“Ta bằng lòng.”
Khương Phục Tiên không từ chối nữa.
Thuyền đen biến mất ở Uyên Hải, trên đường quay về vị diện Vĩnh Hằng, Khương Phục Tiên sử dụng chiếc lá kim sắc, năng lượng tinh thần hùng vĩ tràn vào trong thức hải, dấu ấn ký ức liên quan đến kiếp trước dần dần hoàn chỉnh.
Đó là ký ức của Quang Minh Nữ Thần, nàng ta vẫn chưa thức tỉnh ký ức liên quan đến vị diện Vĩnh Hằng, Khương Phục Tiên nhìn thấy tất cả hình ảnh kiếp trước với Trần Mục, có một số ký ức Trần Mục cũng không biết.
“Phu quân, ta đã nhớ ra tất cả.”
“Mau cho ta nhìn xem.”
Khương Phục Tiên chia sẻ ký ức tiền kiếp cho Trần Mục, hai phu thê nhìn những chuyện thú vị đã trải qua trong kiếp trước, bọn họ đều không nhịn được bật cười thành tiếng.
Tiếng cười vang vọng khắp không gian sâu thẳm.
Thiên Cung.
Trong cung điện nguy nga.
Đậu Đậu ngồi trên vị trí của Thiên Đế.
Nàng ta mặc đế bào tơ vàng cao quý, mái tóc vàng mềm mại xõa ra, hai mắt màu xanh thẳm.
Trong cung điện, Chúc Chiếu khom người trước điện nói: “Gần đây đã nhiều lần xuất hiện cường giả của Tà tộc, ta nghi ngờ đây là điềm báo cho cuộc xâm lược quy mô lớn.”
Vẻ mặt các cường giả trong đại điện đều trở nên nghiêm trọng.
Đậu Đậu không chút biểu cảm, nhàn nhạt nói: “Chúc Chiếu đại nhân, nhờ ngài chú thông đạo của vị diện,”
Mạn Đà La cười đề xuất: “Ta kiến nghị đóng cửa hoàn toàn thông đọa vị diện, như vậy thì chúng ta vẫn có thể chống cự với vị diện Tà Thần một thời gian.”
“Không được!”
Đậu Đậu từ chối thẳng thừng.
Cường giả trên điện quay qua nhìn nhau.
Mạn Đà La cười nói: “Chẳng lẽ ngài muốn đợi Trần Mục và Khương Phục Tiên quay về?”
Sau khi đóng cửa hoàn toàn thông đạo vị diện thì vị diện nơi bọn họ ở sẽ rất khó mở ra lại, cường giả bên ngoài rất khó đặt chân vào, bên trong cũng khó mà đi ra.
Vẻ mặt Thủy Kỳ Lân nghiêm túc nói: “Ta tán đồng với ý kiến của Thiên Đế, nếu như đóng cửa thông đạo vị diện thì cường giả của vị diện Tà Thần sẽ cho rằng chúng ta sợ hãi, có thể sẽ dốc sức tấn công, đến lúc đó sẽ càng rắc rối hơn.”
Chúc Chiếu khẽ gật đầu, khom người nói: “Thủy Kỳ Lân nói không sai, bây giờ không thể đóng cửa thông đạo vị diện, nhưng cũng có cách phòng bị cuộc xâm lược lớn của Tà tộc.”
Trong mắt Đậu Đậu hiện lên ánh sáng uy nghiêm, nàng ta nói với giọng lạnh lùng: “Vị diện Tà Thần vẫn đang thăm dò, phải để bọn họ sợ hãi chúng ta, Chúc Chiếu, Mạn Đà La, Thủy Kỳ Lân, các ngươi dẫn theo cường giả Thiên Cung đến thông đạo vị diện, không được tha cho bất cứ cường giả Tà tộc xâm lược nào.”
Vẻ mặt Chúc Chiếu ngưng trọng đáp: “Hồi bẩm Thiên Đế, đánh lùi bọn họ có lẽ rất dễ dàng, nhưng muốn đánh giết cường giả xâm lược thì chúng ta khó mà làm được.”
Ánh mặt Đậu Đậu khẽ híp lại: “Vậy thì nghĩ cách phong ấn bọn họ, tuyệt đối không thể để bọn họ rời khỏi.”
“Ta sẽ đích thân đi đến thông đạo vị diện.” Giọng nói Đậu Đậu vang dội khiến cường giả xung quanh tràn đầy hy vọng, Mạn Đà La và các cường giả khác không nói gì nữa.
Hội nghị buổi sáng kết thúc.
Chúc Chiếu dẫn theo cường giả của Thiên Cung đi đến thông đạo vị diện, Thủy Kỳ Lân và Liễu Trung Nguyên cũng đi cùng, Mạn Đà La phụ trách giám sát phong ấn của Ma chủ.
U Huỳnh đang trông coi phong ấn của Tà chủ.
Cường giả Thiên Cung đều đang bận rộn, Đậu Đậu trở về cung điện của chính mình, nàng ta mặc lên bộ giáp kim sắc, tư thế hiên ngang, Tần Nghê Thường bước đến bên nàng ta.
“Đậu Đậu.”
“Sư thúc.”
Đậu Đậu mỉm cười.
Tần Nghê Thường vừa trở về từ nhân gian, nàng ta quay về Lăng Vân tông để thăm sư tôn, nhân tiện đi đến Trần gia ở Bắc Hoang, thăm hỏi Trần gia giúp Đậu Đậu và Trần Mục.
Với tư cách là Thiên Đế, Đậu Đậu không có thời gian nghỉ ngơi, không phải đang tu luyện thì cũng là xử lý các loại sự vụ, hoàn toàn không có thời gian quay về Bắc Hoang.
“Mọi người đều rất khỏe, chỉ có điều tằng tổ ngươi đã hơi cao tuổi, có thể thời gian của ông ấy không còn nhiều.”
“Làm sao có thể?”
Đối mặt với chuyện Tà tộc xâm lược Đậu Đậu cũng không lo lắng như vậy, Tần Nghê Thường nhanh chóng giải thích: “Cảnh giới của ông ấy không cao, trong mệnh có tử kiếp.”
Vốn dĩ Đậu Đậu muốn đi tới thông đạo vị diện, nghĩ đến việc tằng tổ có thể gặp chuyện, nàng ta quyết định trở về Trần gia trước: “Chuyện này, mấy người cô cô có biết không?”
“Mọi người đều biết.”
Tần Nghê Thường thành thật trả lời.
Trần Dĩnh và Trần Dao đang ở chỗ sâu trong tinh không, bình thường bọn họ đều đang phụ giúp Đậu Đậu giải quyết rắc rối.
Rất nhanh Đậu Đậu đã xuất hiện ở Trần gia, nàng ta mặc chiến giáp, không có tâm trí thay y phục.
Trong tổ trạch.
Trần Thiên Nam ngồi trên ghế tựa gỗ, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt trông có vẻ già nua.
“Tằng tổ.”
Đậu Đậu đến bên cạnh Trần Thiên Nam, ngồi xổm xuống gần ghế gỗ, Trần Thiên Nam nhìn thấy Đậu Đậu, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn hiện lên nụ cười: “Đậu Đậu à, mấy đứa Dao Dao nói ngươi rất bận, sao đột nhiên lại chạy về thế?”
“Tằng tổ, ta về để giúp ngài kéo dài tuổi mệnh.” Đậu Đậu trở tay lấy ra một lọ tiên đan.
Trần Thiên Nam lắc đầu: “Đậu Đậu, đời này của tằng tổ đã sống đủ lâu rồi, sinh lão bệnh tử đều là số mệnh, người không nên làm trái.”
Trong mắt Đậu Đậu nổi lên gợn sóng.
Trần Thiên Nam vỗ về vai nàng ta: “Tằng tổ rất vui vẻ, ta có thể yên tâm rời đi rồi.”
Trần Thiên Nam cũng rất nhớ Trần Mục, đó là niềm tự hào của Trần gia bọn họ: “Còn chuyện luân hồi, tằng tổ cũng mong đợi có thể có một hành trình mới.”
Đậu Đậu không miễn cưỡng nghịch thiên cải mệnh cho tằng tổ nữa, nàng ta tôn trọng lựa chọn của Trần Thiên Nam.
Thăm tằng tổ xong, tiếp đó Đậu Đậu trở về nhà thăm Trần Nghiêm và Đường Uyển, phu thê hai người nhìn thấy Đậu Đậu, niềm vui trên mặt bộc lộ hết ra ngoài.
Đậu Đậu còn phải đi đến thông đạo vị diện, bọn họ không có thời gian trò chuyện quá lâu, lại phải chia tay lần nữa.
Ở chỗ sâu trong tinh không, vùng phụ cận thông đạo vị diện.
Thỉnh thoảng lại có cường giả Tà tộc xông vào, đám người Thủy Kỳ Lân dốc toàn lực bao vây chúng, có kiếm quang xuyên qua tinh không, sau đó Đậu Đậu xuất hiện với Hoàng Kim kiếm trong tay.