Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 818 - Chương 818: Viện Binh Trời Giáng (2)

Chương 818: Viện Binh Trời Giáng (2)

Kiếm quang dâng trào lao ra, mang theo tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc, giữa đất trời phảng phất như có hai con hung thú viễn cổ đang đọ sức, Kiếm Long và Thiên Lang đang đánh nhau.

Lâm Thanh Đại cùng Diệp Thương Khung định ra tay tương trợ, Trần Mục nhàn nhạt nói: "Không cần."

Kiếm Long và Thiên Lang đồng thời bị chôn vùi, đôi mắt Phần Vũ hơi ngưng lại, sức mạnh của chủ tể vậy mà không thể áp chế được Trần Mục bị hao tổn thực lực, vốn dĩ còn đang cực kỳ cao ngạo, trong mắt hắn ta mang theo sát ý.

Trong tay Phần Vũ xuất hiện liệt diễm đại kích, thứ vũ khí kia rất mạnh, không gian của vùng đất Khư Tịch đều có thể tuỳ tiện rạch phá, hắn ta nhếch miệng lên: "Xem chiêu."

Soạt!

Phần Vũ đi tới gần Trần Mục, liệt diễm đại kích rạch phá không gian, Trần Mục lấy đế kiếm ra đối kháng chính diện.

Soạt!

Trần Mục bị đẩy lui mấy trăm trượng, hắn bị khí Thái m ăn mòn, thực lực giảm đi nhiều, hơn nữa sức mạnh của cường giả chủ tể cực kỳ mạnh, hắn có chút miễn cưỡng.

Phần Vũ lại đánh tới lần nữa, Trần Mục chỉ có thể vung kiếm đỡ lấy, hắn thôi động bất diệt quang huy, cưỡng ép sức mạnh tăng lên, nhưng cũng không thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Trong mắt Diệp Thương Khung ẩn chứa sự khiếp sợ: "Trần huynh quá mạnh, bản thân bị trọng thương còn có thể chống chọi chính diện với cường giả chủ tể, nếu như không có bị thương, nói không chừng hắn có thể dùng cảnh giới tuyệt đỉnh để đánh bại chủ tể."

Trong mắt Lâm Thanh Đại mang theo lo lắng, Trần Mục sử dụng sức mạnh sẽ làm tăng thêm thương thế của bản thân.

Phần Vũ thế công hung mãnh, nhưng lại không thể thuận lợi đánh bại Trần Mục, ngược lại bị hắn bó buộc.

Sức mạnh nhục thân của Trần Mục có thể chống chọi chính diện với cường giả chủ tể, nếu như hắn có thể phóng thích sức mạnh trong cơ thể, thì còn có cơ hội đánh bại Phần Vũ.

Minh Sát của vị diện Ám Ảnh lạnh giọng nói: "May mà vừa rồi không có động thủ."

Huyền Di của vị diện Hư không nhàn nhạt nói: "Phần Vũ hẳn là có thể đánh bại Trần Mục, những cường giả khác của vị diện Thâm Lam không đáng phải sợ, chúng ta chờ xem sao."

Phần Vũ và Trần Mục không ngừng va chạm trên bầu trời, kiếm quang và hỏa quang khiến cho xung quanh trải đầy khe rãnh.

"Dừng ở đây thôi!"

Phần Vũ thu hồi liệt diễm đại kích, hai tay hắn ta kết ấn, một đạo hỏa diễm liên hoa rơi xuống, bông liên hoa kia có thể dung luyện sơn hà, giống như mặt trời.

Đó là bản mệnh đạo binh của Phần Vũ.

Trần Mục chẳng sợ hãi, hắn lấy ra đạo binh của Vân Mộng Trần, lam liên hoa bay vọt lên trời.

Hai đóa liên hoa va chạm ở trên cao, thiên địa bị chia đều thành hai loại màu sắc, động tĩnh kịch liệt dẫn tới sự chú ý của rất nhiều cường giả, ào ào nhìn chằm chằm vào bên này.

Phần Vũ khẽ nhíu mày, Trần Mục bị khí Thái m ăn mòn, lại còn có thể thôi động đạo binh!

Vào lúc đạo binh va chạm, Trần Mục vung đế kiếm trong tay, hắn tập trung tinh thần, toàn lực vung kiếm. Tiếng sấm nổ vang lên, giữa đất trời lóe lên ánh chớp.

Tròng mắt Phần Vũ đột nhiên rụt lại, hắn ta dịch chuyển đến nơi xa tránh né theo bản năng, trái tim đột nhiên ngừng đập, phía sau lưng không khỏi phát lạnh, đó là cảm giác cái chết lướt qua vai.

Cường giả chung quanh đều ngừng thở.

Hô hấp của Phần Vũ trở nên hỗn loạn, mặt của hắn ta có hơi đau, sau đó đưa thay sờ sờ, ngón tay đều bị kiếm quang cắt đứt, cường giả chung quanh đều trợn to con mắt, không nghĩ tới Trần Mục dùng cảnh giới tuyệt đỉnh làm bị thương cường giả chủ tể.

"Ngươi…"

Trong mắt Phần Vũ không có phẫn nộ, mà chính là một cỗ hàn ý nói không rõ, nếu như Trần Mục ở vào trạng thái đỉnh phong, một kiếm khi nãy kia nói không chừng có thể giết chết hắn ta trong giây lát.

Đùng!

Hai cái đạo binh đồng thời bị đẩy lui.

Trần Mục thu hồi đạo binh của Vân Mộng Trần, cho dù bị tiêu hao nghiêm trọng, đạo binh của Thiên giai chủ tể, đối phó với bản mệnh đạo binh của Địa giai chủ tể cũng là dư xài.

Trong mắt Lâm Thanh Đại ẩn chứa sự vui mừng, Diệp Thương Khung không dám khinh suất, hắn ta biết cường giả của vị diện Sâm La rất khó đối phó, vả lại Phần Vũ còn không phải kẻ mạnh nhất.

Phần Vũ nhìn Trần Mục, trong mắt mang theo quyết tuyệt, bây giờ là cơ hội tốt nhất để đánh bại Trần Mục, hắn ta dùng ngón tay chảy máu chống lên mi tâm.

Đôi mắt Trần Mục ngưng lại.

Năng lượng trong cơ thể Phần Vũ tăng vọt, mà mi tâm của hắn ta xuất hiện đường vân huyết sắc, đó là ký hiệu của Sâm La Đình, là ký hiệu truyện thừa xa xưa của vị diện Sâm La.

Cường giả xung quanh đều rút lui về sau, Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung cũng khó có thể chịu đựng được cỗ uy áp này, bọn họ đều lùi đến nơi xa để xem.

Sức mạnh trong cơ thể Trần Mục bị khí Thái m trói buộc, hiện tại hắn không cách nào phát huy được toàn bộ sức mạnh, nhưng vẫn lựa chọn đối kháng chính diện, không có tránh né.

Áo bào của Phần Vũ phấp phới, hắn ta tay không tấc sắt vọt tới trước mặt Trần Mục, Trần Mục chẳng hề sợ hãi, cũng tay không tấc sắt nghênh đòn, hai người nắm đấm đến thịt, âm thanh chấn động vùng đất Khư Tịch, thu hút sự chú ý của rất nhiều cường giả.

Có sự giúp đỡ của bất diệt quang huy, nhục thân Trần Mục mạnh mẽ, hắn đỡ lấy thế công điên cuồng của Phần Vũ.

Tình huống trong cơ thể Trần Mục rất không tốt, khí Thái m ăn mòn huyết nhục, khiến cho tốc độ của hắn giảm xuống trên diện rộng, chiến đấu đều dùng phòng ngự làm chủ.

Lâm Thanh Đại thấy Trần Mục rơi vào thế hạ phong, không hề có sức đánh trả, mặc dù Phần Vũ có ưu thế, nhưng cũng không có cách nào triệt để đánh bại Trần Mục.

"Tiếp tục như vậy, Trần huynh nhất định sẽ thua!" Vẻ mặt Diệp Thương Khung ngưng trọng, cứ tiếp tục như thế này, ưu thế của Phần Vũ chỉ có thể càng ngày càng lớn.

Lâm Thanh Đại nói khẽ: "Diệp đại ca, chúng ta liên thủ, hẳn là có thể đánh lui Phần Vũ."

Diệp Thương Khung lắc đầu: "Chung quanh còn có cường giả nhìn chằm chằm, nếu như chúng ta xuất thủ, bọn họ chắc chắn cũng sẽ ùa lên, chờ chút nữa xem."

Bình Luận (0)
Comment