Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 816 - Chương 816: Thái Âm Chi Hồ (3)

Chương 816: Thái Âm Chi Hồ (3)

Diệp Thương Khung nhắc nhở: "Đây là nước Thái m, nghe đồn có thể thôn phệ sinh linh trần gian."

Ánh mắt Trần Mục ngắm nhìn nơi xa: "Vùng đất Khư Tịch có những sinh linh khác sống?"

Lâm Thanh Đại vội vàng trả lời: "Ta nghe nói bên trong có sinh linh do Tổ Thần tạo ra."

Trần Mục nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong hồ nước, chỗ đó có sóng gợn cường đại tồn tại: "Chúng ta đi vòng qua."

"Được!"

Đám người Lâm Thanh Đại cũng không muốn mạo hiểm.

Đám người Trần Mục vừa bay vọt lên trời, chuẩn bị rời xa hồ nước, thế nhưng khí tức âm hàn đánh tới, giữa đất trời bỗng nhiên rơi xuống hoa tuyết trắng bạc.

Hồ nước khuấy động, một con đại xà đầy người vảy bạc bay vọt lên trời, nó xé rách không gian, xuất hiện ở gần đó uy áp, đáng sợ không thua kém gì Địa giai chủ tể.

Lâm Thanh Đại cùng Diệp Thương Khung nhìn chằm chằm Trần Mục, bọn họ không biết làm như thế nào cho phải, Trần Mục nhàn nhạt nói: "Nếu nó đã không để cho chúng ta đi, vậy liền chém nó."

Đại xà vảy bạc mang theo gió lạnh cực hàn lao đến, đất trời bị bao phủ trong màu trắng bạc, sau lưng Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung phát lạnh, bọn họ đồng thời lấy ra đạo binh.

Lâm Thanh Đại tay cầm một đoạn cành xanh, cành lá dập dờn ra màu xanh biếc, hàn ý bốn phía bị đuổi tản ra, Diệp Thương Khung lấy ra ốc biển kim sắc, lúc hắn ta thôi động ốc biển, giữa đất trời vang lên tiếng chiến gào to đinh tai nhức óc.

Hoa tuyết bị đánh nát, đại xà vảy bạc vẫn vọt ra như cũ, hai con mắt đỏ bừng, ẩn chứa sát ý, nó mở cái miệng to như chậu máu ra, phun ra vô số lưỡi băng.

Cành xanh điên cuồng sinh trưởng, trong chốc lát vô số cành rơi xuống, lưỡi băng bị ngăn lại, đại xà vảy bạc vẫy đuôi, sắc bén như đao, không gian bị tách ra, vô số cành đứt gãy, Lâm Thanh Đại bị ép lùi lại.

Sau khi ốc biển kim sắc của Diệp Thương Khung được thổi lên, giữa đất trời xuất hiện tàn ảnh thiên quân vạn mã, bên trong ốc biển kim sắc có rất nhiều chiến ý do cường giả viễn cổ lưu lại.

Đại xà vảy bạc rống giận lần nữa, trong hồ phía sau lưng vọt ra lượng lớn đạo binh bị tàn phá, chiến ý do thiên quân vạn mã ngưng tụ bị tan ra trong nháy mắt.

Tiếng ốc biển im bặt rồi dừng, Diệp Thương Khung bị phản phệ, hắn ta không khỏi ho khan, vẻ mặt ngưng trọng: "Trần huynh, vẫn là giao cho ngươi đối phó."

Trần Mục tay cầm đế kiếm lao về phía đại xà vảy bạc, chớp mắt hắn vọt tới gần, đế kiếm mang theo kiếm quang vô thượng chém ra, đại xà vảy bạc bỗng nhiên vẫy đuôi.

Kiếm quang và đuôi rắn va chạm, vảy bạc ma sát ra ánh lửa chói lọi, có huyết quang tràn ra, đại xà vảy bạc phát ra tiếng rống giận, nó xoay vòng quanh Trần Mục, muốn quấn quanh hắn.

Trần Mục không có để ý, hắn vung kiếm lần nữa, kiếm ý ngút trời, giữa hàng mày mang theo ánh sáng sắc bén, đế kiếm chém về phía bảy tấc của đại xà vảy bạc.

Răng rắc!

Đại xà vảy bạc bị chém đứt.

Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung đều hít sâu một hơi trong lúc vô ý, loại sinh linh cấp bậc này, thậm chí ngay cả một kiếm của Trần Mục cũng không tiếp nổi, bọn họ bốn mắt nhìn nhau, có thể nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương.

Đại xà vảy bạc bị chém đứt thân thể, nhưng nó còn chưa có hoàn toàn chết đi, vẫn đang khàn giọng gào thét, thanh âm chói tai, Lâm Thanh Đại không khỏi cau mày.

Đại xà vảy bạc mang theo thân thể tàn phế, mở cái miệng to như chậu máu ra muốn nuốt Trần Mục, trước khi tới gần Trần Mục, hắn đột nhiên vung kiếm chém ra, một kiếm kia rất nhanh, nhanh đến mức Diệp Thương Khung đều không kịp phản ứng.

Trần Mục thu hồi đế kiếm, hắn nhìn đại xà vảy bạc ngã vào ven hồ, con đại xà này nắm giữ thực lực mạnh mẽ, lại bị hắn tuỳ tiện chém giết.

"Trần đại ca, ngươi thật lợi hại."

Mặt mày Lâm Thanh Đại tràn đầy vui mừng, nàng ta còn muốn tới gần xem xét thi thể của đại xà vảy bạc, Trần Mục nhíu mày: "Đừng tới đây, nơi này có nguy hiểm."

Cùng với sự nhắc nhở của Trần Mục, thi thể của đại xà vảy bạc đột nhiên sụp đổ, sương mù Thái m nồng đậm bao phủ ven hồ, hồ nước đóng băng, vạn dặm đóng băng, Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung bị ép lùi lại, trên người bọn họ nhiễm phải một chút sương mù, da thịt bị băng tuyết bao trùm, huyết dịch đều sắp đóng băng, nếu như lại tới gần thêm chút nữa, nói không chừng liền sẽ có nguy hiểm.

Ven hồ, sương mù nồng đậm rất nhanh tiêu tan, Lâm Thanh Đại nhìn những sương mù kia tràn vào thân thể Trần Mục, mặc dù có bất diệt quang huy bao phủ, nhưng thân thể của hắn cũng kết ra băng sương, da thịt mất đi huyết sắc.

"Trần huynh."

Diệp Thương Khung lập tức chạy tới.

"Ta không sao."

Trần Mục miễn cưỡng có thể chịu đựng được, chỉ có điều giai đoạn hiện tại chiến lực của hắn bị giảm bớt đi nhiều.

Cỗ khí Thái m này muốn chiếm lấy thân thể của hắn, Trần Mục đột nhiên phát hiện, vừa rồi đó là bẫy, đại xà vảy bạc chẳng qua là thể xác mà thôi.

Trần Mục không có hoảng, bình tĩnh nói: "Nơi này có hồ Thái m, tương ứng chắc hẳn là còn có hồ Thái Dương, chỉ cần thu hoạch được thái dương chi khí, ta bèn có thể khôi phục."

Diệp Thương Khung liền vội vàng gật đầu: "Không sai, hồ Thái Dương hẳn là ở một chỗ khác của vùng đất Khư Tịch."

Đại xà vảy bạc còn quỷ dị hơn Trần Mục nghĩ, hắn không dám khinh thường, lập tức mang theo đám người Lâm Thanh Đại xuất phát, đi tới vị trí có khả năng tồn tại hồ Thái Dương.

Chiến đấu ven hồ có động tĩnh không nhỏ, xung quanh có tuyệt đỉnh cường giả tới gần bên này, có tuyệt đỉnh cường giả phát hiện động tĩnh của đám người Trần Mục.

Trần Mục phát giác được chung quanh có cường giả tới gần: "Các ngươi có thể đến chỗ sâu của vùng đất Khư Tịch trước, một mình ta có thể tìm kiếm hồ Thái Dương."

Lâm Thanh Đại cười xinh đẹp nói: "Trần đại ca, chúng ta bây giờ là người trên một cái thuyền, cho dù bây giờ ngươi bị thương, bọn ta cũng không thể vứt bỏ ngươi, vị diện Thâm Lam còn phải dựa vào ngươi để lấy được thành tích."

Diệp Thương Khung cũng hiểu rõ, chỉ dựa vào bọn họ không cách nào lấy được thành tích tốt, chỉ có Trần Mục khôi phục đỉnh phong, vị diện Thâm Lam mới có cơ hội lấy được thành tích tốt.

Trần Mục cũng không có ép buộc bọn họ rời đi, muốn tìm được hồ Thái Dương, cần vòng quanh bên ngoài vùng đất Khư Tịch một vòng rất to, sẽ chậm trễ rất nhiều thời gian.

Bình Luận (0)
Comment