Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1028 - Chương 1028: Quán Thiên Ẩn!

Chương 1028: Quán Thiên Ẩn!
Chương 1028: Quán Thiên Ẩn!

Nghĩ đến Mai Phù luôn cô đơn một mình đi theo bên người hắn, trong lòng Hứa Thâm lập tức trào dâng một loại cảm giác lửa nóng sục sôi, đương nhiên, hắn càng thêm khát khao hướng tới cấp bậc cao hơn là 'Thần' kia.

Nếu thực sự có vùng trời kia, kể cả khi nó thực sự nguy hiểm, hắn vẫn muốn đứng bên cạnh Mai Phù, cùng cô ấy ngăn cản và đối mặt với nó.

Cô làm bạn của hắn lâu như vậy, hắn cũng muốn sóng vai nghênh đón tai nạn và nguy hiểm cùng cô.

"Ta muốn thành Thần..." Hứa Thâm lầm bầm lầu bầu nói.

Nguyên Chủ đang giới thiệu, nghe được câu này lập tức sửng sốt, chợt bất đắc dĩ nói: "Tất cả mọi người đều muốn như vậy, chỉ là không có phương pháp thành Thần, bên trong quán Thiên Ẩn cũng không có. Muốn trở thành Nhân Hoàng, chỉ có thể dựa vào cơ duyên và tự bản thân mình lĩnh ngộ ra thôi,. Tôi cũng không thể chia sẻ kinh nghiệm của tôi cho cậu được, làm như vậy chỉ khiến cậu đi lầm đường mà thôi. Ngược lại, để tự bản thân cậu mò mẫm, sờ soạng, có lẽ sẽ tìm ra phương hướng của chính mình. Nói thật, trải qua vô số lần thử nghiệm, tôi đã không còn ôm hi vọng nữa rồi."

Gã lắc đầu thở dài, nói: "Thân thể Niết Bàn, chết trước sau đó sống lại, cũng chỉ đạt tới vị trí cấp bậc quân vương như chúng ta mà thôi, thật khó để tưởng tượng thành Thần cần trải qua đau khổ như thế nào. Chẳng lẽ là một hồi tai nạn còn khủng khiếp hơn cả hoàn toàn hủy diệt hay sao? Cậu có thể tưởng tượng ra nó là cái gì hay không?"

Hứa Thâm có chút sững sờ, lại cẩn thận tự hỏi một chút, mới phát hiện đúng là hắn cũng rất khó nghĩ ra được.

Chuyện thống khổ nhất cũng không thể vượt qua được quá trình hoàn toàn hủy diệt lúc trước.

Thân thể và linh hồn đều tịch diệt, Niết Bàn tái sinh, đã là cực hạn mất đi và tra tấn rồi.

Còn cái gì càng khiến người ta mất đi nhiều hơn được nữa?

Chờ tới khi tử vong cũng không thể giải quyết được, có vẻ như cũng chỉ có thể bó tay chịu trói mà thôi.

Hứa Thâm ngẩn người một lát, mới chậm rãi ý thức được sự gian nan khi muốn thành Thần, có lẽ thật sự chỉ có thể dựa vào cơ duyên ngoại lực thôi.

Nhưng loại cơ duyên này… sao có thể dễ dàng tìm được như vậy?

Nó chân chính là chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

Trong khi hai người đang nói chuyện phiếm, thấm thoát Nguyên Chủ đã dẫn theo Hứa Thâm đi vào tầng nông trong Khư giới, xuất hiện tại tầng thứ hai.

Nơi này chỉ có gần như chỉ có khư cấp D cùng cấp C đi lang thang thôi.

Mà khư cấp E yếu nhất lại chỉ có thể bồi hồi ở tầng nông trong Khư giới và khu vực gần rìa hiện thực nhất, thân thể chúng sẽ giao thoa giữa Khư giới và hiện thực, khiến cho ngay cả người thường, ở trong hoàn cảnh khư khí tương đối dày đặc, cũng có thể nhìn thấy chúng nó.

Nhưng tầng nông Khư giới ở trong thành Vân Trung vốn là những nơi cực kỳ vắng vẻ, gần như không có khư tự do đi lại.

Dù sao ở nơi này, ngoại trừ quân chủ, vẫn còn các vị quân vương khác tọa trấn, cùng với thủ vệ hình thái thứ hai mạnh mẽ, một khi những con khư lang thang ở tầng nông bị nhìn thấy, bọn họ sẽ trực tiếp ra tay giết chết.

Lúc này, ở bên trong một khu nhà lầu được xây bằng đá lớn, có dạng như một tòa tháp hình trụ, cao tới trăm mét, phía trước chỉ có một cánh cửa nhỏ bình thường.

Phía trước cánh cửa nhỏ nọ có một đôi ông cháu đang chơi cờ.

Lão nhân vừa cảm nhận được hai người Hứa Thâm đi đến, đã lập tức ngẩng đầu nhìn qua. Chờ tới lúc trông rõ gương mặt Nguyên Chủ, lão không khỏi sửng sốt một chút, vội vàng đứng dậy, nói: "Ngài là... Nguyên Chủ đại nhân?"

Nguyên Chủ nhìn thấy lão nhân liền nở nụ cười: "Nhiều năm như vậy, ông vẫn còn sống ư?"

"Nguyên Chủ, ngài không phải..."

"Đã trở lại." Nguyên Chủ cười cười, nhìn thấy gương mặt quen thuộc, trong lòng có chút vui vẻ, hỏi: "Đây là đời sau của ông sao?"

"Vâng." Lão nhân nhìn về phía Hứa Thâm bên người Nguyên Chủ, cảm giác hắn cũng là một vị quân vương, lại quay sang cười nói với Nguyên Chủ: "Chúc mừng Nguyên Chủ đại nhân đã trở về, những vị đại nhân khác đã biết chuyện này hay chưa?"

"Ừm, tôi gặp mặt bọn họ rồi." Nguyên Chủ nói: "Chúng tôi tới nơi này để kiểm tra một số thứ, ông cứ làm việc của mình trước đi."

Dù vừa gặp được người quen cũ mấy trăm năm rồi không trông thấy, nhưng ngoại trừ thoải mái, Nguyên Chủ vẫn không quên chính sự, chỉ đơn giản nói vài câu cũng không hàn huyên quá nhiều.

Loại chuyện này cũng có thể phản ánh sự khác biệt giữa tình cảm của quân vương và người bình thường.

"Nhưng muốn bước vào nơi này cần thủ dụ của quân chủ..." Lão nhân chần chờ nói.

"Không cần thủ dụ, tôi và cậu ấy vốn là quân chủ mới của hội nghị, vị trí của tôi, ai cũng không cướp đi được." Nguyên Chủ nói.

Lão nhân có chút sửng sốt, không khỏi lại đưa mắt nhìn Hứa Thâm. Thật ra lão cũng không ngoài ý muốn khi biết tin Nguyên Chủ có thể lấy lại vị trí của mình, dù sao trước kia đối phương cũng là tồn tại gần với Mệnh Chủ, nhưng người trẻ tuổi xa lạ bên cạnh Nguyên Chủ này, cũng là quân chủ mới lên chức sao?

Chẳng phải chuyện này có nghĩa là cả Thần Chủ lẫn Ngục Chủ, đều bị đẩy ra ngoài rồi sao?

Thiếu nữ với gương mặt trắng nõn, lanh lợi đáng yêu bên cạnh lão kia, cũng đang thận trọng đứng yên tại chỗ, cúi đầu nhìn không chớp mắt, chỉ dám lén lút dùng mí mắt liếc nhìn Hứa Thâm một cái, sau đó đã vội vàng co rút lại nhanh như tia chớp.

"Nếu ông lo lắng chúng tôi giả mạo, có thể tìm Vạn Chủ xác nhận một chút." Nguyên Chủ nói.

Lão nhân vội vàng lắc đầu, nói: "Nguyên Chủ đại nhân đã nói đương nhiên là đúng rồi. Hai người tiến vào đi."

Nguyên Chủ cười cười, lại đưa tay vẫy vẫy Hứa Thâm, sau đó hai người bọn họ bước qua cánh cửa nhỏ kia, tiến vào.

"Việt Tổ, Nguyên Chủ đại nhân kia là ai vậy? Là quân chủ trước kia sao?" Chờ hai người bọn họ tiến vào, thiếu nữ kia mới thật cẩn thận mà nhỏ giọng hỏi.

"Đừng có tự tiện đàm luận chuyện về quân chủ đại nhân." Lão nhân lập tức lên tiếng răn dạy, vẻ mặt đầy ngưng trọng.

Hai vị quân chủ tấn chức, nghĩa là hội nghị sắp xuất hiện thay đổi thật lớn, thế lực cũ sẽ bị tê liệt, đại biến động thật lâu không xuất hiện cũng sẽ phát sinh rại nội thành, chính sách thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment