Vì Sao Duy Nhất Trên Bầu Trời

Chương 20

Lại Hiểu Sương nói: “Cô Chu không được khỏe, về khách sạn nghỉ ngơi rồi. Đợi lát nữa chỉ có thể nhờ người đóng thế hỗ trợ, cũng may chiều nay chủ yếu quay anh Giang, không cần tới mặt của cô Chu…”

Cô ấy tìm từ khéo đưa đẩy, chị gái bên thiết kế lại hiểu rõ, Chu Bội Bội đây là quay không đến cô ta nên lười đến. Mặc dù Chu Bội Bội là tai to mặt lớn, hành vi này vẫn có chút ngoài dự đoán, dù sao Giang Ngật là đàn anh cùng công ty của cô ta, lần đầu quay đã không xuất hiện, cũng quá không nể mặt rồi.

Xem ra, tin đồn trong giới là thật, hai người này quả nhiên có mâu thuẫn.

Giản Duy cũng muốn đến đó, nhịn không được liếc vế phía Giang Ngật. Anh ấy chắc đã biết, bởi vì người đóng thế Chu Bội Bội đã hóa trang đi đến bên cạnh anh. Thần sắc của người đàn ông không hề thay đổi, gật đầu với cô gái kia ý nói: “Lát nữa phải nhờ cậy rồi.”

Cô gái đóng thế dùng sức gật đầu, bởi vì được anh coi trọng mà có chút hưng phấn.

Giản Duy nhìn Giang Ngật, mây đen trong lòng tản đi từng chút một. Cô nhớ tới lúc bản thân hỏi là tin tức gì, anh dùng giọng điệu lạnh nhạt đáp là không có gì, vẻ mặt khi đó là phát ra từ đáy lòng, cũng không lo lắng phiền toái mình gặp phải sau này.

Cô cảm thấy mình đúng là nghĩ quá nhiều. Người đàn ông cô sùng bái, có tính cách cứng cỏi nhất, cùng với cách đối đáp ung dung nhiều năm luyện thành, không phải người nào cũng có thể dễ dàng gây tổn thương.

Giản Duy chà xát mặt, bỏ đi ý tưởng tìm anh nói lời xin lỗi trong đầu. Nếu anh đã gánh vác mọi chuyện, cô cũng không cần tỏ ra quá khác người. Anh quan tâm chắm sóc fan, mà cô sẽ ghi tạc những việc này trong lòng.

Phản ứng của Giang Ngật cũng làm cho nhân viên xung quanh tán thưởng, chị gái bên thiết kế nói: “Thầy Giang vẫn bình tĩnh, nghe nói tính tình không tệ, so với… dễ hầu hạ hơn nhiều.”

“Trận đấu năm đó của anh ấy, em gái tôi còn từng đi theo, nhoáng một cái đã nhiều năm trôi qua. Chậc, vẫn đẹp trai như xưa.”

“Muốn xin chữ ký quá, hay đi nhờ Lâm phụ tá, nhờ cậu ấy xin giúp chúng ta?”

Bọn họ bảy miệng tám lời, Giản Duy càng nghe càng vui vẻ, giống như người được khen là mình vậy.

Trong nháy mắt, Giang Ngật đột nhiên nhìn sang. Giản Duy cùng anh đối mặt, theo bản năng thu lại nụ cười, sau đó mới phản ứng kịp, bản thân đeo khẩu trang, anh ấy làm sao nhìn thấy được.

Đeo khẩu trang Giang Ngật đưa.

Giản Duy cong môi, một lần nữa nở nụ cười, nụ cười này đặc biệt sán lạn. Cho dù trong lòng rõ ràng, nụ cười này không ai có thể chứng kiến.

Ánh mắt của Giang Ngật không gợn sóng, bình tĩnh dời đi.

Buổi chiều quay phim rất thuận lợi.

Bởi vì là ngày đầu tiên đến trường quay, các phân cảnh đều chỉ là lướt qua, Giang Ngật một tay nhét vào túi, đi đi lại lại trong sở hành chính. Cùng một cảnh tượng, đạo diễn quay từ nhiều góc độ khác nhau, hậu kỳ biên tập sau đó lên phim, chính là nam chính ở các giai đoạn khác nhau đi vào sở hành chính.

Mặc dù đơn giản, Giản Duy nhìn thấy cũng hào hứng tràn trề. Trạng thái tinh thần của Giang Ngật sau khi nhập vai hoàn toàn khác so với bình thường, không lười nhác chút nào, không còn cảm giác ngủ mãi không tỉnh, cảm thấy nhân vật trở nên, anh tuấn và… Cấm dục.

Không sai, vai diễn lần này của anh là vị luật sư cấm dục.

Lúc trước Giản Duy nghe nói đến hình tượng này đã muốn bùng cháy. Bây giờ nhìn thấy người thật, không nhịn được mơ tưởng viển vông. Chao ôi, thật chờ mong đến lúc quay tới nội dung về sau của bộ phim, Lại Hiểu Sương nói kịch bản rất có chừng mực, không biết có thể vây xem được cảnh gì đó khác thường không.

Nghĩ tới đây, cô có hơi tỉnh lại, ý thức được mình đã gặp qua cảnh khác thường, ở ngay dưới bàn…

Bốn tiếng sau, Giản Duy yêu đời đứng ở tầng một khách sạn chờ thang máy. Lại Hiểu Sương còn có việc, cô ấy về trước. Cửa thang máy mở ra, cô chân trước vừa mới tiến vào, một người khác cũng vào theo.

Chu Bội Bội đeo kính đen, môi đỏ tươi, mặt không chút thay đổi đứng trước cửa kim loại.

Giản Duy có phần kinh ngạc.

Không nghĩ tới lại chạm mặt Chu Bội Bội ở chỗ này, hiện tại cảm tình của Giản Duy đối với cô ta rất phức tạp. Trừ chuyện tế nhị – tướng mạo tương tự nhiều năm qua, còn thêm sự phẫn nộ chị ta lại dám thất lễ với nam thần của mình.

Nếu không phải quá kinh hãi, thật sự có xúc động muốn đánh một trận.

Xem ra, Chu Bội Bội mới từ bên ngoài về, bên cạnh lại không có ai đi cùng, lá gan vẫn còn lớn. Hơn nữa về phòng, đoàn phim sắp xếp cho nam nữ chính đều là phòng VIP, có thang máy riêng, cô ta cũng không nhất thiết phải đi thang máy chung này.

Chỉ có điều Giản Duy không dám hỏi. Cửa thang máy khép lại, cô nhấn xuống nút tầng trệt mình muốn đi, chờ mấy giây sau, phát hiện người bên cạnh không hề động, “Cô Chu đến tầng 23 sao?”

Chu Bội Bội không đáp.

Cô quyết định mặc kệ. Lại Hiểu Sương cũng đã nói, không nên tùy tiện bắt chuyện với diễn viên, tẻ ngắt thì tẻ ngắt đi.

Từng tầng một hướng lên tầng trệt, Giản Duy nhìn thấy con số càng ngày càng gần, tâm trạng chậm rãi thả lỏng. Chỉ cần rời khỏi thang máy, cô sẽ an toàn, không cần lo lắng lại gây phiền phức cho Giang Ngật…

“Chơi với thầy Giang trong phòng làm việc vui chứ?” Chu Bội Bội đột nhiên hỏi.

HẾT CHƯƠNG 7

Đã để mọi người đợi lâu rồi, tuần trước Lynn bận quá nên chưa beta kịp, hôm nay mới xong. Chỉ muốn nói là bạn Duy đúng là mê zai quên lối về rồi =)))))) đang tò mò truyện này có nam phụ nào không quá.
Bình Luận (0)
Comment