Trước người Trần Mục dựng lên cánh cửa không gian, u quang từ sau lưng Trần Mục bay ra, trực tiếp rơi xuống trước mặt Phần Vũ, hắn ta chỉ có thể tránh né.
Phải cùng lúc ứng phó với năm vị Địa giai chủ tể, năng lượng trong cơ thể Trần Mục tiêu hao rất nhanh, may mà có Kim Liên bảy màu cung cấp năng lượng.
"Đến gần hắn!"
Âm Cửu U muốn khiến cho Trần Mục không cách nào thi triển được thần thông, những chủ tể khác nhao nhao hưởng ứng, đối mặt với việc năm vị Địa giai chủ tể từng bước ép sát, Trần Mục lựa chọn liều một trận.
Trần Mục lấy ra Hỗn Độn Chung.
Chuông lớn màu đen bao bọc lấy hắn.
Âm Cửu U vung kiếm chém vào phía trên Hỗn Độn Chung, sức mạnh Hỗn Độn hấp thu tất cả thương tổn, đám chủ tể Kiếm Nam Sơn và Phần Vũ lần lượt xuất thủ.
Rất nhanh, Hỗn Độn Chung trở nên mờ nhạt.
"Đồng loạt ra tay!"
Năm vị Địa giai chủ tể đồng thời thi triển thần thông, năm đạo năng lượng kinh khủng đổ xuống.
Răng rắc.
Hỗn Độn Chung cất tiếng nổ vỡ.
Động tĩnh bên này quá lớn, đến mức cường giả ở chỗ sâu trong vùng đất Khư Tịch đều phát giác được.
Diệp Thương Khung cau mày, hắn ta không muốn kéo chân sau, nhưng phát giác được Trần Mục có khả năng gặp nguy hiểm, hắn ta vẫn lựa chọn đuổi qua đó xem xem.
Đám người Lâm Nhược Khê và Bạch Thanh Tuyết vừa tranh đoạt tạo hóa, liền nhìn thấy động tĩnh ở phương xa.
"Loại hỗn chiến cấp bậc này, chí ít phải có bốn năm vị diện tham chiến." Lâm Nhược Khê nỉ non nói.
Trong đôi mắt đẹp của Bạch Thanh Tuyết và Yên La mang theo kinh ngạc, giai đoạn thứ hai là kịch liệt nhất, có điều bọn họ còn chưa có gặp phải phiền phức: "Bọn họ đấu đá cũng tốt, chúng ta có thể thừa cơ thu hoạch được càng nhiều tạo hóa."
Vẻ mặt Lâm Nhược Khê ngưng trọng: "Ta cảm giác được khí tức của Trần Mục, hắn hẳn là có phiền phức."
Bạch Thanh Tuyết trầm giọng nói: "Hắn rất mạnh không giả, nhưng không đáng để lãng phí thì giờ vì hắn."
Yên La trầm giọng nói: "Tỷ tỷ, bây giờ tỷ tăng cao thực lực là việc quan trọng nhất, giai đoạn thứ ba cạnh tranh càng kịch liệt, lúc này tốt nhất là bảo tồn thực lực?"
Nhiệm vụ của Bạch Thanh Tuyết và Yên La là đảm bảo Lâm Nhược Khê có thể dùng trạng thái đỉnh phong tiến vào vòng thứ ba.
Đôi mắt đẹp của Lâm Nhược Khê ngưng lại, nhàn nhạt nói: "Qua đó xem thử trước, không nhất định phải xuất thủ."
Cường giả của vị diện Quang Minh chạy tới chiến trường, không ít cường giả của các vị diện đang ở gần chiến trường, có người đến để chi viện, có người là đi xem náo nhiệt.
Mạc Cửu Nhi đứng tại đỉnh núi, nàng ta nhìn qua nơi xa, trong mắt phản chiếu cảnh tượng chiến trường: "Lần này Trần Mục có phiền toái, bị năm vị Địa giai chủ tể vây công, còn có không ít cường giả nhìn chằm chằm."
Tiêu Vô Cùng lạnh giọng nói: "Chúng ta có cần đi qua nhìn xem hay không, hắn là mối uy hiếp đối với chúng ta."
Tần Trường Sinh cười lắc đầu: "Chúng ta rất may mắn, hắn không có tới tìm chúng ta gây phiền phức, bây giờ qua đó tham gia náo nhiệt có thể là việc không sáng suốt, tiếp tục tìm kiếm tạo hóa đi."
"Hi vọng hắn có thể sống sót." Mạc Cửu Nhi mỉm cười, sau đó rời khỏi đỉnh núi.
Trong chiến trường.
Hỗn Độn Chung vỡ nát.
Hoang đạo ngưng tụ ra tấm chắn kim sắc.
Trần Mục không có chỗ có thể trốn, hắn lựa chọn phòng ngự ngay tại chỗ, cát vàng tạo thành tấm chắn không thể phá vỡ, năm vị Địa giai chủ tể liên thủ cũng không thể công phá được.
Kiếm Nam Sơn chau mày, lạnh giọng nói: "Hắn đã là nỏ mạnh hết đà, chúng ta cùng ra tay, đừng cho hắn cơ hội nghỉ ngơi."
Năm vị Địa giai chủ tể xuất thủ lần nữa, năng lượng mạnh mẽ đánh vào phía trên tấm chắn kim sắc, các loại năng lượng đan xen, lại không thể làm cho tấm chắn vỡ nát.
Âm Cửu U khẽ nhíu mày: "Tạm ngừng tấn công trước, tấm chắn này có phần bất thường, thậm chí còn đang hấp thu năng lượng của chúng ta, có vấn đề."
"Không thể để cho hắn trốn ở bên trong." Kiếm Nam Sơn nhìn về phía Đế Phần Thiên ở phương xa.
"Thú vị, hoang đạo của vị diện Vĩnh Hằng." Giọng nói của Đế Phần Thiên lạnh lẽo chói tai.
Trần Mục cảm giác được hàn ý, cảm giác này vượt xa những Địa giai chủ tể khác, Đế Phần Thiên ở phía xa còn chưa phải Thiên giai chủ tể, nhưng càng đáng sợ hơn Thiên giai chủ tể, loại uy áp bao trùm chúng sinh kia cực kỳ khủng bố.
Đế Phần Thiên đưa tay, đầu ngón tay có hỏa xà quấn quanh, sau đó hỏa xà mang theo liệt diễm gào thét lao ra, giống như tên rời cung, xé rách bầu trời.
Năng lượng nóng rực khiến cho nhóm cường giả Âm Cửu U nhượng bộ, hỏa xà quấn quanh tấm chắn kim sắc.
Tấm chắn kim sắc bắt đầu vặn vẹo, đầu mày Trần Mục cau chặt, cho dù là hoang đạo cũng không có cách nào ngăn cản được cỗ hỏa diễm thần bí này, ánh mắt của hắn trở nên ngưng trọng.
Đùng!
Tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên.
Tấm chắn kim sắc biến mất không thấy đâu nữa, Trần Mục thu hồi hoang đạo, hắn ngồi xếp bằng ở không trung, không nhúc nhích tí nào, Kiếm Thai trong cơ thể đang lột xác.
Kiếm Nam Sơn thấy thế, vung Thanh Mộc trong tay, kiếm quang màu xanh ào ào như sao băng, nhóm cường giả Âm Cửu U đều đồng thời thi triển thần thông.
Trần Mục ngồi xếp bằng ở tại chỗ, sau lưng xuất hiện hai con đại long, một âm một dương, lần lượt được ngưng tụ từ sức mạnh Thái m và sức mạnh Thái Dương mà thành, hai con đại long vây quanh chiếm giữ Trần Mục, thay hắn tiếp nhận công kích của mọi người.
Chu Vạn Cổ đi tới gần chiến trường, hắn ta nhìn Trần Mục bị vây công, vẻ mặt ngưng trọng, sau đó nhìn về phía Đế Phần Thiên trong mắt mang theo sự đề phòng.
Cường giả của vị diện Luân Hồi dẫn đầu đuổi tới xung quanh, khóe miệng Chu Vạn Cổ hơi hơi giương lên: "Cục diện này bọn họ hẳn là không chết không thôi."
Nam tử tràn đầy kim quang im lặng không lên tiếng, ngược lại là tiên tử tóc vàng ở bên cạnh khẽ cười nói: "Hi vọng Trần Mục có thể bức ra át chủ bài của Đế Phần Thiên."
Đám người Chu Vạn Cổ không coi trọng Trần Mục, bị vây công, trừ phi có viện trợ, bằng không thì rất khó sống sót.
Nghịch Càn Khôn của vị diện Luân Hồi nhìn chằm chằm Đế Phần Thiên, đó là nhân vật hết sức nguy hiểm, muốn tranh đoạt tạo hóa cùng cực, bọn họ tất phải có một trận chiến.