Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 866 - Chương 866: Ám Ảnh Đột Kích (2)

Chương 866: Ám Ảnh Đột Kích (2)

Trần Dao nghe vậy, nhất thời hứng thú.

Trần Mục vừa cười vừa nói: "Dao Dao, ta muốn sau này muội thay mặt vị diện Vĩnh Hằng tham gia đại chiến vị diện."

"Đại chiến vị diện, được thôi, thế nhưng vị diện Vĩnh Hằng của chúng ta có thể tham gia sao?" Trần Dao nghi ngờ nói.

Trần Mục trầm giọng nói: "Đại chiến vị diện còn rất nhiều năm nữa mới bắt đầu, xếp hạng của vị diện Vĩnh Hằng nhất định sẽ tăng lên, đến lúc đó chúng ta cũng phải phái ra ba vị tuyệt đỉnh cường giả, muội nguyện ý tham gia không?"

"Nguyện ý."

"Đến lúc đó xem muội đi."

Trần Dao đặt lại mục tiêu, trong mắt nàng ta lóe ánh sáng, âm thầm thề, phải ở tuyệt đỉnh đi đến cực cảnh.

Nhìn thấy Trần Dao nguyện ý ở lại, Trần Mục và Khương Phục Tiên ở nhà nấu cơm, uống rượu nói chuyện phiếm với tiểu muội, phu phụ Trần Nghiêm còn đang du sơn ngoạn thủy ở bên ngoài.

Đại Tráng nằm sấp trong sân gặm khúc xương, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nằm bò trên lưng nó, hai đứa nhóc trông có vẻ rất đáng yêu, lại có sức mạnh đáng sợ, không sợ Chân Tiên, còn thích rong chơi ở bên ngoài, thường xuyên gặp rắc rối, bây giờ bị Trần Dao bắt trở lại, cấm bọn chúng đi ra ngoài.

Trần Mục kể những gì mình trải qua tại đại chiến vị diện cho Trần Dao, để cho nàng ta hiểu rõ sự kịch liệt cùng tàn khốc của đại chiến vị diện, nơi đó cường giả như mây, muốn giành được thành tích rất khó.

Trần Dao không có e sợ, ngược lại ý chí chiến đấu sục sôi: "Ca, Phục Tiên tỷ, các huynh có thể giúp muội đặc huấn hay không, muội muốn mạnh lên."

Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn nhau cười một tiếng, sau đó bọn họ thương lượng rồi trả lời: "Dao Dao, ta và Phục Tiên tỷ của muội, sẽ xây dựng cấm địa, cấm chế bên trong kia giống với của vùng đất Khư Tịch, muội có thể ở trong đó tu luyện."

"Được."

Trần Dao hưng phấn nói.

Đêm đó, Trần Mục cùng Khương Phục Tiên liên thủ xây dựng cấm địa, chỗ đó có cấm chế đặc thù, còn có các loại con rối cường đại dùng cho huấn luyện chiến đấu.

Cấm chế của cấm địa sẽ theo Trần Dao không ngừng mạnh lên, Trần Mục không phải dùng cái này lừa gạt tiểu muội, mà là thật sự muốn để Trần Dao sau này thay vị diện Vĩnh Hằng xuất chiến.

Thiên Trì Tiên Cảnh.

Trần Mục và Khương Phục Tiên trở lại cung điện.

"Phu quân, muốn tăng xếp hạng của vị diện Vĩnh Hằng lên, không có đơn giản như vậy đi."

"Muốn tăng xếp hạng lên, nhất định phải đánh bại những vị diện đứng đầu, vị diện cao giai đều có Thần Sáng Thế tọa trấn, vị diện Vĩnh Hằng muốn tiến vào hai mươi vị trí đầu rất khó."

Khương Phục Tiên mỉm cười nói: "Phu quân, cho dù có khó cỡ nào, ta đều sẽ giúp chàng."

"Được, phu thê chúng ta cùng cố gắng." Trần Mục ôm Khương Phục Tiên vào trong lòng.

Nháy mắt.

Năm trăm năm trôi qua.

Trần Tiểu Đậu ban bố thiên quy mới.

Nàng ta cố định số lượng thần tiên, chia thần tiên thành rất nhiều đẳng cấp, trải qua nhiều năm cải cách, hệ thống thần tiên càng thêm hoàn chỉnh, uy nghiêm của Thiên Đế càng ngày càng cao.

Dân chúng tầm thường đều chỉ biết Thiên Đế, không biết Trần Mục và Khương Phục Tiên, ngay đến cả rất nhiều lão giả Cổ tộc đều sắp quên mất bọn họ.

Cũng không phải là trí nhớ của bọn họ không tốt, mà là cảnh giới của Trần Mục và Khương Phục Tiên quá cao, vượt lên trên Thiên Đạo, kí ức có liên quan đến bọn họ, cường giả tầm thường rất khó bảo tồn.

Trần Mục và Khương Phục Tiên ở tại Thiên Trì Tiên Cảnh, người biết sự tồn tại của bọn họ chỉ có thần tiên đại năng.

Ban đêm, chòm sao lấp lánh.

Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng đi ra bên ngoài cung điện, bọn họ phát giác được sự tồn tại cường đại.

Khương Phục Tiên nhìn ra chỗ sâu trong tinh không, đôi mắt đẹp ngưng lại: "Là thợ săn vị diện."

Nàng ta nhanh chóng nắm ngón tay, chuẩn bị đánh giết vị thợ săn vị diện đột nhiên xông vào vị diện Vĩnh Hằng kia.

Trần Mục giữ chặt tay của nàng ta, khẽ cười nói: "Có lẽ có thể dẫn cá lớn tới cũng không chừng."

"Phu quân, vẫn là chàng thông minh."

Khương Phục Tiên mỉm cười gật đầu.

Thiên Cung, Trần Tiểu Đậu cũng phát giác được có cường giả ẩn vào vị diện Vĩnh Hằng, lúc nàng ta chuẩn bị xuất thủ, nghe thấy Trần Mục truyền âm, bèn không xuất thủ nữa.

Cường giả xông vào vị diện Vĩnh Hằng không có tùy tiện xâm nhập, rất nhanh liền rời đi từ vị diện thông đạo.

Trần Mục nhàn nhạt nói: "Ta cảm ứng không sai, là cường giả của vị diện Ám Ảnh."

Sau đại chiến vị diện, thứ hạng của vị diện Ám Ảnh bị trượt xuống, hiện tại xếp thứ mười bốn, vẫn là vị diện cường đại như cũ, có điều có Trần Mục và Khương Phục Tiên ở đây, trừ phi Thần Sáng Thế của vị diện Ám Ảnh đích thân đến, nếu không không có khả năng tạo thành uy hiếp đối với vị diện Vĩnh Hằng.

"Phu quân, sao bọn họ lại phát hiện được nơi này?" Khương Phục Tiên có phần hơi nghi hoặc.

Trần Mục ngẫm nghĩ, suy đoán nói: "Có thể là vị diện Ám Ảnh phát hiện vị diện Tà Thần, lúc này mới có được tin tức về vị diện Vĩnh Hằng, ta nghĩ vị diện Tà Thần bị phát hiện, hiện tại nhất định không còn tồn tại nữa."

"Không biết vị diện Ám Ảnh sẽ tiến công như thế nào." Khương Phục Tiên vẫn còn có chút lo lắng.

Trần Mục mỉm cười nói: "Cho dù vị diện Ám Ảnh có Thần Linh Sáng Thế cường đại thì cũng sẽ không dễ dàng rời đi, nó không chịu nổi cái giá tổ địa bị hủy."

"Cũng đúng."

"Hy vọng có thể có cá lớn mắc câu."

Hai phu thê che giấu khí tức của bản thân, cũng che giấu luôn "dấu chân" của bọn họ tại vị diện Vĩnh Hằng, bọn họ dường như không tồn tại, hai người nói bí mật cho Trần Tiểu Đậu, chuyện này cần nàng ta phối hợp.

Một đoạn thời gian rất dài sau đó.

Lần nữa xuất hiện lượng lớn thợ săn vị diện, trong đó còn có Địa giai chủ tể, bọn họ đến dò xét tình báo, vào lúc bọn họ muốn tới gần Tiên giới, bị Trần Tiểu Đậu ngăn lại, nàng ta chém giết lượng lớn cường giả, chỉ thả Địa giai chủ tể đi.

Vị diện Vĩnh Hằng yên tĩnh một đoạn thời gian rất dài, bỗng nhiên chỗ sâu trong tinh không chấn động, xuất hiện lượng lớn cường giả của vị diện Ám Ảnh, trong đó còn có Thiên giai chủ tể, uy áp cường đại khiến cho tinh không rung chuyển.

Bình Luận (0)
Comment