Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1023 - Chương 1023: Không Có Tốt Xấu Tuyệt Đối!

Chương 1023: Không Có Tốt Xấu Tuyệt Đối!
Chương 1023: Không Có Tốt Xấu Tuyệt Đối!

"Có phải lưu lại miếng mồi mỹ vị nhất cho cậu hay không?" Hải Tước vừa truyền âm dò hỏi trong đầu Hứa Thâm.

Hứa Thâm trả lời: "Không cần, cô cứ hưởng thụ là được."

Hắn không định kéo Thần Chủ này vào trong 'Nhà', dù sao diện tích của 'Nhà' cũng có hạn, hiện tại đã chật chội lắm rồi.

Hơn nữa, ở trong mắt hắn, năng lực của Thần Chủ này có chút bình thường, không tính là mạnh, tác dụng mà nó mang lại cho hắn còn không tăng lên nhiều bằng hiệu quả do cường hóa và gấp bội mang đến.

Năng lực cần chú ý tới tính tương xứng, mà không có loại nào tốt xấu tuyệt đối.

Nghe được Hứa Thâm khẳng khái như thế, Hải Tước có chút kinh ngạc.

Rõ ràng món ăn lần này vô cùng mỹ vị, vậy mà Hứa Thâm vẫn có thể nhịn được?

Trong khi bà ấy đang nói chuyện cùng Hứa Thâm, mà cũng không nhịn được phải lén lút nuốt nước miếng vì thèm, gần như mỗi một tế bào trên cơ thể đều đang xao động, hưng phấn.

Đúng vậy, mỹ thực lần này có lực hấp dẫn rất mạnh đối với Hải Tước.

"Vậy cám ơn." Hải Tước nhẹ giọng nói, bên trong âm điệu mang theo vài phần dịu dàng, rồi ngay khi lời nói vừa dứt, bà đã không nhịn nổi nữa mà vội vàng điều khiển máu tươi toàn thân, lôi kéo toàn bộ mỹ thực ngon miệng lại, sau đó hấp thu toàn bộ như tằm ăn rỗi.

Thân thể Thần Chủ đang thong thả khép lại, chợt cảm nhận được ý thức của mình vừa bị xâm nhập, xé rách. Cùng lúc ấy, một luồng lực lượng không thể kháng cự nhanh chóng dung nhập vào.

Luồng ý thức mơ hồ, không trọn vẹn của gã lập tức phát ra một tiếng rít gào đầy phẫn nộ và không cam lòng, nhưng rất nhanh đã bị áp chế.

Mãi cho đến khi hoàn toàn tiêu vong, vị tồn tại phía sau màn, một tay thao túng giáo hội Nguyệt Quang này đã ngã xuống như vậy.

"Ừm " Sau khi Hải Tước hấp thu được Thần Chủ, bà ấy thực sự không kiềm lòng nổi, lập tức phát ra một tiếng than nhẹ giống như rên rỉ, mang theo cực hạn vui sướng và thỏa mãn ở trong đầu Hứa Thâm.

Âm thanh run rẩy kia thực sự làm linh hồn người ta xao động.

Vào lúc này, Hải Tước chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến phong thái đoan trang, thanh lịch ngày xưa nữa, ý thức đang đắm chìm trong trạng thái hưởng thụ, đôi mắt nheo lại vì sung sướng.

Gần như toàn bộ huyết dịch trên cơ thể bà đều đang nhúc nhích, run rẩy, khiến cho cả Hứa Thâm cũng có cảm giác cả người đang nóng lên.

"Ăn ngon lắm sao?" Hứa Thâm không nhịn được mở miệng hỏi một câu.

Đến lúc này, cuối cùng Hải Tước cũng tỉnh táo lại từ trong đại dương vui sướng và thỏa mãn nọ, bà cất giọng mềm nhẹ nói: "Ừm, ăn cực kỳ ngon, tôi chưa bao giờ được ăn món gì ngon miệng đến thế. Lần này, tôi còn không nỡ chia cho Linh Lục một chút..."

"Ma ma tham ăn." âm thanh hơi bất mãn của Linh Lục vang lên.

Nghe âm thanh này, trong đầu Hứa Thâm không khỏi hiện lên gương mặt đáng yêu với biểu cảm bĩu môi u oán của Linh Lục.

"Ngay cả ông chồng già ở nhà cũng không cho, người phụ nữ nhẫn tâm kia..." Người đầu trâu cũng mở miệng oán giận, nhưng âm thanh rất nhỏ, tựa như không dám đắc tội với Hải Tước.

"Lần sau sẽ cho con." Hải Tước dịu dàng nói với Linh Lục.

Linh Lục hừ nhẹ một tiếng, có chút ấm ức, không vui.

Người đầu trâu thấy mình bị người ta trực tiếp phớt lời, trong lòng không nhịn được mà thở dài cảm khái một phen.

"Ừm?" Bỗng nhiên, Hải Tước kêu lên một tiếng nho nhỏ.

"Làm sao vậy?" Hứa Thâm hỏi.

Cùng lúc ấy, hắn lại nhanh chóng điều động khư lực trong cơ thể theo bản năng, để bất cứ lúc nào cũng có thể làm ra phản ứng, đối phó với những bất ngờ ngoài ý muốn.

Nhưng Hải Tước không đáp lại hắn, ngược lại, còn rơi vào im lặng thật lâu.

Hứa Thâm khẽ nhăn mày, lập tức đưa mắt cẩn thận nhìn bốn phía, chẳng lẽ Thần Chủ vẫn còn chuẩn bị đằng sau?

Dù sao đối phương cũng là quân chủ, Hứa Thâm không dám sơ suất, dù tình hình trước mắt, có vẻ như đối phương đã chết đi rồi.

Mà lúc này, Vạn Chủ và Nguyên Chủ ở bên cạnh đã đi tới. Nguyên Chủ đưa mắt đánh giá Hứa Thâm, rồi khẽ thở dài nói: "Xem ra những gì cậu từng trông thấy còn phong phú hơn những gì tôi tưởng tượng rất nhiều. Cậu đã nhìn thấy thứ kinh khủng kia ở đâu vậy? Là biển khư không?"

Câu nói này, là ám chỉ 'Ma ma' sao...

Hứa Thâm thoáng nhíu mày, hắn cảm thấy không vui vì mấy chữ ‘thứ kinh khủng kia’ trong lời nói của Nguyên Chủ.

Tuy 'Ma ma' chính là nỗi sợ hãi của hắn, nhưng đó chỉ là tiềm thức từng ẩn sâu trong đáy lòng mà thôi.

Tới hiện giờ, 'Ma ma' vẫn luôn làm bạn bên cạnh hắn, còn giúp đỡ hắn không ít chuyện.

"Chuyện này không liên quan gì tới hai người." Hứa Thâm nghiêm mặt lạnh lùng nói.

Nguyên Chủ hơi sững sờ, xem phản ứng của Hứa Thâm, có vẻ như hắn đã bị lời nói của gã làm tức giận rồi, nhưng hình như câu nói của gã vốn không có vấn đề gì mà?

Đúng là quân vương hỉ nộ vô thường.

Nguyên Chủ khẽ nhíu nhíu mày, nhưng không tiếp tục truy cứu, chỉ coi đó là một phần ký ức thống khổ nào đó mà Hứa Thâm không muốn nhắc lại thôi, dù sao thứ có thể trở thành nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng mình, lại bị người khác phóng thích ra ngoài như vậy, chắc chắn phải tượng trưng cho một đoạn ký ức khắc cốt ghi tâm nào đó.

Nhưng Nguyên Chủ lại không biết, thứ mà gã vừa nói ra cùng với suy nghĩ trong đầu Hứa Thâm, vốn không phải là một.

"Cậu thực sự giết chết Thần Chủ rồi sao?" Vạn Chủ có chút nghiêm túc đánh giá Hứa Thâm, kẻ này rất mạnh.

Hứa Thâm nhìn về phía ông ấy, chờ đến lúc bắt gặp khuôn mặt khá là tương tự với Nam Ngưng kia, lãnh ý trên mặt hắn thoáng nhạt đi một chút, hỏi: "Hẳn là mấy người hiểu khá rõ về năng lực của Thần Chủ, vậy theo mấy người suy đoán, hắn còn năng lực bảo mệnh nào khác không? Ví dụ như thứ mà tôi vừa chém giết kai chỉ là phân thân gì đó chẳng hạn?"

Vạn Chủ khẽ lắc đầu: "Chúng tôi cũng chỉ biết một chút đại khái thôi, nhưng không dám đảm bảo chính xác. Dù sao ai cũng không biết hắn có che giấu một đặc tính nào đó hay không. Ngục Chủ, anh thử chiêu hồn xem sao, xem có thể gọi được hắn trở về đây hay không."

Lúc này, sắc mặt Ngục Chủ cực kỳ âm trầm, gã đưa mắt nhìn Hứa Thâm, vốn tưởng rằng, kẻ này chỉ là một người hầu nhỏ của Nguyên Chủ, không nghĩ tới hắn lại là nhân tài mới xuất hiện.

Có thể áp chế rồi giết chết Thần Chủ trong quãng thời gian ngắn ngủi như vậy, còn khiến cho Thần Chủ không thể phản kháng được… Loại chuyện này ngay cả gã cũng bó tay.

Bình Luận (0)
Comment