Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 874 - Chương 874: Vật Chất Quỷ Dị (2)

Chương 874: Vật Chất Quỷ Dị (2)

Hỏa Vân Thiên Tôn cảm khái nói: "Năm đó Đại Phần Thiên chúng ta cũng suýt chút nữa gặp nạn, Viêm Tổ lấy thân tuẫn đạo, mới giúp cho chúng ta tiếp tục sống tạm."

"Cung chủ nói cho ta biết Đại Phần Thiên có chỗ tịnh thổ cuối cùng, ta liền đi tới nơi này, lại gặp nạn tại tịnh thổ." Thanh Thiền nói những gì mình trải qua.

Hỏa Vân Thiên Tôn trầm giọng nói: "Ta nghe trưởng bối trong tổ từng nhắc tới kế hoạch về tịnh thổ, lúc trước Viêm Tổ cũng có tham dự, một phần tộc nhân của Viêm tộc cũng ở trong đó."

Trần Mục bỗng nhiên nghĩ đến lúc đại chiến vị diện, hắn đụng phải cường giả của vị diện Xích Hồng, trên người bọn họ chảy huyết mạch giống với Viêm tộc.

"Tiền bối, nói như vậy, sinh linh bên trong vùng tịnh thổ, đều đến từ chư thiên?" Trần Mục hỏi.

Hỏa Vân Thiên Tôn trầm giọng nói: "Ta nghe nói rất nhiều đại tộc của chư thiên đều có tham dự, về sau chẳng biết tại sao, các tộc đều không thể đến tịnh thổ nữa."

Trần Mục chậm rãi gật đầu, xem ra bí mật phía sau thế giới Tịnh Thổ cần tiết lộ tại chư thiên, hiện tại hắn càng lúc càng cảm thấy tịnh thổ cũng là nơi thí nghiệm.

"Xin hỏi tiền bối, nơi này của ngươi có bản đồ chi tiết của chư thiên không?" Trần Mục dò hỏi.

Hỏa Vân Thiên Tôn bất đắc dĩ lắc đầu: "Ta cũng chỉ có một phần bản đồ, chư thiên gặp nạn, có nhiều chỗ thậm chí biến mất, nếu như các ngươi muốn có được bản đồ tương đối hoàn chỉnh, có thể đi tới Bất Dạ Thiên."

"Bất Dạ Thiên?"

Trần Mục nhẹ giọng nỉ non.

Hỏa Vân Thiên Tôn phất tay lấy ra bản đồ cổ, có liên quan tới đại thế giới xung quanh Đại Phần Thiên.

Căn cứ vào miếng bản đồ này, Trần Mục phát hiện, lộ tuyến đi tới Bỉ Ngạn, đúng lúc phải đi qua Bất Dạ Thiên, càng nhiều tin tức tọa độ hơn thì phải cần bản đồ hoàn chỉnh.

"Đa tạ tiền bối."

Trần Mục mỉm cười chắp tay hành lễ.

Hỏa Vân Thiên Tôn lắc đầu, ông ta trầm giọng nói: "Bất Dạ Thiên rất nguy hiểm, đó là vùng đất sát hại, bọn họ thôn phệ những thế giới khác để làm bản thân lớn mạnh, các ngươi đi tới nơi đó, cần cực kỳ cẩn thận."

Trần Mục và Khương Phục Tiên ghi nhớ trong lòng.

Hỏa Vân Thiên Tôn trầm giọng nói: "Đại Phần Thiên không thể đi thẳng tới Bất Dạ Thiên, ta có thể dùng truyền tống cổ trận đưa các ngươi tiến về Đại Vũ Thiên, hai vị lại từ Đại Vũ Thiên đến Trường Thanh Thiên, chỗ đó có cách đến Bất Dạ Thiên."

Đối với sự trợ giúp nhiệt tình của Hỏa Vân Thiên Tôn, Trần Mục vô cùng cảm kích, lần nữa chắp tay: "Đa tạ."

Hỏa Vân Thiên Tôn mang trên mặt kính ý: "Tổ tiên từng có di ngôn, nếu như gặp được đôi phu thê từ tịnh thổ đi ra, phải cố hết sức để trợ giúp."

Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn về phía nhau, chẳng lẽ có cường giả dự liệu được bọn họ sẽ đến?

"Tiền bối, ngươi có biết rõ kiếp của chư thiên không?" Trần Mục hỏi thăm vấn đề mấu chốt nhất.

Hỏa Vân Thiên Tôn chau mày, trầm giọng nói: "Nghe đồn có thuỷ tổ của chư thiên muốn vượt qua cực cảnh, hoàn thành cú nhảy chung cực, cuối cùng thất bại, bị quỷ dị ăn mòn, đọa lạc thành ma, sau đó dẫn đến kiếp của chư thiên."

"Hỗn loạn phải chăng đã ngừng lại?"

"Thuỷ tổ sa đoạ bị phong ấn, nhưng vật chất quỷ dị ông ta lan ra vẫn ảnh hưởng tới chư thiên, cường giả hấp thu vật chất quỷ dị, sẽ lập tức hóa thành ma đầu."

Trong mắt Thanh Thiền mang theo phẫn nộ: "Trường Sinh Thiên bọn ta chính là bị sinh linh đọa lạc hủy diệt."

Hỏa Vân Thiên Tôn nói bổ sung: "Thực lực càng mạnh, càng dễ dàng dẫn tới vật chất quỷ dị."

Trần Mục thu hoạch được rất nhiều tin tức hữu dụng, hắn và Khương Phục Tiên đồng thời đứng dậy, chắp tay hành lễ: "Đa tạ tiền bối nhắc nhở, chúng ta sẽ cẩn thận."

Chỗ sâu trong Viêm tộc.

Hỏa Vân Thiên Tôn khởi động truyền tống trận viễn cổ ở nơi đây, trên bầu trời, tinh môn to lớn mở ra, đó là thông đạo không gian liền kề với Đại Vũ Thiên.

"Viêm Văn lệnh này là tín vật của Viêm tộc, hi vọng sẽ có giúp ích đối với hai vị."

"Đa tạ tiền bối tương trợ."

Trần Mục thu hồi Viêm Văn lệnh, hắn mang theo Khương Phục Tiên tiến vào tinh môn, xuyên qua thông đạo không gian, đi vào Đại Vũ Thiên, thế giới trước mắt càng thêm hoang vu, còn cằn cỗi hơn cả Đại Phần Thiên, thậm chí không có bóng dáng của tu tiên giả.

Nhân tộc ở nơi này vô cùng nguyên thủy, vẫn còn trạng thái bộ lạc đi săn, nơi này còn có dấu vết đạo thống cổ lão lưu lại, nhưng cường giả viễn cổ đều biến mất không thấy đâu nữa.

Bầu trời của Đại Vũ Thiên vô cùng trong trẻo.

Đôi mắt đẹp của Khương Phục Tiên ngưng lại: "Phu quân, nơi này không có dấu vết chiến đấu, nhưng là một nền văn minh to lớn, sao lại đột nhiên biến mất?"

Trần Mục muốn thông qua Luân Hồi Nhãn, nhưng hắn lại không cách nào thấy rõ quá khứ của nơi đây, dòng sông thời gian ở nơi này do rất nhiều dòng sông hội tụ mà thành.

Muốn nhìn rõ quá khứ nơi đây, Trần Mục cần phải bỏ ra cái giá khổng lồ: "Không có thời gian suy diễn, chúng ta vẫn nên nghĩ biện pháp rời đi."

Khương Phục Tiên gật đầu.

Bọn họ phát hiện một chỗ di tích viễn cổ.

Ở bên trong di tích, Trần Mục và Khương Phục Tiên phát hiện nguyên nhân nền văn minh Đại Vũ Thiên biến mất.

Trần Mục nhìn vách đá chỗ sâu trong di tích, tranh vẽ trên tường nói về quá khứ, Đại Vũ Thiên xuất hiện vật chất quỷ dị, cường giả cả tộc rời khỏi nơi đây.

"Nương tử, nơi này có lẽ có vật chất quỷ dị." Trần Mục nhắc nhở Khương Phục Tiên.

Khương Phục Tiên cũng nhìn thấy cảnh cáo bên trên tranh trên tường, nàng ta quan sát bốn phía, mảnh thiên địa này không có dấu hiệu tồn tại của vật chất quỷ dị: "Dựa theo lời nói của Hỏa Vân Thiên Tôn, vật chất quỷ dị có thể bệp bềnh tại chư thiên."

"Truyền tống trận ở nơi này còn có thể dùng, chúng ta đi tới Trường Thanh Thiên xem xem." Trần Mục thôi động cổ trận nơi đây, cường quang phóng lên tận trời.

Tinh môn xuất hiện.

Trần Mục và Khương Phục Tiên xông vào thông đạo không gian, rất nhanh ánh sáng liền biến mất, Đại Vũ Thiên khôi phục lại yên tĩnh, chúng sinh trong bộ lạc nguyên thủy quỳ bái bầu trời.

Trường Thanh Thiên.

Trần Mục và Khương Phục Tiên vừa tới liền phát giác được dị dạng, chung quanh tối tăm không có mặt trời, hai mắt của bọn họ có thể xuyên thủng hắc ám, nhìn thấy cảnh tượng khủng bố ở phương xa.

Bình Luận (0)
Comment