Hứa Thâm nhíu mày nói: "Nếu thứ đó thực sự tiện lợi và nhanh gọn như vậy, có thể mang đến chỗ tốt cho con người, nhưng không gây ra bất cứ tác hại nào, thì trong vòng mấy trăm năm qua, khẳng định sẽ có người hiểu được và tiếp nhận nó chứ?"
Thần phụ gật đầu: "Cậu nói rất đúng, nhưng tiếc nuối chính là, hội nghị không quan tâm đến những chuyện này, mà những cao tộc kia lại bài xích chúng. Có lẽ bọn họ cho rằng số lượng vụ dân càng nhiều, thế giới càng ổn định, ít nhất là bọn họ sẽ được hưởng thụ những thứ càng tốt hơn."
Ông ta đùa cợt nói: "Phải chờ đến khi bản thân tôi được ngồi trên địa vị cao rồi, trong lòng mới biết được suy nghĩ của những người này. Nói đơn giản là, có vài người không phải không hiểu được nỗi khổ của người khác, chẳng qua hắn lại cần người khác phải cay đắng như vậy, thì bản thân hắn mới nếm được ngọt bùi. Suy cho cùng, bánh ngọt cũng có hạn. Bọn họ có thể khai hoá cho người khác, nhưng sẽ không hoàn toàn khai hoá cho đối phương, bọn họ có thể mở mắt cho người khác, nhưng sẽ không chỉ dạy cho đối phương… Nói cách khác, bọn họ chịu bồi dưỡng, chịu giáo dục người khác đến một trình độ nhất định nào đó, chỉ với một mục đích duy nhất, đó là để bản thân sử dụng thuận tay thôi..."
Hứa Thâm khẽ im lặng, chính hắn cũng là người ngồi trên địa vị cao, cho nên hắn hiểu, cấp bậc khác biệt, những thứ bản thân nhìn thấy cũng sẽ khác biệt.
Và những gì thần phụ vừa nói chính là hiện thực.
Nhưng lại là hiện thực không thể thay đổi được.
Đây là kết quả mà tất cả những người đang đứng tại đỉnh núi, cùng ăn ý lựa chọn nên.
"Mấy năm vừa qua, chúng tôi cũng không cần đi mở rộng khoa học kỹ thuật nữa." Thần phụ nhẹ giọng nói: "Bọn họ không cần thứ tốt, nghĩa là bọn họ không xứng được hưởng thụ, bởi vậy tự chúng tôi sẽ hưởng thụ."
"Nhưng chúng tôi vẫn hi vọng có thể cầm lại những thứ từng thuộc về mình."
Thần phụ nhìn Hứa Thâm, nói: "Chúng ta hi vọng hội nghị thống trị sẽ sửa chữa trật tự, hủy diệt toàn bộ địa vị của cao tộc và quyền quý trong nội thành, chuyển thành người người ngang hàng. Đồng thời, trật tự của hội nghị cũng phải sửa chữa. Hội nghị này do Nhân Hoàng đời thứ ba thiết lập. Trước đó, ở thời điểm Nhân Hoàng đời thứ hai quản lý, ngài đã áp dụng chế độ toàn dân đều có quyền bỏ phiế, bất cứ chuyện gì làm trái với Hiến Pháp, đều có thể thông qua toàn dân bầu cử đến phán quyết."
Hứa Thâm nhíu mày. Đây cũng không phải là sửa chữa nho nhỏ, mà là đại động can qua, tương đương với phá vỡ hoàn toàn những quy tắc trật tự hiện có.
Bốn chữ người người ngang hàng này, nói ra thì dễ, nhưng muốn làm được... vấn đề ở đây không phải là khó khăn nữa rồi, mà là căn bản không có khả năng thực hiện được.
"Tôi biết, nếu làm như vậy, cậu sẽ đắc tội với bảy đại cao tộc trong nội thành, cả những quyền quý kia nữa, cũng tương đương với toàn bộ giai cấp trung sản trên thế giới đều đứng ở phía đối lập với cậu, đều sẽ nhảy ra phản đối. Thậm chí tất cả giai cấp cao sản cũng sẽ phủ quyết đề nghị này, nhưng tôi tin tưởng cậu vốn chẳng quan tâm tới bọn họ."
Thần phụ chân thành nói: "Dù sao so sánh với một phương pháp thành Thần, những chuyện này vốn chẳng nghĩa lý gì cả."
Hiển nhiên ông ta đã cân nhắc tới tâm tính của nhóm quân chủ rồi, chỉ có phương pháp thành Thần mới khiến những quân chủ kia chú ý tới, bởi vậy nhiều năm qua như vậy, rõ ràng có quân chủ tại vị nhưng bọn họ vốn không thèm để ý đến chuyện quản lý cả thế giới xung quanh, chỉ lo bận rộn làm chuyện của chính mình, chỉ coi dân chúng là công cụ lợi dụng, khi cần sẽ dùng một chút, không cần lập tức ném qua một bên.
"Đúng là tôi không thèm để ý, nhưng theo tôi cảm nhận được, chuyện mà các ông muốn làm vốn chẳng có ý nghĩa gì cả." Hứa Thâm bình tĩnh nói: "Dù thay đổi chế độ thành bỏ phiếu toàn dân, các ông có thể cam đoan loại chuyện này sẽ tuyệt đối công bằng hay không? Dân chúng có thể thu mua, tiền quyền có thể quét phiếu. Đến cuối cùng, dân chúng thật sự có quyền lựa chọn hay không, hay chỉ là lừa mình dối người mà thôi? "
Thần phụ nói: "Đương nhiên chúng tôi cũng cân nhắc đến chuyện này rồi, thậm chí tổ tiên Nhân Hoàng đời thứ hai của chúng tôi cũng sớm nghĩ ra phương pháp ứng phó để chế tài. Nói đơn giản là sẽ có ngành tương ứng để giám thị quá trình bầu cử này. Nếu ngay cả ngành giám thị kia cũng thối nát, sẽ có ngành giám thị thứ hai tới giám thị. Nếu nói chỉ sử dụng có một cái ống nước, kiểu gì nó cũng sẽ vỡ tan, chúng tôi sẽ quấn lên đó vài đường băng vải. Hơn nữa, ống nước vỡ tan vốn là lẽ đương nhiên, bởi đây là nhân tính, nhưng gia cố chúng như thế nào lại là thủ đoạn của chúng tôi."
Hứa Thâm nghe vậy cũng không thể nói gì hơn, hiển nhiên Phản Nội Quân này đã mưu đồ rất lâu rồi.
"Đây là điều mà các ông thực sự muốn lấy lại sao? Được, tôi có thể cân nhắc." Hứa Thâm đồng ý.
"Cậu thật sự có thể làm được sao?" Thần phụ chăm chú nhìn Hứa Thâm: "Làm như vậy, chính là suy yếu quyền hành thống trị của hội nghị các cậu mà? Theo tôi được biết, hiện giờ hội nghị thống trị đang do vị Linh Chủ kia quản lý, hắn vốn là người rất chuyên chế độc tài. Và một khi cậu đề nghị như vậy cũng tương đương với trực tiếp là địch với hắn, cậu có nắm chắc hay không?"
"Các ông quanh co một vòng lớn như vậy, cuối cùng mục tiêu chân chính vẫn là hắn, đúng không?" Hứa Thâm nói: "Tôi không nắm chắc có thể thuyết phục được hắn, cũng không nắm chắc có thể chiến thắng hắn, trừ phi các ông đưa phương pháp thành Thần giao cho tôi trước, nếu tôi có thể thành Thần, hết thảy nguyện vọng của các ông, tôi đều sẽ cân nhắc."
Thần phụ không cảm thấy ngoài ý muốn vì lý do thoái thác của Hứa Thâm, nếu Hứa Thâm trực tiếp nhận lời luôn, mới là lừa gạt.
"Có thể." Thần phụ nói: "Chờ sau khi cậu bãi miễn được toàn bộ đặc quyền của đám cao tộc và quyền quý trong nội thành, tôi sẽ cung cấp manh mối của phương pháp thành Thần cho cậu. Tôi sẽ cho cậu thấy thành ý của chúng tôi, và cũng hi vọng có thể nhìn thấy thành ý của thành chủ."
Hứa Thâm biết trên đời này chẳng có bữa cơm trưa nào miễn phí, sau khi cân nhắc một chút, hắn nói: "Được, tôi cần cân nhắc thêm một đoạn thời gian nữa. Các ông có phương án cụ thể không? Khẳng định là các ông có chuẩn bị sẵn thứ này rồi, nhận được nó, tôi cũng không cần phải hao phí đầu óc."