Mấy người đàn ông nhìn thấy rõ trong chiếc túi kia toàn là thịt ốc, đồng loạt nuốt nước bọt trong miệng. Cũng không biết là vì cái gì, rõ ràng là cùng loại hải sản giống nhau, nhưng sau khi được Hàn Lộ chế biến thì món ăn trở nên ngon một cách lạ thường. Làm cho mọi người chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đủ chảy nước miếng.
Nhưng liệu có thể ăn được không, buổi trưa bọn họ đã được ăn một buổi tiệc lớn, nếu tối nay lại ở đây ăn uống nữa, cảm thấy thật sự làm phiền đến Hàn Lộ.
Hợp Thụ bị mấy bàn tay sau lưng nhéo đến mức khuôn mặt vặn vẹo, đành phải đứng ra cự tuyệt: “Không cần đâu, trong tộc cũng đã chuẩn bị đồ ăn cho chúng tôi rồi, chúng tôi nếu không quay về tộc ăn hết số thức ăn đó thì sẽ rất lãng phí.”
Những lời này ngược lại là không lừa Hàn Lộ.
Buổi trưa, tất cả mọi người ở lại trên đảo và tự tìm kiếm thứ gì đó để ăn, điều này trong tộc cũng biết, cho nên buổi tối trong tộc sẽ chuẩn bị đồ ăn đầy đủ cho bọn họ.
Hàn Lộ còn nghĩ rằng Hợp Thụ đang khách sáo với cô, nhưng khi cô nhìn thấy A Sí gật đầu, cô mới nhận ra những lời anh ta nói là sự thật.
“Nếu đã như vậy… Vậy thì mọi người mang mấy con ốc này về ăn đi.”
Cô nhìn xung quanh tìm về chín cái gáo dừa, chia đều phần thịt ốc và sò tươi trong túi vào hết những chiếc gáo dừa đó cho mọi người tiện mang về trong tộc.
Từng người, từng người một, Hàn Lộ tự tay đi đến giao cho họ những chiếc gáo dừa có thịt ốc bên trong, Hợp Thụ và những người khác không nỡ từ chối nên chỉ có thể cắn răng mà nhận lấy. Ngay khi bọn họ vừa rời đi, Dương Sí cũng liền đi theo họ. Bởi vì những cây trúc trên đảo cũng đã sắp dùng hết nên anh phải quay về tộc Bạch Hổ để kiếm thêm một ít nữa mang lên đảo.
Hàn Lộ lúc đầu cũng muốn đi cùng anh, nhưng ở trên đảo còn có nhiều thứ cần phải dọn dẹp. Cô đành ở lại trên đảo thu dọn cho xong những đống lộn xộn kia, rồi nấu món gì ngon đợi A Sí trở về cùng ăn.
Kết quả là cô bận đến choáng váng, sau khi cô đã dọn dẹp xong các thanh gỗ và phiến đá trên đảo, lúc chuẩn bị nấu thức ăn, mới phát hiện ra rằng tất cả các nguyên liệu dùng để nấu cho bữa tối nay cô đã chia hết cho mọi người mang về trong tộc.
Tranh thủ lúc A Sí vẫn chưa quay lại, cô liền đi tìm kiếm một số thức ăn khác để nấu cho bữa tối nay.
Hàn Lộ lại vội vàng đi xuống biển tìm kiếm thức ăn.
Xuống biển bắt cá là một việc đơn giản vô cùng, chỉ trong nháy mắt đã bắt được mấy con cá trên tay. Tuy nhiên khi đã bắt được cá, cô lại không lên bờ.
Đôi mắt cô sững sờ nhìn hai con cá voi sát thủ đang chơi đùa với nhau dưới nước, rất lâu sau cô mới hoàn hồn lại.
Khá lắm, thảo nào suốt cả ngày không nhìn thấy bóng dáng của Bối Bối đâu, hóa ra nó đi quyến rũ một con cá voi sát thủ khác mang về đây!
Chậc chậc chậc…
Thân hình của con cá voi sát thủ kia có vẻ như lớn gấp rưỡi thân hình của Bối Bối, hai đốm trắng quanh mắt của nó có màu xám tro, chiếc vây lưng thì vừa to lại vừa nhọn, vừa nhìn đã biết đó là một “mãnh nam”.
Ánh mắt của Bối Bối quả thật là không tệ chút nào.
Ánh mắt của Hàn Lộ quá nóng rực, hai đại gia hỏa đang chơi đùa ở phía trước tự nhiên phát giác ra, cùng nhau nhìn lại và phát hiện ra cô ấy.
Bối Bối vô cùng ngượng ngùng, không dám lên tiếng trước, nhưng con cá voi sát thủ to lớn kia, dường như cảm thấy bị Hàn Lộ quấy rầy, ánh mắt hung tợn khác thường. Như kiểu nếu cô không rời đi khỏi chỗ đó, nó sẽ liền nuốt chửng cô.
“Bối Bối, nếu mày không giải thích rõ ràng với nó, nó sẽ lao tới ăn thịt tao đó.”
Lời nói của Hàn Lộ mang theo cả sự trêu chọc, rất là thoải mái, cô hoàn toàn không lo lắng là mình sẽ bị con cá voi sát thủ to lớn đó làm cho bị thương. Cô tin chắc rằng Bối Bối cũng sẽ không thể đứng yên nhìn con cá voi sát thủ to lớn đó làm tổn thương đến mình.
“Tiểu Hàn, cô chờ một chút.”
Bối Bối quay đầu lại, không biết nó đã nói gì với con cá voi sát thủ kia, dù sao đôi mắt của con cá voi sát thủ kia đã rất nhanh ôn hòa trở lại. Cảm giác âm lãnh bị nhìn chằm chằm trên người Hàn Lộ cũng đã biến mất.
Hàn Lộ hơi ngạc nhiên, lai lịch của con cá voi sát thủ to lớn này hẳn là bất phàm, bởi vì nó có thể mang đến cho cô một cảm giác nguy hiểm.
Bây giờ cô có chút tò mò là Bối Bối đã gặp và kết giao với nó như thế nào.
Hàn Lộ mỉm cười và to gan bơi về phía hai con cá voi sát thủ to lớn đó.
Bối Bối thân mật tiến lại gần bên cạnh và chạm đầu vào tay cô, hưng phấn nói: “Tiểu Hàn, tên anh ấy là Xám Mục.”