Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1000 - Chương 1000: Anh Xác Định???

Chương 1000: Anh Xác Định???
Chương 1000: Anh Xác Định???

Gã vội vàng dùng sức khống chế hai mắt của mình, lại phát động năng lực cảm nhận thân thể bên dưới, chờ sau khi xác định được bản thân không hề bị vây trong ảo giác hoặc bị năng lực nào đó điều khiển, cũng không phải đang nằm mơ… Nguyên Chủ lập tức khiếp sợ nhìn về phía Hứa Thâm: "Đây… là chuyện gì vừa xảy ra vậy?!"

"Tôi đã thay thế vị trí của Tàn Thần kia rồi, hiện giờ, tôi chính là chủ nhân của thần điện này." Hứa Thâm bình tĩnh nói.

Nguyên Chủ kinh ngạc, nói: "Làm như vậy cũng được sao? Cậu đã làm như thế nào vậy?"

"Đây là năng lực của tôi, thứ lỗi vì tôi sẽ giữ bí mật."

"..." Nguyên Chủ thực sự không ngờ Hứa Thâm vẫn còn ẩn giấu chiêu thức ấy.

Lúc này, trong lòng gã đang rung động đến tột đỉnh, thật sự không thể tưởng tượng nổi, đến tột cùng là Hứa Thâm đã làm như thế nào.

Hơn nữa, rõ ràng thứ năng lực mà Hứa Thâm từng để lộ ra khi luận bàn với gã chính là phiên bản nhược hóa của năng lực mà gã đang nắm giữ?

Làm sao hắn có thể tạo thành ảnh hưởng tới thần tượng?

Chẳng lẽ nói khi luận bàn, hắn vẫn còn giấu giếm?

Đầu óc Nguyên Chủ đang không ngừng quay cuồng, cùng với đó là sắc mặt biến ảo liên tục.

Hứa Thâm cũng không sốt ruột, chỉ lẳng lặng đứng một bên yên tĩnh chờ đợi một câu trả lời thuyết phục từ phía.

Một lát sau, Nguyên Chủ đã tỉnh táo lại, gã lập tức nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm nói: "Nếu hiệu lực một trăm năm cho cậu, cậu cần tôi làm cái gì?"

"Có khả năng là bất cứ chuyện gì hoặc bất cứ cái gì có thể uy hiếp đến sự tồn tại của tôi, tôi đều có thể giao cho anh xử lý." Hứa Thâm nói.

Nguyên Chủ hỏi: "Nếu tôi nhận lời, thì ngay lúc này, tôi có thể rời đi?"

"Đúng vậy."

"Được!" Nguyên Chủ dứt khoát mở miệng đồng ý.

Hứa Thâm chăm chú nhìn vào gã: "Hiệp nghị quân vương một khi đã nhận lời thì tuyệt không thể hủy bỏ, anh xác định?"

Nguyên Chủ gật đầu.

Dù phải nguyện trung thành với Hứa Thâm làm bản thân gã có chút khó chịu, dù sao gã cũng chính là một vị quân chủ, mà Hứa Thâm… nhiều nhất chỉ được tính là một vị quân vương khá mạnh mẽ thôi, nhưng nguyện trung thành với hắn là có thể bước ra bên ngoài sớm hơn thời hạn, thì đương nhiên đây chỉ là chuyện nhỏ.

Lại nói, chờ sau khi rời khỏi nơi này, trước mặt gã là trời cao biển rộng, chưa chắc Hứa Thâm đã đủ khả năng quản chế được gã, đến lúc đó, ai nguyện trung thành với ai còn chưa xác định được đâu!

Hứa Thâm nhìn ra tâm tư của Nguyên Chủ, lại khẽ cười một tiếng, nói: "Lúc trước, thần tượng bảo anh quan tưởng là muốn anh trở thành người thủ hộ thần điện, hiện giờ, thần điện này đã do tôi điều khiển, tôi có thể ban trước cho anh quyền hạn này, cho anh có thể tự do ra vào thần điện."

Trong lòng Nguyên Chủ thầm run rẩy một hồi, gã vừa ý thức được tình huống không đúng: "Nói như vậy, chẳng phải tôi là..."

"Đúng vậy, một khi anh đã trở thành người thủ hộ thần điện, thì tôi muốn lấy tánh mạng của anh, cũng chỉ cần một cái ý niệm trong đầu mà thôi." Hứa Thâm nói.

Nguyên Chủ giật mình, chợt rơi vào im lặng.

"Anh cũng có thể từ chối, nhưng vị Thần anh một mực quan tưởng lúc trước đã rời đi rồi, coi như hơn ba trăm năm quan tưởng của anh cũng trở thành phế thải. Hiện giờ, nếu anh muốn rời khỏi nơi này, cũng chỉ có thể quan tưởng tôi. Quan tưởng một ngàn năm, sau đó vẫn bị tôi ban cho danh hiệu người thủ hộ thần điện, trở thành tín đồ của tôi." Hứa Thâm thản nhiên nói: "Đương nhiên, anh cũng có thể lựa chọn vĩnh viễn ở lại trong này, không rời đi."

Nguyên Chủ rơi vào im lặng thật lâu.

Gã thực sự không thể kết luận được rốt cuộc những lời Hứa Thâm nói là thật hay giả, nhưng tình thế trước mắt, lại khiến cho gã có khuynh hướng tin tưởng những lời Hứa Thâm nói.

Với một con người, khi đứng trước câu hỏi, muốn vĩnh viễn bị nhốt, hay ra ngoài sẽ bị quản chế một đoạn thời gian, thử hỏi đối phương sẽ lựa chọn như thế nào?

Và tới cuối cùng, Nguyên Chủ vẫn lựa chọn rời đi.

Suy cho cùng, ở bên ngoài gã vẫn còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý, huống chi vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này, có khác gì đã chết đâu?

Thấy Nguyên Chủ đồng ý, Hứa Thâm cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp ban cho gã ấn ký của người thủ hộ thần điện.

Ấn ký màu vàng rơi vào mi tâm của Nguyên Chủ, rất nhanh, Nguyên Chủ đã cảm nhận được thần điện phóng ra vài luồng tin tức từ bên trong ấn ký nọ.

Đây đều là những loại tin tức mà quyền hạn của gã có khả năng tiếp nhận được.

Nguyên Chủ tiêu hóa toàn bộ nội dung nọ xong, tới khi một lần nữa đưa mắt nhìn về phía Hứa Thâm, tâm trạng đã có chút bất đắc dĩ.

Thần điện này vốn là một kiện thần binh, hiện giờ gã đang bị thần điện điều khiển, mà không phải là Hứa Thâm. Thế nhưng, thần điện này lại bị Hứa Thâm điều khiển, bởi vậy hiển nhiên bản thân gã cũng rơi vào trong tay Hứa Thâm.

Không có lựa chọn.

"Đến tột cùng là cậu đã làm như thế nào?" Nguyên Chủ vẫn vô cùng nghi hoặc, trăm câu hỏi không tìm được lời giải đáp.

Hứa Thâm mỉm cười: "Bởi vì tôi đã triều bái hai ngàn năm."

"Hai ngàn năm?" Nguyên Chủ kinh ngạc.

Nhưng rất nhanh, trong đầu chợt nghĩ đến điều gì đó, rồi ngay chính bản thân gã cũng phát hiện ra một chuyện bất thường.

Dù Hứa Thâm trước mắt vẫn có dáng vẻ thanh niên, nhưng bên trong đôi mắt lại từng trải, lão luyện tựa như đã nếm đủ mùi đời, thậm chí còn mang theo một loại cô độc và tiếc nuối nói không nên lời ẩn chứa bên trong.

Đây là ánh sáng trải qua năm tháng lâu dài lắng đọng lại.

"Là năng lực giả thời gian sao..." Nguyên Chủ lại nghĩ đến tình huống thân thể trở về đến thời kỳ thiếu niên, xảy ra khi mình luận bàn cùng Hứa Thâm, trong lòng không khỏi có chút suy đoán.

Chỉ có đặc tính của năng lực thời gian mới có thể làm được toàn bộ những điều này.

Về phần khoảng cách và cường độ năng lực gã từng thử nghiệm ra kia, khả năng cao là do Hứa Thâm cố ý bày ra nhằm mê hoặc gã.

"Vì sao cậu lại là hai ngàn năm?" Nguyên Chủ lại hỏi.

Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì: "Anh cũng không phải trẻ con, sao lại hỏi nhiều như vậy."

Nguyên Chủ thầm than một tiếng, người ta đều nói thần binh tại Mộ Thần Binh, đều tự đặt ra những loại thí luyện khác biệt, nếu không thể xứng đôi với nó, thì có cố gắng như thế nào cũng khó mà được nó tán thành.

Nhưng hiển nhiên là năng lực của Hứa Thâm xứng đôi cùng thần điện này, bởi vậy hắn có thể hoàn thành thí luyện dễ dàng như nước chảy thành sông.

Trong khi rõ ràng gã đã ở trong này hơn ba trăm năm, vẫn chưa chờ được đến lúc khổ tận cam lai, vậy mà Hứa Thâm chỉ dùng hai năm ngắn ngủi lại đạt được thành công, có thể điều khiển tòa thần điện này.

Bình Luận (0)
Comment