Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự

Chương 77

Buổi chiều là trận đấu luyện với đội UN.

Thực ra, cuộc sống của tuyển thủ chuyên nghiệp khá đơn điệu, ngoài thi đấu thì chỉ có luyện tập, ngày nào cũng chẳng có gì mới mẻ.

Địa điểm luyện tập được đặt tại phòng huấn luyện của một đội chưa tham gia giải đấu gần đó, Thẩm Mạn đang cúi đầu điều chỉnh thiết bị ngoại vi của mình thì phát hiện ra Từ Chu Dã cứ nhìn anh chằm chằm mà cười không ngừng.

Ban đầu Thẩm Mạn còn thắc mắc Từ Chu Dã cười cái gì nhưng theo ánh mắt của Từ Chu Dã, anh phát hiện cậu đang nhìn tay mình chằm chằm.

Thẩm Mạn: "?" Anh lập tức hiểu.

"Từ Chu Dã." Thẩm Mạn cười mà như không cười: "Đừng có được đằng chân lân đằng đầu đấy."

"Vâng vâng." Từ Chu Dã vui vẻ như một kẻ ngốc.

Tay Thẩm Mạn cũng đẹp như chính con người anh, trắng trẻo, thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt tỉa cẩn thận, gọn gàng, tròn trịa, còn phớt hồng. Chính đôi tay đã tạo nên những thao tác vô địch này làm chuyện mà chỉ có mình cậu cảm nhận được...

Từ Chu Dã hạnh phúc đến mức sủi bong bóng.

Thẩm Mạn nhận ra kể từ khi mối quan hệ của họ bị người trong ACE biết, cái tên Từ Chu Dã này càng ngày càng thả phanh, trước đây còn lo lắng cho danh tiếng của anh nên có chút kiềm chế, giờ thì hoàn toàn muốn làm gì thì làm.

"Tôi thực sự phải góp ý với hai người rồi đấy." Triệu Nhuy nói: "Đứng ngoài cửa đã ngửi thấy cái mùi chua loét của tình yêu này rồi."

Thẩm Mạn nói: "Cậu góp ý gì? Chẳng phải gần đây cậu lại yêu qua mạng rồi à?"

Triệu Nhuy giật mình: "Sao anh đoán được?"

Thẩm Mạn: "Cái này còn cần đoán?"

Ngày nào Triệu Nhuy cũng ôm điện thoại cười ngây ngô, đến cả bảo vệ cổng cũng có thể thấy cậu ta lại yêu qua mạng rồi.

"Lần này là thật lòng!" Triệu Nhuy nói: "Em chưa bao giờ gặp đối tượng nào hợp cạ với em như thế!"

Thẩm Mạn lười nhìn cậu ta, thầm nghĩ lần nào cậu chẳng nói là thật lòng.

"Chỉ cần đừng để bị thứ cặn bã lừa nữa là được." Lưu Thế Thế vỗ vai cậu.

Triệu Nhuy: "Yên tâm, lần này tuyệt đối không bị lừa! Tôi có nhịp điệu của mình..."

Mọi người đều trưng vẻ mặt câu này nghe phát ngán rồi.

Một lúc sau, người của đội UN cũng đến.

La Tri Nhạc thò đầu vào từ ngoài cửa chào hỏi mọi người.

"Thế nào rồi?" Triệu Nhuy khá nhiệt tình: "Ngày kia là phải đấu với 3B rồi, chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

La Tri Nhạc: "..." Mấy anh đừng có nói vào nỗi đau của bọn em chứ.

Vừa nghĩ đến việc trận đầu đã phải đối đầu trực diện với 3B, người của UN chỉ muốn chửi rủa cái người bốc thăm có bàn tay thối.

"Đừng căng thẳng, tụi anh mới đấu luyện với họ hôm kia thôi." Lưu Thế Thế có vẻ là người tốt: "Bọn anh thắng."

"Tỉ số bao nhiêu?" La Tri Nhạc hỏi.

"3-2." Thẩm Mạn nói: "Xạ thủ mới của họ không hề kém cạnh Inner đâu."

La Tri Nhạc cạn lời, sức mạnh của Inner họ rõ, không hiểu 3B kiếm đâu ra mấy cục vàng này.

Trận đấu luyện tập với UN diễn ra rất căng thẳng.

Ván đầu tiên đã kéo dài hơn bốn mươi phút, đánh đến khi Yêu Nữ thứ hai xuất hiện vẫn chưa kết thúc.

Thẩm Mạn tập trung cao độ, chỉ huy cục diện trận đấu.

"Cứ kéo đi, anh ăn bùa đỏ cái đã." Thẩm Mạn nói.

"Có thể mở giao tranh, tôi hồi tốc biến rồi." Lưu Thế Thế hỏi: "Mở được không?"

"Triệu Nhuy, cùng em tìm cơ hội mở giao tranh." Từ Chu Dã nói:"Cẩn thận, hỗ trợ đang ở bụi cỏ bên phải—"

Gần như cùng một lúc, Chu Diệu và Triệu Nhuy đồng thời ra tay, một người mở giao tranh với Thẩm Mạn, một người mở giao tranh với La Tri Nhạc.

Đây đều là những trận đấu đỉnh cao, Thẩm Mạn và La Tri Nhạc đồng thời sử dụng kỹ năng tốc biến để né chiêu cuối chí mạng. Tuy nhiên, La Tri Nhạc lại không may mắn như Thẩm Mạn, sau Triệu Nhuy còn có Từ Chu Dã.

Bị chiêu Q của Từ Chu Dã đánh dấu, tiếp theo là một cú đấm khóa mục tiêu đầy uy lực, La Tri Nhạc trơ mắt nhìn nhân vật của mình bay vút qua gần nửa màn hình rơi thẳng vào giữa đội hình đối phương.

La Tri Nhạc mỏng manh như một thỏi socola rơi trên tấm sắt nung đỏ, chỉ trong một hơi thở đã lập tức tan chảy.

Thua rồi, La Tri Nhạc đã hiểu rõ trong lòng.

Đúng là đã thua, La Tri Nhạc là hạt nhân gây sát thương lớn nhất của UN. Việc cậu ta bị tiêu diệt trong tích tắc đã định đoạt cục diện thua của trận giao tranh này.

Nhìn màn hình hiển thị Defeat, La Tri Nhạc thở dài cầm chai nước bên cạnh uống vài ngụm, Chu Diệu cau mày hiển nhiên là tâm trạng không tốt.

"Không sao" La Tri Nhạc nói: "Mới ván đầu thôi mà."

Chu Diệu: "Khó đánh quá."

La Tri Nhạc nói: "Khó đánh thì chúng ta cũng đã cầm cự được bốn mươi phút đấy thôi?"

Lời này quả thật có lý, Chu Diệu nhìn La Tri Nhạc, bất ngờ lại thấy được an ủi.

Kết quả trận đấu luyện tập cuối cùng kết thúc với tỷ số 3-1.

Nhưng sắc mặt huấn luyện viên lại không hề thoải mái, khi phân tích sau trận đấu, hắn nói: "Không thể xem thường UN của mùa giải này được."

Đúng là không thể xem thường.

Mọi người đều cảm nhận được tuy thắng 3-1 nhưng không có ván nào là áp đảo, hầu như tất cả đều là những ván cố gắng hết sức.

"Thẩm Mạn, cậu nghĩ sao?" Huấn luyện viên luôn tôn trọng ý kiến của Thẩm Mạn.

Thẩm Mạn ngồi ở góc nhai kẹo cao su, đột nhiên bị gọi tên, nói: "Xem xong trận đấu với 3B rồi nói."

Huấn luyện viên nói: "Cũng phải."

Trận đấu giữa 3B và UN sắp khai màn, đây là trận đấu được mong chờ nhất ở giai đoạn đầu, ai cũng muốn biết hai đội hàng đầu đối đầu trực diện, ai sẽ thắng thế hơn.

Trận đấu của ACE diễn ra trước UN, đối thủ là VK.

Ở ván BO1, cả hai bên lập tức tung ra đội hình mạnh nhất.

Khác với chiến thuật vận hành của khu vực Châu Á, khu vực Châu Âu thích giao tranh. Cộng thêm phong cách chơi quyết liệt của Thẩm Mạn, hai bên xảy ra xô xát ngay từ đầu trận, cấu rỉa nhau từ cấp độ hai. ACE nhỉnh hơn, đánh bại cặp đôi đường dưới của đối phương khiến họ phải về nhà rồi cùng Từ Chu Dã thôn tính tài nguyên đường dưới.

Lưu Thế Thế bị đánh tơi tả ở đường trên, rụt vào trụ uất ức nói: "Nhìn là biết thằng đi rừng bên kia đang rình rồi, không thì sao mà hung dữ thế."

Vừa dứt lời, đi rừng đối phương như một bóng ma xuất hiện từ bụi cỏ làm Lưu Thế Thế giật mình, may mà vừa kịp lúc thanh tiến trình biến về xong nếu không chắc chắn sẽ bị băng trụ.

"Không sao, nhịn một chút." Thẩm Mạn như một người lớn dỗ trẻ con: "Lát nữa giúp cậu đánh trả."

Nói là làm, đường dưới giành được lợi thế vàng, đẩy sập trụ một rồi đổi đường. Triệu Nhuy và Từ Chu Dã xông thẳng vào rừng đối phương vừa hay gặp tên đi rừng đã đánh Lưu Thế Thế, thế là cả hai xông lên đấm túi bụi, đè chết hắn ta ngay bên cạnh bãi quái rừng. Không còn lại cái xác, chỉ còn lại chiếc mũ dính máu tại chỗ, thật đáng thương.

Và đó chỉ là sự khởi đầu, Thẩm Mạn ăn hai đợt lính, về nhà đổi trang bị lớn, bộ ba bá chủ bắt đầu hoành hành. Ván này Từ Chu Dã dùng một tướng chịu đòn, thân hình to lớn nhảy vồ tới đè đối thủ ngồi im tại chỗ để Thẩm Mạn từ tốn gây sát thương phía sau, chỉ cần vài phát bắn cùng vài cú chí mạng là đối thủ mất mạng.

Triệu Nhuy chứng kiến toàn bộ nói: "Hình như không cần em nhiều lắm."

Thẩm Mạn: "Không phải, không có cậu thì không mở được game đâu."

Triệu Nhuy: "..." Thẩm Mạn, mồm miệng anh độc địa thật.

Ván đấu này đã khiến VK nhận thức rõ ràng đội ACE này, không nhắm vào Thẩm Mạn thì không thể chơi được, cách tốt nhất là hoặc đường dưới cứ rúc lại mà thủ hoặc tăng cường độ ép Thẩm Mạn ngay từ đầu game.

Nhưng nhắm vào Thẩm Mạn lại còn có một Từ Chu Dã đáng ghét nữa, năm nay ACE không còn là tình thế một mình Thẩm Mạn gánh như những năm trước, đã có một người đi rừng hung hãn giúp anh chia sẻ hỏa lực khiến đối thủ không biết phải ra tay từ đâu.

Ván BO1 kết thúc, ACE không hề gây bất ngờ khi giành chiến thắng ván này.

Các bình luận viên nói lời chúc mừng và khán giả cũng bắn tin nhắn chúc mừng trên màn hình: [ Chúc mừng ACE ]

Giữa hàng loạt bình luận dày đặc lại xuất hiện vài bình luận hơi khác lạ.

[ Hả? Tui nhìn nhầm à? Sao Fest lại mặc áo của Slow thế? ]

[ Vãi, đúng là vậy thật, hai người họ mặc nhầm áo được luôn à? ]

Trên ngực áo đồng phục của đội ACE đều được thêu tên ID của tuyển thủ nhưng trong buổi bắt tay sau khi kết thúc trận đấu hôm nay, một cư dân mạng tinh mắt đã phát hiện ra Thẩm Mạn đang mặc áo của Từ Chu Dã, còn Từ Chu Dã lại mặc áo của Thẩm Mạn...

Hai người đã mặc nhầm áo của nhau.

[ Mặc nhầm thì sao chứ? Thỉnh thoảng mặc nhầm áo của anh em thì có gì đâu. ]

[ Đúng thế, yêu nhau còn làm được, mặc nhầm áo nhằm nhò gì. ]

[ Nếu Slow và Fest thật sự đang hẹn hò... ]

[ Vậy Slow là công hay thụ? ]

[ Cái tính cách của Slow mà chịu làm thụ ư? ]

[ Nếu Slow là thụ tui sẽ livestream ăn phân ]

[ Lại bắt đầu gây chuyện để lừa ăn lừa uống rồi đây. ]

[ Mấy người đang nói gì vậy, chỉ là mặc nhầm áo thôi mà cứ như thấy người ta lên giường rồi ấy. ]

[ Lại được đẩy thuyền nữa rồi, hai người này quá hợp để đẩy. ]

[ Mấy người đừng có đặt điều cho Slow nữa, chẳng phải anh ấy mới công khai tình cảm trên Weibo à? ]

[ Đúng đấy đúng đấy, không chịu nổi cái lũ bóp méo tình anh em nhà người ta. Quan hệ tốt là hẹn hò à? Không thể là đơn thuần quan hệ tốt thôi hả? Mấy người xem đi, cầu thủ phải chịu áp lực lớn đã mệt mỏi rồi thì đội trưởng dùng cơ thể an ủi đồng đội... ]

[ Lầu trên nè, tui thấy cậu cũng chẳng vừa đâu ]

Cả hai vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, vừa bước xuống sân khấu, Từ Chu Dã đã liên tục gãi cổ: "Ngứa chết mất."

Từ sau hôm bị dị ứng, vết đỏ trên người cậu vẫn chưa hề lặn xuống. Đã đi bệnh viện gần đó và uống thuốc bác sĩ kê nhưng vẫn không thấy thuyên giảm, cậu bắt đầu nghi ngờ mình dị ứng với thứ gì khác à.

Thẩm Mạn nói: "Đừng gãi nữa, sắp trầy xước hết rồi, để anh bôi thuốc cho."

Từ Chu Dã hừ hừ đáp.

Ngoan ngoãn ngồi đó, nghiêng đầu để Thẩm Mạn bôi thuốc lên cổ mình.

"Hai đứa kia." Quản lý không biết nhảy đâu ra, tay bóp chặt điện thoại: "Áo, áo!"

Từ Chu Dã hỏi: "Áo gì?"

Quản lý: "Hai đứa mặc nhầm áo của nhau rồi!"

Từ Chu Dã vẫn chưa hiểu ra, tưởng là mặc ngược trước sau, nhìn ngực áo rồi nói: "Có ngược đâu?"

Quản lý giận dữ nói: "Ý là cậu mặc áo của Thẩm Mạn!"

Lúc này cậu mới hiểu ra, Từ Chu Dã nhìn vào cái tên được thêu trên ngực áo, quả nhiên thấy không phải ID của mình mà là ACE.Slow với nét chữ rồng bay phượng múa.

Ối chà.

Với sự cố bất ngờ này, Thẩm Mạn lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, tay anh vẫn tiếp tục bôi thuốc cho Từ Chu Dã: "Mặc rồi thì mặc thôi, đổi lại là được."

Quản lý hỏi tiếp: "Cậu không sợ họ phát hiện ra à?"

Thẩm Mạn hỏi lại hắn: "Phát hiện cái gì? Tôi có đăng lại phim GV trên Weibo đâu."

Triệu Nhuy đang xem kịch vui bên cạnh đột nhiên bị vạ lây, hét lên: "Cái gì đấy, cái gì đấy! Liên quan gì đến em, em đâu phải gay!"

Thẩm Mạn nói: "Đúng rồi, cậu chỉ thích đàn ông dài hơn cậu thôi."

Triệu Nhuy: "Thẩm Mạn, sao anh lại nói lời tục tĩu như vậy!"

Thẩm Mạn liếc cậu ta một cái: "Tôi nói óc, cậu đang nghĩ gì đấy?"

Triệu Nhuy: "..." Anh quá hiểm ác rồi đó.

Tuy Thẩm Mạn không thích quan tâm người khác nhưng trong khoản cãi vặt này, Triệu Nhuy thực sự không phải đối thủ của anh.

Tuy nhiên, sự lo lắng của quản lý hoàn toàn thừa thãi vì chỉ cần Thẩm Mạn không tự mình thừa nhận, fan của anh nhất định có một vạn cách giải thích giúp anh.

Thậm chí Triệu Nhuy còn nghi ngờ, ngay cả khi có người thấy Từ Chu Dã và Thẩm Mạn ngủ chung, fan cũng sẽ giải thích thay Thẩm Mạn là bị trượt chân nên vô tình ngã trúng.

Thật là một tình yêu vĩ đại và vô tư làm sao, Triệu Nhuy tâm phục khẩu phục.

Mặc nhầm áo mà hai người cũng không có ý định đổi lại, cứ ngang nhiên đi thẳng về homestay. Trên đường còn gặp cả người của đội UN, ngày mai họ sắp đấu với 3B mà trông không khí khá tốt.

"Thẩm Mạn, Thẩm Mạn." La Tri Lạc đột nhiên ghé sát lại, nói nhỏ: "Anh mặc nhầm áo Từ Chu Dã rồi."

Cậu ta tưởng Thẩm Mạn và đồng đội vẫn chưa phát hiện ra.

"Ừ." Thẩm Mạn: "Cảm ơn cậu, tôi biết rồi."

La Tri Lạc thấy vẻ mặt anh bình thản, không hề ngạc nhiên hay lo lắng liền hơi khó hiểu: "Hai người cố ý mặc như vậy à?"

Thẩm Mạn: "... Cũng không hẳn là cố ý."

La Tri Lạc ngơ ngác: "Ồ..."

Thẩm Mạn chuyển đề tài: "Các cậu chuẩn bị cho trận đấu ngày mai thế nào rồi?"

La Tri Lạc: "Cũng ổn, mọi người đều ở trạng thái tốt lắm."

"Cố lên." Thẩm Mạn nói: "Hẹn gặp ở Tứ kết."

"Hẹn gặp ở Tứ kết!" La Tri Lạc siết chặt tay.

Mãi đến tối khi đi ngủ, hai chiếc áo bị mặc nhầm mới được đổi lại, Từ Chu Dã nằm sấp trên giường lướt Weibo, vừa lướt vừa cười như một tên ngốc.

Thẩm Mạn hỏi cậu đang xem gì, Từ Chu Dã nói đang xem tiểu thuyết phòng the của hai người họ.

Thẩm Mạn: "..."

Anh bước tới, ngồi xuống mép giường bên cạnh Từ Chu Dã.

Từ Chu Dã không mặc áo, để lộ đường nét cơ bắp săn chắc và đẹp mắt, vì bị dị ứng mà cả cổ và lưng cậu nổi đầy một mảng mẩn đỏ, nhìn thôi cũng thấy khá ngứa.

Ngón trỏ của Thẩm Mạn nhẹ nhàng ấn lên xương sống Từ Chu Dã, đầu ngón tay chậm rãi trượt xuống theo chỗ lõm: "Văn phong thế nào?"

Từ Chu Dã cảm nhận được cảm giác ngứa ngáy tê dại truyền đến từ lưng, lẩm bẩm: "Bình thường." Cậu nghiêng mặt, giọng nói khàn đi: "Anh ơi, đừng trêu em nữa."

Thẩm Mạn cười: "Anh trêu em lúc nào?"

Từ Chu Dã túm lấy tay Thẩm Mạn, cắn lên đầu ngón tay anh: "Thật sự đừng trêu em nữa mà."

Thẩm Mạn đứng dậy.

Từ Chu Dã: "Đi đâu đấy?"

Thẩm Mạn: "Đi tắm."

"Đi luôn à?" Từ Chu Dã ngây thơ nhìn anh.

"Không cho anh trêu chọc cũng không cho anh tắm à?" Thẩm Mạn lấy đồ ngủ: "Xem tiểu thuyết phòng the của em đi."

Từ Chu Dã bật cười, cậu cũng thấy mình thật khó hiểu, người ở ngay trước mặt mình mà cậu lại phải xem tiểu thuyết phòng the nhưng không trách cậu được, sắp thi đấu rồi mà cái tên Thẩm Mạn này chỉ biết châm lửa chứ không chịu dập lửa.

...

Tối sáu giờ, trận đấu giữa UN và 3B diễn ra, cũng là BO1.

Quả nhiên là trận đấu được sắp xếp vào khung giờ vàng, ván quyết định này vô cùng kịch tính.

Ván đấu kéo dài ba mươi hai phút, những pha giằng co đỉnh cao trong giao tranh đã đưa không khí của phòng livestream và hiện trường lên đến cao trào.

Thực sự đã tạo ra cảm giác thần tiên đại chiến.

Ván này La Tri Lạc đã tiếp thu phong cách tấn công mạnh mẽ của Chu Diệu, cậu chơi tôi một vố, tôi nhất định phải chơi lại, cậu mà dám dùng kỹ năng để ăn lính, tôi chắc chắn sẽ tiến lên đổi mạng. Bầu không khí rất bạo lực và máu lửa nhưng khán giả lại thích xem những trận đấu như vậy, tiếng reo hò tại hiện trường không hề ngớt. 3B cũng không phải dạng vừa, Air như linh cẩu ngửi thấy mùi máu tanh, ngửi theo vết thương mà đến. La Tri Lạc và Chu Diệu vừa hạ gục một người bên đối phương anh ta đã nhân cơ hội hai người còn thấp máu lập tức tấn công, Chu Diệu dứt khoát hiến mạng giúp La Tri Lạc chạy: "Đi đi, mạng tôi không đáng tiền."

La Tri Lạc căng thẳng, không cắt ngang tiến trình biến về mà trơ mắt nhìn Chu Diệu ngã xuống trước mặt.

Cứ giằng co như vậy hơn ba mươi phút, cuối cùng UN vẫn thua sít sao.

Nhìn nhà chính của UN nổ tung, ngay cả bình luận viên cũng không nén được tiếng thở dài: "Nếu là Master Cup năm ngoái, chưa chắc 3B đã là đối thủ của UN."

"Quá đáng tiếc." Bình luận viên khác không ngừng than thở: "Chỉ còn thiếu một chút xíu nữa thôi... Chúng ta vẫn phải chúc mừng BBB!"

Rất nhiều khi chiến thắng chỉ cách một chút xíu mà thôi.

Mọi người nhìn đội UN thất thần trên màn hình đều có chút cảm khái.

"Sinh không đúng thời." Huấn luyện viên nói: "Sinh sớm hai năm UN đã vô địch thế giới rồi."

Lúc đó Từ Chu Dã còn chưa đến, xạ thủ của 3B cũng chưa mạnh đến vậy, UN đã hạ gục TKR và còn có thể đánh ngang ngửa với 3B hiện tại.

Giành lấy chức vô địch không phải chuyện không thể.

Nhưng tiếc thay, bọn họ sinh ra trong kỷ nguyên của các vị thần.

Dù là ACE hay 3B thực lực đều mạnh đến đáng sợ, các tuyển thủ đều đang ở thời kỳ hoàng kim với phong độ tốt nhất. Những pha xử lý của hai bên hoàn toàn có thể đi vào tổng hợp những khoảnh khắc xuất sắc nhất trong lịch sử Trái Tim Vùng Đất Hoang.

Nhưng dù có kịch tính đến mấy trận đấu cũng phải có thắng thua, UN bị đánh bại 2-1, rơi xuống nhánh thua chỉ còn một trận nữa là bị loại.

Thẩm Mạn đứng dậy.

Huấn luyện viên hỏi anh làm gì.

"Ra ngoài hút điếu thuốc." Thẩm Mạn nói.

-------------------------------------

Bình Luận (0)
Comment