Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 334 - Chương 334. Bị Thương 1

Chương 334. Bị thương 1 Chương 334. Bị thương 1

Hàn Sương nghe vô cùng nghiêm túc, ngay cả trà hoa cúc ở trong chén trà cũng không có thời gian để uống.

Trái tim cô theo những lời mà em gái mình kể ra lúc lên lúc xuống, cảm thấy đau lòng muốn chết.

Thì ra là em gái sau khi cô ấy rời đi liền bị hãm hại như vậy, lưu lạc đến chỗ này còn bị người ta bắt được mang đi bán. Cho dù là thoát khỏi tộc Bạch Hổ kia, nhưng lại bởi vì vẫn chưa hóa hình nên chỉ có thể lẻ loi trơ trọi sống một mình ở trên hòn đảo này. Trước đó còn không có Bối Bối hỗ trợ, cái gì cũng phải dựa vào chính mình đi làm hết.

Một đứa em gái mà cô nâng niu nuôi lớn đến chừng này đã phải chịu biết bao nhiêu khổ sở đây.

“Em gái à, là chị có lỗi với em…”

Đôi mắt Hàn Sương lập tức đỏ hoe, chỉ là không có nước mắt. Giao nhân rơi nước mắt vô cùng khó khăn, Hàn Lộ được coi như trường hợp kỳ lạ trong tộc Giao Nhân.

“Đúng rồi, Dương Sí mà em nói bây giờ đang ở tộc Bạch Hổ phải không? Ngày mai chị muốn gặp mặt cậu ta.”

Tuy rằng em gái mình nói gần nói xa đều nói mấy lời tốt đẹp về người đó, nhưng cô vẫn cảm thấy không thể yên lòng. Đối với người ở trên phiến lục địa này mà nói, giao nhân chính là bảo bối. Ai biết được liệu người tên Dương Sí kia có phải là thật lòng yêu thích em gái của mình hay không.

Hàn Sương tự nhận ánh mắt mình vẫn rất lợi hại, giống như là người bạn lữ lúc trước của mình. Cho dù những tính toán trong mắt anh ta có che giấu kỹ đến thế nào nhưng cô chỉ cần liếc mắt một cái liền thấy được rõ ràng, mấy năm đó cho dù anh ta có dùng những lời lẽ ngon ngọt đến như thế nào nhưng chính mình vẫn không hề lộ ra một lời nào cho anh ta.

Dương Sí kia nếu như thật lòng với em gái cô thì tốt, còn nếu anh ta dám có nửa điểm hư tình giả ý thì…Hừ!

Đang lúc cô đang nghĩ đến việc nếu như gặp được người tên Dương Sí kia rồi thì sẽ hỏi những chuyện gì, đột nhiên nghe được em gái mình cúi đầu thấp xuống nói một câu thật khẽ.

“Anh ấy chết rồi.”

Hàn Sương: “…”

Những lời này thật sự quá rung động, Hàn Sương há miệng mấy lần cũng không thể nói ra lời.

Cô lập tức nghĩ đến việc em gái mình đã nói trước đó, rằng vì nước mắt chảy ra quá nhiều nên mới trở thành như bây giờ, lập tức cô hiểu được, chính là vì Dương Sí kia chết đi nên em gái cô mới thương tâm đến như vậy.

Hàn Sương yên lặng ngồi xuống bên cạnh em gái mình, nhẹ nhàng ôm vai Hàn Lộ, dịu dàng an ủi nói: “Con người ấy mà, sẽ có lúc phải chết. Thay vì sống cùng anh ta mấy chục năm, tình cảm đã đâm sâu bén rễ rồi nhìn anh ta chết, thì anh ta chết bây giờ cũng là tốt hơn. Người của tộc Giao Nhân chúng ta vẫn nên tìm một người có tuổi thọ tương đối dài thì sẽ thích hợp hơn.”

Đại Bạch ở bên cạnh nghe được những lời này lập tức bật cười.

Người phụ nữ này có biết cách nói chuyện không vậy, em gái cô ấy thì đang khó chịu như vậy, mà cô ấy lại còn nói rằng người trong lòng của người ta chết sớm là tốt.

Ha ha ha ha.

“Đại Bạch mày đang cười tao à?”

Hàn Sương nắm lấy cổ Đại Bạch xách lên, Đại Bạch lập tức cuộn người lại lắc lắc cái đuôi, vẻ mặt kinh hoàng nhanh hơn bất cứ ai.

Sau khi bị chị gái mình cùng với Đại Bạch náo loạn một trận như vậy, Hàn Lộ ngược lại cũng không cảm thấy quá bi thương giống như lần trước nữa.

Cô cũng đã nghĩ thông suốt rồi, A Sí là người tốt đến như vậy, cho dù là anh chết đi thì nhất định ở thế giới khác cũng sẽ được sống một cuộc sống rất tốt.

Có lẽ anh cũng sẽ giống như mình, vượt qua thời gian và không gian đi đến một nơi khác, sống một cuộc sống khác.

Anh ấy với mình, chỉ là không có duyên với nhau mà thôi.

“Đúng rồi chị ơi, thần chú nguyền rủa trên người Bảo Bảo thì em có cách giải được, nhưng hiện tại linh lực trên người em lại không đủ. Chị có thể thay em giải trừ nó được không?”

Hàn Sương lắc đầu.

“Chị không thể giải được. Thần chú nguyền rủa kia vốn là hạ xuống chung cho cả chị và Bảo Bảo. Chỉ là lúc trước không hiểu tại sao mà thần chú nguyền rủa trên người chị bị giải trừ, nếu bây giờ chị lại đụng vào nguyền rủa ở trên người Bảo Bảo thì thần chú nguyền rủa kia sẽ lại một lần nữa hạ xuống chung cho cả chị và Bảo Bảo.”

Đến lúc đó, không chỉ là cô không cứu được Bảo Bảo mà còn có thể lại một lần nữa trúng phải thần chú nguyền rủa kia, một lần nữa trở thành một người bình thường.

Hàn Lộ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

“Vậy thì không cần phải giải trừ thần chú nguyền rủa kia vội, linh lực của em mỗi ngày đều có khôi phục một chút, khoảng chừng một tháng nữa có thể khôi phục lại hết, đến lúc đó em có thể giải trừ thần chú nguyền rủa trên người Bảo Bảo rồi.”

Bình Luận (0)
Comment