Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 512

Cô dự đoán, lát nữa có thể sẽ phải vào trong đó, đến lúc đó cô còn có việc phải làm , chưa chắc đã có thể phân tâm chăm sóc được Nhan Trị.

Có điều Nhan Trị sợ về sợ , nhưng vẫn kiên trì.

 

"Con vẫn có thể chịu đựng được."

Nhan Trị quật cường nói.

Thấy vậy, Kỷ Dao Quang cũng không nói thêm gì nữa, cậu muốn thì cứ để cậu đi.

Sắp đến giờ làm việc, Kỷ Dao Quang dẫn Nhan Trị đến phòng giám sát, vì không muốn rút dây động rừng , để người kia kịp thời làm ra biện pháp tránh né , chỉ có thể xem như vậy.

Một tiếng sau, có người đi vào nơi cất giữ nội tạng.

Vương Hải Bình lo lắng hỏi: "Là cô ta sao?"

Kỷ Dao Quang lắc đầu, "Không phải."

Trên mặt Vương Hải Bình lóe lên vẻ thất vọng, "Thôi được rồi."

Người đến người đi, thời gian từng chút trôi qua, đến chiều, Kỷ Dao Quang vẫn không nhìn thấy.

Vương Hải Bình không khỏi chán nản nói: "Liệu có phải ban ngày không ra ngoài không?"

Ông ta thời gian rảnh cũng đọc một số tiểu thuyết thần quái , bên trong đều nói, có một số thứ sẽ không ra ngoài vào ban ngày.

Kỷ Dao Quang liếc nhìn Vương Hải Bình , bình tĩnh sửa đúng lại suy nghĩ đang đi thiên của ông ấy nói: "Chúng ta đang rình người."

"Nhưng người cũng chưa chắc sẽ ra ngoài vào ban ngày a ."

Vương Hải Bình nói.

 

Câu nói này lập tức đánh thức Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang lập tức đứng dậy, rồi đi đến trước mặt Nhan Trị, nói vài câu.

Nói xong, Kỷ Dao Quang liền rời đi.

Kỷ Dao Quang vừa đi, Vương Hải Bình lại cảm thấy sợ hãi, chủ yếu là, Nhan Trị trông cũng không có vẻ gì là lợi hại , sắc mặt kia so với sắc mặt ông ta chắc cũng tám lạng nửa cân .

"Sư phụ của anh, cô ấy đi đâu vậy?"

Vương Hải Bình hỏi.

"Không biết."

Nhan Trị trả lời.

Vương Hải Bình hơi mở to mắt, "Cô ấy không phải là sư phụ của anh sao?"

"Đúng vậy." Nhan Trị gật đầu.

"Vậy sao anh lại không biết?"

Nhan Trị nghe vậy, rất bất lực, "Ông cũng đã nói rồi đó thôi , đó là sư phụ của tôi, chứ không phải tôi là sư phụ của cô ấy, cô ấy định làm gì, định đi đâu chả lẽ còn cần phải xin phép tôi ?"

Vương Hải Bình nghe vậy, thoạt nghe thì có vẻ cũng hợp lý đấy , nhưng ông ta vẫn có chỗ không hiểu, "Vậy vừa nãy cô ấy nói gì với anh?"

Nhan Trị nhìn lên trên, rồi nói: "Không nhớ nữa."

Vương Hải Bình: ...

Thôi được rồi, hiểu rồi, đây là không muốn nói cho ông ta biết chứ gì !

Dù sao chằng trai trẻ này cũng là do Kỷ đại sư mang đến , cô ấy không có khả năng bỏ đồ đệ của mình ở đây mà biến mất .

 
Bình Luận (0)
Comment