Trần Tiểu Đậu đích thân tiến về chỗ sâu trong tinh không, nàng ta thân mặc đế giáp hoàng kim, triệu tập thần tiên các đường, đại quân trùng trùng điệp điệp mở đến tận gần vị diện thông đạo.
Cường giả xâm phạm của vị diện Ám Ảnh không có nghênh chiến, trực tiếp chạy thoát từ vị diện thông đạo.
Đôi mắt Khương Phục Tiên ngưng lại: "Chẳng lẽ bọn họ biết nơi này có bẫy?"
Trần Mục mỉm cười lắc đầu, tự tin nói: "Bọn họ vẫn là thăm dò, rõ ràng đã thăm dò ra thực lực của vị diện Vĩnh Hằng chúng ta, lần sau tất nhiên sẽ tiến công quy mô."
Trong tinh không.
Trần Tiểu Đậu hạ lệnh rút lui.
Chỉ để lại một phần cường giả ở đây đóng giữ.
Mười năm sau.
Vị diện thông đạo xuất hiện động tĩnh lần nữa.
Lượng lớn cường giả của vị diện Ám Ảnh tràn vào, chỉ mỗi Thiên giai chủ tể đã có bốn vị, phải biết cho dù là vị diện đứng đầu thì cũng chỉ có thể dưỡng được khoảng năm vị Thiên giai chủ tể, vị diện Ám Ảnh gần như là dốc toàn bộ sức mạnh.
Địa giai chủ tể gần hai mươi vị, cỗ thế lực này có thể nghiền ép rất nhiều cao giai vị diện, cường giả trông giữ vị diện thông đạo trực tiếp chạy thục mạng.
Đây là mệnh lệnh của Trần Tiểu Đậu, bảo bọn họ gặp phải nguy hiểm thì tự mình rời đi, không cần tử chiến.
Cường giả của vị diện Ám Ảnh xông vào vị diện Vĩnh Hằng, tinh không tĩnh mịch, căn bản không thấy cường giả đến đây, bọn họ phát giác được điều không thích hợp, còn chưa kịp phản ứng, từng đạo từng đạo kiếm quang phá không mà ra.
Đùng!
Thân thể của chủ tể bị chém đứt gãy chỉnh tề, vết thương mang theo kiếm quang, còn đang thôn phệ sức mạnh của bọn họ, cường giả của vị diện Ám Ảnh loạn cả một đoàn.
Thiên Trì Tiên Cảnh.
Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời xuất kiếm, động tác của bọn họ giống nhau như đúc, từng đạo từng đạo kiếm quang phá không đi xa, cách từ khoảng cách rất xa, đánh trúng mục tiêu.
Có Thiên giai chủ tể muốn trốn đi, nhưng mà thân thể lại bị kiếm quang xuyên thủng, kiếm quang kia coi thường bất luận phòng ngự gì, coi thường thời gian cùng không gian.
"Làm sao có thể?"
"Đây là sức mạnh vượt xa chủ tể!"
Cường giả của vị diện Ám Ảnh lần lượt ngã xuống, cường giả của vị diện Vĩnh Hằng nhìn tinh không, chỗ đó ánh sao sáng chói, có năng lượng nồng đậm rơi xuống.
Ngày này.
Rất nhiều tu tiên giả phá cảnh.
Sau cùng, còn có vị Thiên giai chủ tể còn sống, hắn ta bị kiếm quang trói buộc, không cách nào thoát đi, hư không vặn vẹo, Trần Mục và Khương Phục Tiên đi tới trước mặt hắn ta.
"Vậy mà lại là bẫy!"
Vị Thiên giai chủ tể kia muốn tự bạo.
Toàn thân trải rộng u quang, thân thể của hắn ta bắt đầu vỡ tan, Trần Mục đưa tay xoay tròn, thời gian quay lại, bộ thân thể vỡ tan kia liền bắt đầu phục hồi lại như cũ.
Thiên kiêu chủ tể của vị diện Ám Ảnh trừng to mắt, hắn ta rơi vào trong tay Trần Mục, muốn chết cũng khó khăn, cho dù hắn ta muốn tiêu hủy kí ức trong thức hải cũng không được.
Rất nhanh, Trần Mục đạt được tất cả tin tức của vị diện Ám Ảnh, hắn xuất thủ lần nữa, Thiên giai chủ tể bị đánh nát, tinh không khôi phục lại yên tĩnh.
Trần Tiểu Đậu đi tới gần, trong mắt nàng ta tràn đầy sùng bái, Trần Mục và Khương Phục Tiên không có vui vẻ, thử thách chân chính chỉ vừa mới bắt đầu.
Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc nói: "Đậu Đậu, ta và nương của con bây giờ liền phải rời đi."
Bọn họ không có thời gian chúc mừng, cường giả của vị diện Ám Ảnh bị diệt cả đoàn, Thần Sáng Thế của vị diện Ám Ảnh nhất định có thể cảm ứng được, vị diện Vĩnh Hằng không an toàn nữa.
Trần Mục và Khương Phục Tiên định phong bế vị diện thông đạo, đưa vị diện Vĩnh Hằng đến nơi an toàn, bọn họ sẽ đi xa.
Trần Tiểu Đậu hiểu rõ.
Nàng ta chủ động ôm lấy phụ mẫu.
Chỗ sâu trong tinh không.
Ở gần vị diện thông đạo.
Khương Phục Tiên dịu dàng nói: "Đậu Đậu, chúng ta tin tưởng con có thể dẫn mọi người đi tới tương lai."
Trần Mục gật đầu theo, trên mặt nở nụ cười: "Chúng ta sẽ tạm thời phong bế vị diện thông đạo, chờ thời gian thích hợp thì sẽ tự động mở ra."
"Con biết."
Trần Tiểu Đậu liên tục gật đầu.
Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn vị diện Vĩnh Hằng, trong này đang khôi phục, sinh cơ dồi dào.
Cường giả của vị diện Ám Ảnh quy về hư vô tại vị diện Vĩnh Hằng, tài nguyên ở nơi này đủ để sánh ngang với cao giai vị diện, tương lai khẳng định sẽ xuất hiện lớp lớp cường giả.
Trần Mục nhìn quê hương, hắn có thể cảm ứng được tất cả thân bằng hảo hữu, có lẽ lần này rời đi, lúc trở lại lần nữa, cũng đã là cảnh còn người mất.
"Đậu Đậu, bọn ta đi đây."
Trần Mục cùng Khương Phục Tiên đi tới vị diện thông đạo, trước khi rời đi, bọn họ xoay người vẫy tay lần nữa, Trần Tiểu Đậu mỉm cười vẫy tay, nàng ta đã có thể chống đỡ được một mảnh bầu trời.
Nhìn nữ nhi trầm ổn hiểu chuyện, Trần Mục và Khương Phục Tiên yên tâm rời khỏi vị diện Vĩnh Hằng.
Sau khi rời khỏi vị diện thông đạo.
Trần Mục đưa tay xây dựng cấm chế, hắn không có phá hủy vị diện thông đạo của vị diện Vĩnh Hằng, mà là dùng cấm chế tạm thời phong ấn vị diện thông đạo của nơi này.
"Thời điểm khi thời cơ thích hợp, vị diện thông đạo của nơi này sẽ mở ra lần nữa."
"Hi vọng còn có thể nhìn thấy mọi người."
Nhìn vị diện Vĩnh Hằng ở trong Khổ Hải, hình dáng lớn hơn trước kia nhiều lần, những vị diện này ở bên trong Khổ Hải như là bọt biển, hiện tại thể lượng của vị diện Vĩnh Hằng rất lớn, đối lập với trước kia lại càng dễ bại lộ.
Trần Mục đẩy vị diện Vĩnh Hằng đến nơi xa, xung quanh đó có rất nhiều phế tích vị diện, Khương Phục Tiên dùng quy tắc Không Gian, để phế tích vị diện bao bọc lấy vị diện Vĩnh Hằng, cho dù có cường giả đi tới nơi này, cũng rất khó phát giác ra.
Khương Phục Tiên nhìn về phía Trần Mục: "Phu quân, kế tiếp chúng ta đi nơi nào?"
Trần Mục suy nghĩ, trầm giọng nói: "Chúng ta đi xem vị diện Tà Thần trước."
Hai phu thê lập tức chạy tới vị diện Tà Thần.
Vị diện Tà Thần cách vị diện Vĩnh Hằng không tính quá xa, bọn họ rất nhanh liền đi tới gần đó.
Cả cái vị diện bị chia năm sẻ bảy, căn nguyên vật chất trong đó đều bị cướp đoạt, sinh cơ ở nơi này hoàn toàn mất hết.