gần, trong đó có một đạo thân ảnh rất giống Phần Vũ, ta nghi ngờ ba vị tuyệt đỉnh của vị diện Sâm La trở thành chủ tể, chỉ sợ bọn họ đến gây phiền phức."

"Đúng vậy, đáng tiếc hiện tại không cách nào liên hệ được với vị diện Quang Minh, nếu như liên thủ cùng với bọn họ, cho dù là vị diện Sâm La, chúng ta cũng không sợ." Lâm Thanh Đại lắc đầu than nhẹ.

Trần Mục mỉm cười nói: "Các ngươi không cần lo lắng, ta đã đáp ứng Vân Mộng Trần, sẽ giúp vị diện Thâm Lam các ngươi lấy được thành tích, theo ta tìm kiếm tạo hóa trước, sau đó tìm cơ hội đột phá chủ tể cảnh."

Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung chỉ có thể tin tưởng Trần Mục.

Trần Mục mang theo hai người tiếp tục tiến về phía trước, vùng đất Khư Tịch yên tĩnh vắng lặng, giữa đất trời có ánh lửa chói lọi đang chập chờn, mặt đất khắp nơi hoang tàn.

Đa số tuyệt đỉnh cường giả còn đang bế quan, ở bên ngoài tìm kiếm tạo hóa đều là số ít, chủ yếu là thu thập tình báo, Trần Mục nhân cơ hội tìm kiếm tạo hóa.

Trên cánh đồng hoang có hồ nước trong veo.

Đám người Trần Mục tới ven hồ, mày liễu của Lâm Thanh Đại khẽ nhíu: "Nơi này có vấn đề."

Bình Luận (0)
Comment