"Anh thất thần!" Trong một thoáng ấy, con khư bên kia đã chớp được cơ hội rồi nhanh chóng ra tay.
Chớp mắt, từng mũi gai sắc nhọn trên mình nó đã bắn thẳng về phía Trần Hàn.
Trần Hàn phản ứng lại, vội vàng chống đỡ, nhưng ngay sau đó, con khư trước mắt đã cấp tốc lùi về đằng sau những cây gai nhọn bao trùm toàn thân kia.
Bành!
Một tiếng nổ vang, lực lượng cuồng bạo nghiền áp mà đến, mang tới cảm giác áp bách giống như vẫn thạch thiên ngoại, khiến thân thể con khư kia trực tiếp nổ tan tành.
Âm thanh trùng kích tới vô cùng khủng bố, như một quả đạn đạo vừa bạo liệt, chấn cho màng tai của Trần Hàn ong ong rung động.
Đến đây, Hứa Thâm thu nắm tay lại, quét mắt nhìn bốn phía, rồi nói với Trần Hàn: "Tìm xem trong trấn nhỏ này còn người nào sống sót hay không, nếu có người cần giải cứu thì nhân tiện giải cứu luôn thể."
Nói xong, hắn lại khống chế con khư ngựa trắng xoay người đi tìm kiếm con khư tiếp theo, không có chậm trễ thời gian.
Trần Hàn ngơ ngác nhìn theo bóng dáng Hứa Thâm rời đi, trong lòng có chút kinh ngạc.
Con khư vừa ác chiến tới 7, 8 phút cùng gã lại bị một quyền của Hứa Thâm đánh bạo?
Phải biết rằng, con khư đó có khả năng phòng ngự vô cùng khoa trương, đến mức gã trong trạng thái Tu La cũng không tìm được biện pháp phá vỡ lớp vỏ bên ngoài của nó.
Vậy mà ở trước mặt Hứa Thâm, nó lại không chịu nổi một kích?
Gã vốn cho rằng sau khi bản thân trở thành quân vương, coi như không bằng thì cũng có thể đuổi theo được bước chân của Hứa Thâm rồi, kết quả lại phát hiện dường như chênh lệch giữa hai người bọn họ càng thêm lớn hơn.
Ánh mắt Trần Hàn vô cùng phức tạp, nhưng mặc kệ như thế nào, Hứa Thâm có thể trở về, coi như thành Quang Minh được cứu rồi.
Đến đây, gã lại đưa mắt nhìn một đống hài cốt rơi rụng bốn phía, rồi ngay lập tức thông báo cho Nạp Sắt Phân Ny, để cô ấy điều người của bộ Hậu Cần đi qua bên này, dọn dẹp thu thập, nhân tiện cũng báo chuyện về Hứa Thâm cho cô ấy.
Từ trong câu trả lời của Nạp Sắt Phân Ny, Trần Hàn mới biết được, hóa ra Hứa Thâm không phải vô tình đi ngang qua nơi này, mà hắn đã sớm trở về từ trước, sau đó ra ngoài, tiến hành dọn sạch khư thú toàn thành.
Cảm xúc trong lòng Trần Hàn có chút xao động, gã lại yêu cầu một phần hình ảnh về lộ tuyến dọn sạch của Hứa Thâm từ Nạp Sắt Phân Ny, và ngay lập tức giao chuyện giải cứu những người vô tội còn sống sót cho Nạp Sắt Phân Ny, để cô ấy cũng phái người đi tới xử lý luôn thể.
Còn bản thân gã lại đuổi về phương hướng Hứa Thâm rời đi, gã thực sự muốn nhìn một chút xem rốt cuộc, chính mình và Hứa Thâm đã chênh lệch đến mức nào rồi.
Chỉ mất một khoảng thời gian ngắn kết nối với Nạp Sắt Phân Ny bên kia, ngay sau đó, Trần Hàn đã lập tức đuổi theo, nhưng đi một đoạn gã mới phát hiện, mình đã mất đi hành tung của Hứa Thâm.
Cũng may, trong tay gã có lộ tuyến tình báo về khư thú được Nạp Sắt Phân Ny chuyển cho, lại căn cứ theo phương hướng Hứa Thâm rời đi, có thể biết được hắn đang tiến về phía một con khư khác ở gần đó rồi.
Trần Hàn cũng lập tức đuổi theo về phía đó.
7, 8 phút sau, chờ đến lúc Trần Hàn đuổi tới, gã lại nhìn thấy một màn khiến cho chính mình phải trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy tại một khu vực vốn là quảng trường phồn hoa trước đó, nhưng hiện giờ, mặt đất đã bị tàn phá, khắp nơi đầy rẫy máu tươi.
Tại hiện trường có một con khư giống như con giun cực lớn với hai đầu đều là cái miệng kỳ quái, nhưng lúc này, thân thể nó đã bị cắt thành thịt nát, bên trên một khối thịt nát còn có một gương mặt tinh xảo với kích cỡ bằng bàn tay, nhưng đôi mắt kia đã khép chặt lại.
Con khư này đã mất đi khí tức sinh mệnh.
Mà nơi đây vẫn còn một tia dao động khư lực do Hứa Thâm để lại.
Trần Hàn biết mình đã tới chậm, gã lặng lẽ nhìn thân hình đã vỡ tan của con khư nọ đang im lìm nằm bên dưới hố sâu, trong lòng có chút sững sờ, không nói gì.
Hiển nhiên, con khư này cũng bị một quyền đánh chết.
Nghĩa là tốc độ gã dùng để đuổi theo Hứa Thâm, còn không nhanh bằng tốc độ Hứa Thâm giải quyết khư.
Và nơi đây đã không còn bóng dáng Hứa Thâm nữa, hiển nhiên hắn lại đi giải quyết con tiếp theo rồi.
Trần Hàn cười khổ một tiếng, cũng không dừng lại quá lâu, đã mở ra bản đồ tình báo khư thú, quan sát một điểm ánh sáng màu đỏ ở gần đây nhất, rồi ngay lập tức đuổi theo.
Một lát sau.
Chờ đến khi Trần Hàn tiến tới địa bàn của con khư tiếp theo, gã lập tức cảm nhận được mùi máu tươi mới mẻ đang phiêu lãng trong không khí. Gã dung nhập vào trong lãnh địa của con khư này, đó là một khu chung cư xưa cũ.
Rất nhanh, Trần Hàn đã nhìn thấy từng khối máu thịt rơi rụng khắp nơi bên trong một mảnh sân vườn được mấy nóc nhà thấp vây quanh, ở chính giữa khu chung cư nọ.
Con khư này đã chết.
Ánh mắt Trần Hàn nhanh chóng quét tới, lại không trông thấy bóng dáng Hứa Thâm, nhưng máu thịt của con khư dưới mặt đất kia hãy còn nóng bỏng, hiển nhiên nó vừa mới chết chưa lâu.
Trần Hàn nhanh chóng lật xem bản đồ khư thú, lại tìm được một điểm ánh sáng đỏ gần đó, và dùng tốc độ cao nhất đuổi theo.
Lần này, thậm chí gã còn tạm thời mở ra 30 giây trạng thái Tu La.
Chờ đến khi sắp sửa tiếp cận điểm ánh sáng màu đỏ kia, đột nhiên Trần Hàn nghe được một tiếng gầm rú điên cuồng, tựa như vừa có hai vật thể nào đó mãnh liệt va chạm vào nhau.
Ngay tiếp theo, đương nhiên là một tiếng nổ vang chấn động cả khung trời.
Sắc mặt Trần Hàn khẽ biến, gã lập tức tăng tốc, vọt vào bên trong sào huyệt khư thú, và nhanh chóng nhìn thấy thịt nát, máu tươi dùng phương thức như thế tia phóng xạ để bắn tung toé đến bốn phía bên cạnh sào huyệt, khiến khung cảnh khắp nơi trở nên vô cùng hỗn loạn, giống như vẩy mực.
Mà ở biên giới của cảnh tượng địa ngục ấy, Trần Hàn đã thấy được bóng dáng mà mình vẫn miệt mài đuổi theo, Hứa Thâm.
Lúc này, Hứa Thâm đang dắt theo hai thiếu nữ ở bên trong đống thi thể.
Hai thiếu nữ này cả người bẩn vô cùng, mái tóc cũng bị bết lại bởi máu tươi dính vào, biến thành bím tóc giống như bánh quai chèo, có vẻ như bọn họ đã bị con khư nọ bắt tới, giam giữ đã lâu.