Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 304 - Chương 304. Hóa Hình (Thượng) 2

Chương 304. Hóa hình (thượng) 2 Chương 304. Hóa hình (thượng) 2

Đại Bạch làm khó làm dễ rồi lại cho mình thêm một lý do như vậy nữa để rời đi.

Hàn Sương hoàn toàn không hề ngạc nhiên đối với quyết định của Đại Bạch muốn rời đi cùng với mình, tiểu gia hỏa này vừa thích sạch sẽ lại còn kén chọn, nếu như không có mình ở đây chiếu cố cho nó, một mình nó ở lại trên cái đảo hoang này còn không biết sẽ sống thành cái dạng gì đây.

“Đi thôi, Đại Bạch.”

Cô không muốn tiếp tục ở lại chỗ này thêm một giây phút nào nữa.

Hàn Sương đem bè gỗ kia kéo xuống nước, dùng sợi giao tiêu buộc chặt đầu kia vào trong tay mình. Cô quay đầu nhìn lại lần cuối cùng chỗ mà mình đã sống cả mấy tháng qua, không hề có một chút lưu luyến nào, chỉ cảm thán một tiếng rồi lập tức xuống nước.

Đại Bạch đã sớm đứng ở trên bè gỗ được kéo xuống nước, nhìn mặt biển rộng mênh mông sâu thẳm kia, trong đầu anh ta lúc này cũng không hề suy nghĩ gì cả, chỉ thành thành thật thật nằm ở trên bè gỗ để Hàn Sương kéo bè đi.

Hàn Sương mới đầu còn tự mình bơi trong biển, đến sau đó liền trở nên lười biếng, trực tiếp bắt lấy một con cá mập trắng khổng lồ làm lao động tay chân cho mình, cưỡi đó đi khắp biển cả mênh mông để tìm Bảo Bảo.

Trong trí nhớ của cô, lúc mình rời đi em gái của cô vẫn sống yên ổn ở trong tộc, nhưng Bảo Bảo đi theo mình ra ngoài lại trúng phải thần chú nguyền rủa và đã mất tích. Mọi thứ đương nhiên cũng có nặng có nhẹ. Dĩ nhiên là Hàn Sương nghĩ đến phải đi tìm Bảo Bảo trước đã.

Tuy nhiên lúc này khoảng cách thật sự quá xa, cho dù có quan hệ khế ước thân mật đến cỡ nào cũng không thể định vị được chỗ của đối phương là ở chỗ nào. Nếu thật sự dễ tìm như vậy, lúc trước Bối Bối sẽ không thể giống như ruồi không có đầu đi tìm Hàn Lộ lâu đến như vậy.

Sau hơn nửa tháng phiêu đãng tìm kiếm ở trên biển cả, Hàn Sương rốt cuộc cũng đã có một chút cảm ứng mơ hồ vị trí của Bảo Bảo. Đó là hướng vị trí ở cực tây của tộc giao nhân.

Mà nếu như cô ấy muốn đi qua chỗ đó, đương nhiên sẽ phải vòng qua chỗ vùng đất của tộc Giao Nhân.

Hàn Sương tạm thời không muốn để cho người trong tộc phát hiện ra mình vẫn còn sống, vậy nên cô cũng không có ý định trực tiếp đi lên đảo. Nhưng cô vẫn từng chút từng chút một tiến đến gần chỗ ở của bộ tộc mình.

Cô muốn thử kết nối với em gái của mình xem tình hình thế nào rồi.

Trong thời gian mình không có ở đây, nhất định đại vu sẽ nói với bên ngoài rằng mình đã chết. Với tình tình quái gở của em gái, cộng thêm cái danh tiếng tai tinh cõng trên lưng, cô không còn ở đó nữa, nhất định miệng của mấy người trong tộc sẽ càng lúc càng quá đáng, cũng không biết cuộc sống của em gái lúc này còn được ổn hay không.

Hàn Sương một mặt là muốn kết nối với em gái mình, nói cho con bé biết là mình không sao. Một mặt là cô muốn mượn Bối Bối của em gái một chút.

Tốc độ của cá mập trắng thực sự quá chậm, nếu như đổi thành Bối Bối, thời gian cô lui tới chỗ bên kia ít nhất sẽ rút ngắn một nửa. Hơn nữa Bối Bối và Bảo Bảo là mẹ con liền tâm, cũng có một chút cảm ứng, tìm được sẽ càng dễ dàng hơn.

Còn về phần vạch trần chuyện đại vu tu tập tà thật, nhất thời không thể vội vàng được, cô cần phải thu thập chứng cứ cho thật tốt rồi mới có thể tính tiếp được.

Hàn Sương tính toán xong liền tìm một hòn đảo nhỏ không người muốn thả Đại Bạch lên đó.

Tuy rằng tiểu gia hỏa này mấy ngày nay ngoan ngoãn vô cùng, nhưng cô vẫn không muốn mang Đại Bạch đi theo. Để nó chờ ở trên hòn đảo này một lúc, dù sao thì cô rất nhanh sẽ quay trở lại đón nó.

Đại Bạch sau khi nghe cô nói một đống những lời cam đoan hứa hẹn, tâm không cam tình không nguyện bước xuống khỏi chiếc bè gỗ. Hàn Sương sờ sờ đầu của nó, đang muốn nói thêm hai câu, đột nhiên trong lòng dâng lên một cảm giác cực kỳ nóng rực.

Cảm giác này trước kia đã từng xảy ra một lần. Đó là thời điểm khi em gái cô vừa mới được sinh ra.

Loại cảm giác đặc thù chỉ có giữa những người thân trong gia đình này, nếu như không có chuyện đặc biệt lớn xảy ra thì sẽ không xuất hiện, nhất định là em gái mình đã xảy ra chuyện gì rồi.

Hàn Sương nhanh chóng nhắm mắt lại, lập tức cắn rách đầu lưỡi rồi niệm một đoạn thần chú, nhờ vào đó có thể nhanh chóng xác định được vị trí của em gái mình.

Nhưng điều mà cô không nghĩ tới chính là, vị trí cuối cùng hiện ra ở trong đầu thế mà lại cùng một phương hướng với vị trí của Bảo Bảo…

Em gái mình lúc này không có ở trong tộc!

Hàn Sương ngẩn người, không dám tin thử lại một lần nữa, kết quả vẫn giống như vậy. Hơn nữa cảm giác nóng rực trong lòng ngực càng ngày càng mãnh liệt hơn.

Cô tính thử thời gian, mấy ngày nay vừa vặn chính là ngày sinh nhật lần thứ hai mươi của em gái, giờ phút này trong lòng cô có cảm ứng khác thường như vậy, chẳng phải là em gái mình đang chuẩn bị hóa hình hay sao?

Bình Luận (0)
Comment