Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 865 - Chương 865: Ám Ảnh Đột Kích (1)

Chương 865: Ám Ảnh Đột Kích (1)

Trần Mục và Khương Phục Tiên đi tới sân tập võ trong Thiên Trì, hai phu thê ở chỗ này tu luyện, bọn họ lưng tựa lưng, sức mạnh song phương đan xen hoàn mỹ.

Lúc bất diệt quang huy và ánh bạc thánh khiết dung hợp, đại đạo nổ vang, Trần Mục và Khương Phục Tiên liên thủ, không gian kiếm đạo có thể nháy mắt đến các nơi trong vị diện Vĩnh Hằng, cho dù đối mặt với sinh linh Sáng Thế, cũng chẳng sợ hãi.

Chạng vạng tối.

Trần Mục và Khương Phục Tiên dừng lại nghỉ ngơi.

Bọn họ ngồi ở trên bậc thang chỗ cao cung điện, trước người bày rượu trái cây cùng bánh ngọt.

Hai phu thê ăn món điểm tâm, uống rượu, ngắm nhìn sao trời, cuộc sống thoải mái nhàn nhã.

"Nương tử, nào cạn ly."

"Cạn ly!"

Trần Mục và Khương Phục Tiên nỗ lực rất lâu, vẫn không có cái thai thứ hai, cảnh giới của bọn họ quá cao, muốn có con vô cùng khó, cũng không có tận lực cưỡng cầu.

Ầm ầm!

Chỗ sâu trong tinh không bỗng nhiên chấn động.

Chỗ đó có đạo bóng người vĩ ngạn xuất hiện.

Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn đạo thân ảnh kia, không khỏi lộ ra nụ cười, Trần Tiểu Đậu trở thành Địa giai chủ tể, nàng ta thu hoạch được sức mạnh cường đại, cộng thêm với sự giúp đỡ của tín ngưỡng chúng sinh, không thua kém gì Thiên giai chủ tể.

"Đậu Đậu rất lợi hại, lòng dân hướng về, chúng sinh đều nguyện ý ủng hộ sức mạnh ở trên người nàng, cỗ sức mạnh kia thậm chí có thể chống chọi với Thần Linh Sáng Thế."

"Đúng vậy."

Trần Mục và Khương Phục Tiên đều yên tâm giao vị diện Vĩnh Hằng cho Đậu Đậu, hai người bọn họ cả ngày nhàn nhã, ngày bình thường nghiên cứu sách cổ kinh điển, cuộc sống thoải mái.

"Đi xem Đậu Đậu một chút."

Trần Mục nắm tay Khương Phục Tiên, hai phu thê đi tới cấm địa của Thiên Cung, đây là nơi Trần Tiểu Đậu bế quan, uy áp trên người nàng ta đang được thu liễm lại.

Trần Tiểu Đậu mở con ngươi ra, kim quang trong hai tròng mắt chậm rãi tiêu tán, sau đó khôi phục lại màu xanh biếc, trong mắt nàng ta mang theo ý cười: "Cha, nương, hai người tới rồi."

Khương Phục Tiên khẽ vuốt khuôn mặt của Trần Tiểu Đậu, dịu dàng nói: "Đương nhiên là nhớ con rồi."

Trần Mục vốn định gõ mũi ngọc tinh xảo của nàng ta, nhưng nghĩ tới việc hiện tại nàng ta là Thiên Đế, vẫn là không thể coi nàng ta như trẻ con: "Đậu Đậu, con muốn bình định tam giới, ổn định trật tự, trọng trách trên người rất nặng, có gì không hiểu có thể hỏi ý kiến của chúng ta, cũng đừng để cho mình quá mệt mỏi."

Đậu Đậu mỉm cười ngọt ngào nói: "Cha, con không mệt, con có thể cảm giác được căn nguyên thiên địa đang chảy đi, cường giả trường sinh, người yếu chỉ có thời gian giây lát, dần dà, giữa thiên địa cũng sẽ chỉ còn lại cường giả."

"Cái này rất khó sửa đổi."

"Con cũng không cần cố hết sức đi thay đổi."

Trần Mục trịnh trọng nói: "Ma chủ năm đó cũng là nhìn ra đạo lý trong này, muốn hủy diệt thế giới, khởi động lại vị diện Vĩnh Hằng."

"Vậy có biện pháp giải quyết không?"

Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc nói: "Cố định số lượng thần tiên, hạn chế tuổi thọ của bọn họ, nhất định sẽ có cường giả không phục, cần thủ đoạn kiên cường."

"Con hiểu rồi."

Ánh mắt Trần Tiểu Đậu trở nên kiên định.

Khương Phục Tiên dịu dàng nói: "Đậu Đậu, Thiên Đạo không phải vô tình, hi vọng con có thể thưởng phạt phân minh."

"Đậu Đậu, thân là Thiên Đế, bây giờ chúng ta còn có thể nhắc nhở con, nhưng sau này chúng ta rời đi, con cũng chỉ có thể dựa vào bản thân để ràng buộc chính mình." Trần Mục nhắc nhở.

Trần Tiểu Đậu hiểu rõ sự lo lắng của bọn họ: "Cha, con sẽ luôn nhắc nhở chính mình."

Hai phu thê tin tưởng nữ nhi của bọn họ.

Trần Mục chân thành nói: "Đậu Đậu, nếu như chúng ta rời đi, ta sẽ phong bế vị diện thông đạo, sẽ có thể bảo vệ nơi này, cũng có thể để cho trật tự mới kéo dài càng nhiều thời gian hơn, giảm bớt năng lượng trôi mất."

Trần Tiểu Đậu khẽ nhíu mày: "Phụ thân, nếu như vậy, há chẳng phải chúng ta lại rất khó rời đi nữa sao?"

"Đúng thế."

Trần Mục muốn bảo vệ bọn họ.

Trần Tiểu Đậu suy nghĩ, trầm giọng nói: "Cha, ta nguyện ý nghe theo sắp xếp của ngài."

Khương Phục Tiên kéo cánh tay Đậu Đậu, nói khẽ: "Chúng ta làm như thế, cũng là muốn bảo vệ các con, bên ngoài Khổ Hải rất nguy hiểm."

"Con hiểu."

Trần Tiểu Đậu liên tục gật đầu.

Trần Mục trầm giọng nói: "Đậu Đậu, nếu như chúng ta đi tới Bỉ Ngạn, sẽ giúp con dẹp bỏ chướng ngại, có lẽ đến lúc đó không cần phong bế vị diện thông đạo."

"Cám ơn phụ thân."

Trần Tiểu Đậu bổ nhào vào trong lòng Trần Mục.

Trần Mục nhẹ nhàng ôm lấy Đậu Đậu, sau đó vừa cười vừa nói: "Chúng ta còn phải trở về thăm tiểu cô của con, về sau có rảnh lại trở lại thăm con."

"Ừm ừm." Trần Tiểu Đậu chuẩn bị tiến hành chỉnh đốn với trật tự mới, lúc thiên quy mới xuất hiện, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều thần tiên bất mãn.

Bắc Hoang, Trần gia.

Phần lớn thời gian Trần Dao đều ở nhà.

Trần Dĩnh ngược lại là thích chạy tới chạy lui, không phải tại Tiên giới thì là ở tinh không, tính cách nàng ta cởi mở, bằng hữu trải rộng khắp chân trời góc biển, người theo đuổi vô số.

Trần Dao thanh tâm quả dục, nàng ta quanh năm đều ở Trần gia, hơn nữa rất khiêm tốn, thậm chí có rất nhiều tiểu bối Trần gia cũng không biết sự tồn tại của nàng ta.

Đỉnh núi ở gần Trần gia.

Nơi này có thể nhìn thấy toàn bộ Trần gia.

Trần Dao ngồi tại đỉnh núi, ngẩn người nhìn Trần gia, Trần Mục và Khương Phục Tiên đi tới bên người nàng ta.

"Dao Dao."

"Nghe nói muội muốn đi ra ngoài?"

Trần Mục ngồi bên cạnh muội muội hỏi.

Trần Dao khẽ gật đầu, nàng ta nói khẽ: "Muội muốn mạnh lên, nơi này không thích hợp với muội."

Trần Mục gật đầu: "Xác thực như thế, nhưng bên ngoài rất nguy hiểm, cho dù là ta và Phục Tiên tỷ tỷ của muội cũng không nắm chắc có thể tung hoành ở bên ngoài."

"Ca, huynh từ nhỏ đã mạo hiểm, thời điểm rời đi, tất cả mọi người đều lo lắng, muội không có tự mình rời đi, chính là vì không muốn các huynh lo lắng." Trần Dao nhìn về phía Trần Mục, mỉm cười nhàn nhạt, rất đáng yêu.

Trần Mục biết Trần Dao có ước mơ lớn, hắn nghiêm túc nói: "Cách mỗi mười vạn năm, chỗ sâu trong Uyên Hải sẽ cử hành đại chiến vị diện, đến lúc đó hai mươi vị diện ở vị trí đầu có thể điều động ba vị tuyệt đỉnh cường giả tiến hành đại chiến vị diện, kết quả đại chiến có thể ảnh hưởng tới khí vận của vị diện."

Bình Luận (0)
Comment