Hứa Thâm sửng sốt, năng lực của Tiết Hải Ninh cũng không yếu, thậm chí còn có thể xếp vào loại trung thượng lưu trong quân vương, nhưng vẫn bị đại khư đuổi giết?
Hiển nhiên đó phải là một con đại khư có năng lực cực kỳ dũng mãnh mới đủ khả năng làm được chuyện này.
"Hai vị kia của Hàn gia đâu?" Hứa Thâm hỏi.
"Bọn họ cũng đang xử lý đại khư, nhưng số lượng những con đại khư này quá nhiều. Trong năm đầu tiên sau khi thành chủ ngài biến mất, đã có bảy, tám con đại khư xuất hiện, năm thứ hai lại có thêm mấy chục con, khắp nơi trong thành đều có bóng dáng của chúng. Bọn họ cũng không xử lý xuể." Nạp Sắt Phân Ny nói: "Hơn nữa, chiến đấu quá nhiều, bọn họ đều bị thương, vị Hàn Liệt quân vương kia còn suýt chút nữa đã chết đi, sau đó, ông ta không dám hành động một mình nữa."
Hứa Thâm sửng sốt, mấy chục con?
Đây chính là đại khư cấp A đó, chỉ ngắn ngủi một năm lại bùng nổ thường xuyên như vậy?
Cả thành Để chỉ lớn chừng đó, nếu mấy chục con đại khư cùng nhau tới đây phân chia lãnh địa, chẳng khác nào đã nhồi đầy cả tòa thành rồi?
Khó trách ven đường hắn lại nhìn thấy nhiều nơi bị chăng dây phong tỏa như vậy.
"Hiện tại thì sao?" Hứa Thâm hỏi: "Trong thành còn khư nữa không?"
"Đương nhiên là có, Tiết Hải Ninh quân vương cùng hai vị quân vương của Hàn gia kia đang đi tuần tra bên ngoài, con khư ngựa trắng của ngài tọa trấn ở tổng bộ, nơi này còn có con khư trông coi Đồ Thư quán mà ngài từng để lại kia, lúc trước có đại khư muốn tập kích nơi này, là chúng nó đã ra tay đánh lui." Nạp Sắt Phân Ny nói.
Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, coi như con khư trong Đồ Thư quán bên kia cũng biết phối hợp, không làm hắn thất vọng.
"Ngoại trừ những tin không tốt này, chúng ta còn hai tin tức tốt khác." Nạp Sắt Phân Ny nhìn Hứa Thâm, vẻ mặt vừa chuyển đã cười nói: "Trần thống lĩnh cũng trở thành quân vương rồi, ngoại trừ anh ấy, còn một vị hình thái thứ hai tên là Hạ Tĩnh Tương nữa. Cô ấy là từng người đi theo bên cạnh ngài, cũng trở thành quân vương rồi."
Hứa Thâm kinh ngạc, hai người bọn họ lại trở thành quân vương rồi?
Nhưng chuyện này đã đủ để nói lên, tình huống của thành Quang Minh trong khoảng thời gian này ác liệt đến mức nào.
Khả năng cao là bọn họ đều gặp phải ranh giới sinh tử rồi.
"Những người khác thì sao, có ai hy sinh không?" Hứa Thâm bình tĩnh hỏi.
Nạp Sắt Phân Ny liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, mới gật gật đầu, nói: "Có một vài hình thái thứ hai từng đi theo ngài đã hy sinh, danh sách rất nhiều, tôi đều nhớ kỹ cả."
Trong lòng Hứa Thâm trầm xuống, quả nhiên là thế.
Thành vương trong nghịch cảnh hoặc bị hủy diệt trong nghịch cảnh…
Có hai vị quân vương sinh ra, nghĩa là có tới mấy chục, thậm chí là hơn trăm hình thái thứ hai đã gặp phải nguy hiểm về sinh mệnh.
"Chuyển cho tôi những địa điểm có xuất hiện khư, để tôi đến quét sạch toàn bộ!" Hứa Thâm nói với Nạp Sắt Phân Ny.
Nạp Sắt Phân Ny thoáng sửng sốt, lập tức kinh ngạc hỏi: "Bây giờ còn hơn hai mươi con đại khư, ngài muốn đích thân ra tay sao?"
"Bằng không thì sao?" Hứa Thâm cất giọng lạnh lùng nói: "Nắm chắc thời gian đi."
Mỗi giây trì hoãn, đều sẽ có người chết trong miệng khư.
Hứa Thâm tính toán một chút thời gian, một lần xuyên qua biển khư chính là ba tháng, hắn còn bị nhốt bên trong thần điện hai năm, lại cộng thêm thời gian thăm dò và tìm kiếm ở bên trong biển khư cùng với Mộ Thần Binh, tổng cộng tất cả lại coi như đến lúc hắn rời khỏi nơi đó đã là hai năm rưỡi rồi.
Thời gian không lâu lắm, nhưng dựa vào sức ăn của đại khư, khoảng thời gian ấy lại đủ cho chúng nó ăn sạch nửa tòa thành.
Nạp Sắt Phân Ny thấy Hứa Thâm đã quát tháo ra lệnh, lập tức sợ tới mức nhảy dựng lên, vội vàng đưa tin đến bộ Tình Báo, rồi nhanh chóng giao dụng cụ truyền tin cho Hứa Thâm, chuyển cho hắn phần tình báo chân thật.
Hứa Thâm cầm lấy dụng cụ truyền tin, liếc mắt nhìn một cái, bên trên có bản đồ thành Quang Minh, và hơn hai mươi nơi bị điểm đỏ bao trùm.
Mỗi điểm đỏ đều đại diện cho một nơi đang bị đại khư chiếm cứ. Ngoài ra vẫn còn không ít điểm lam, Nạp Sắt Phân Ny nói đó là vị trí xuất hiện khư cấp B.
Những điểm lam này khá là nhiều, ít nhất cũng hơn trăm.
Hứa Thâm chau mày, rốt cuộc trong hai năm rưỡi này đã xảy ra chuyện gì vậy?
Có vẻ như trước khi hắn rời khỏi nơi này, khư thú từng xuất hiện một chút dị thường, nhưng tới hiện giờ, chúng nó lại nhanh chóng gia tăng, tựa như núi tuyết đổ sụp xuống rồi.
Tình huống này tuyệt không bình thường.
Là có người nhằm vào bọn họ? Là đưa tới sao?
Nhưng tựa như không một thế lực nào có thể đưa tới mấy chục con đại khư như vậy.
Hứa Thâm không nghĩ ngợi lung tung thêm nữa, cứ giải quyết trước lại nói sau, chờ một thời gian nữa, lại vào nội thành, hoặc là đi hội nghị, tìm hiểu tình huống bên này.
"Nguyên Chủ, xuất hiện đi, chúng ta làm việc thôi." Hứa Thâm kêu lên.
Nguyên Chủ đang ở bên trong tầng thứ tư Khư giới, bất đắc dĩ nói: "Chỉ là hơn hai mươi con khư mà thôi, một mình cậu cũng đủ sức giải quyết xong mà? Chúng nó lại không sống thành đàn."
"Cần phải tốc chiến tốc thắng, anh phụ trách phía Đông, tôi phụ trách phía Tây."
Hứa Thâm nói, lại yêu cầu Nạp Sắt Phân Ny đưa thêm một dụng cụ truyền tin nữa, rồi vứt nó cho Nguyên Chủ.
Nguyên Chủ cười khổ, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý chuyện này.
Cũng may với gã, giải quyết những con đại khư ấy cũng chẳng khác gì tiện tay cắt lúa mạch, chặt đứt đám cỏ cây ven đường.
Tiện tay mà làm, cũng không phải việc khó khăn.
"Ngựa trắng." Hứa Thâm kêu gọi con khư ngựa trắng đến.
Một tiếng hí vang, con khư ngựa trắng đã từ xa xa chạy băng băng đến, vọt tới trước mặt Hứa Thâm.
"Cậu đã trở lại." Con khư ngựa trắng nhìn thấy Hứa Thâm, ánh mắt vô cùng phức tạp. Hơn hai năm này, nó đã thay Hứa Thâm canh giữ địa bàn, cũng thay chủ cũ Mạt Di La bảo vệ tòa thành này.
Từ trong thâm tâm, nó đã coi Hứa Thâm và Mạt Di La là tồn tại ngang nhau rồi.
Hứa Thâm lập tức xoay người lên ngựa, năng lực lụi tàn hư thối của con khư ngựa trắng hoàn toàn không thể khống chế tác dụng lên người được, dưới hiệu quả bảo hộ của lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn, loại ăn mòn này còn bị hạ thấp xuống gần như bằng không.
Hứa Thâm vỗ lưng ngựa, trực tiếp xuất phát về phía Tây.