Lại thêm một chuyện làm người ta thực sự nghĩ mà sợ chính là, thành Vân Trung này lại nằm ngay tại biên giới của hang động hư thối, nếu không phải có một lực lượng nào đó trói buộc, chỉ sợ vị Thần kia đã sớm rời khỏi nơi đó mà đi đến nơi này, muốn làm gì thì làm rồi.
"Cậu nói xem, tồn tại kia có phải là Thần hay không?" Nguyên Chủ vẫn đắm chìm trong nỗi sợ hãi lúc trước, trong ánh mắt mang theo một tia hồi hộp.
Hứa Thâm gật đầu: "Đương nhiên, không phải trước đó, chúng ta đã từng trông thấy Thần một lần rồi sao?"
"Nhưng vẻ ngoài của tồn tại đó quá mức dữ tợn." Nguyên Chủ nói.
Hứa Thâm nói: "Dạng tồn tại của thần là thứ mà con người chúng ta không thể hiểu được. Bọn họ chính là một loại sinh mệnh thể siêu việt quân vương, cho nên bọn họ tồn tại dưới bất cứ hình dạng nào cũng là chuyện rất bình thường. Anh cảm thấy đối phương khác với hình tượng của Thần vẫn được tôn giáo miêu tả, chỉ có thể giải thích rằng tôn giáo đang nói hươu nói vượn mà thôi."
"Ách, điều này cũng đúng." Hiển nhiên năng lực thừa nhận của Nguyên Chủ rất mạnh, rất nhanh gã cũng hiểu rõ chuyện này rồi.
Thần là hoàn mỹ, nhưng hoàn mỹ theo dạng gì lại do bản thân Thần quyết định, mà không phải do những gì nhân loại bọn họ tưởng tượng nên.
Có lẽ ở trong mắt Thần, nhân loại chỉ có một cái đầu, hai tay hai chân mới là thứ xấu xí vô cùng.
"Lúc trước Mệnh Chủ trốn khỏi hang động hư thối, chẳng lẽ cô ấy đã từng gặp được Thần..." Nguyên Chủ lập tức nghĩ đến hình ảnh từ mấy trăm năm trước, ánh mắt thoáng chớp động.
Phải biết rằng, gã hiểu rất rõ sự đáng sợ của Mệnh Chủ, và chỉ vẻn vẹn là mấy bộ khư xác kia, chưa chắc chúng đã đủ sức làm Mệnh Chủ trọng thương.
Nói cho cùng, chỉ cần có khư lực là quân vương có thể nhanh chóng khép lại toàn bộ thương tích trên người mình, nhưng khi Mệnh Chủ chạy trốn, cô ấy vẫn ở trong trạng thái bị thương nặng.
Tình huống này cho thấy, lúc ở trong hang động kia, ngay cả thời gian tự lành cô ấy cũng không có.
"Anh nói xem, Mệnh Chủ có thể thực sự nhìn thấu vận mệnh sao?" Hứa Thâm không nhịn được lập tức mở miệng hỏi.
Hắn vẫn thường nghe Nguyên Chủ nhắc tới Mệnh Chủ này, và có vẻ gã cực kỳ kính sợ đối phương.
"Có thể!" Nguyên Chủ vô cùng khẳng định nói.
"Một khi đã như vậy, thì khẳng định là cô ấy không có việc gì đâu. Người có thể nhìn thấy vận mệnh của chính mình, lại đủ khả năng đoán trước tương lai như vậy, muốn chết cũng khó, trừ phi cô chỉ có thể nhìn thấy mà không thể sửa đổi." Hứa Thâm nói.
Nguyên Chủ gật đầu nói: "Quả thực, nếu chướng ngại ở cấp độ bình thường, nó sẽ không làm cô ấy gặp chuyện không may được, nhưng nếu là Thần thì sao? Cậu có phát hiện ra hay không, năng lực của chúng ta hoàn toàn không thể gây ảnh hưởng tới cấp bậc kia, hoặc là nói, chỉ gây ra một chút ảnh hưởng cực kỳ bé nhỏ. Như thể không cần biết chúng ta đang sở hữu loại năng lực gì, dù năng lực có mạnh hơn nữa, thì ở trước mặt Thần cũng phải suy yếu tới 99%."
Đúng vậy, Hứa Thâm đã chú ý tới điểm này ở trong thần điện rồi. Hắn chỉ lắc lắc đầu, trong lòng cũng không quá quan tâm đến một nhân vật của mấy trăm năm về trước, lại đơn giản nói rằng: "Hang động hư thối này nằm ngay bên cạnh thành Vân Trung, tôi đề nghị chúng ta nên di chuyển thành Vân Trung xa khỏi nơi này, nếu không lỡ như Thần thực sự rời khỏi sẽ rất nguy hiểm."
Không ai nguyện ý ngủ bên cạnh hang hổ cả.
Nguyên Chủ tràn đầy đồng cảm, lập tức gật đầu nói: "Còn nơi này, chỉ cần để lại người trông coi là được, hiện giờ Linh Chủ đã chết, cho nên chuyện của hội nghị cứ giao cho cậu đến làm chủ đi, tôi chỉ cần chức danh thôi."
Hiển nhiên Nguyên Chủ đã nhìn ra Hứa Thâm có ý đồ với hội nghị, vì vậy cũng vô cùng biết điều, lựa chọn từ bỏ tranh đoạt.
"Được." Hứa Thâm cũng không khiêm nhường một cách dối trá, ngược lại, hắn thản nhiên nhận lời. Rất nhanh sau đó, bọn họ lại quay về bên trong sảnh hội nghị, trực tiếp tuyên bố tin tức đám người Linh Chủ đã chết.
Cùng với đó, Hứa Thâm cũng thả ra tin tức hội nghị cần tuyển chọn quân chủ mới.
Hai tin tức này đồng thời được truyền ra bên ngoài. Và rất nhanh nó đã từ thành Vân Trung bay đến nội thành, cũng như biến thành tình báo mật rơi vào trong tay các vị quân vương thành Để, nhanh như mọc cánh.
Từ sau khi biết được cả ba vị quân chủ lại đồng thời qua đời, khắp nơi đều chấn động.
Phải biết rằng, phải mấy trăm năm mới có một, hai vị quân chủ tấn chức, thay thế vị trí của người cũ. Và mỗi một người như vậy đều là nhân tài kiệt xuất trong nhóm quân vương, có thể lấy một địch mười.
Nhưng ở thời điểm hiện giờ chỉ ngắn ngủi có vài ngày thôi, năm vị quân chủ lại liền một lúc có ba vị chết bất đắc kỳ tử.
Tình huống này quá mức khoa trương.
Lại nói, từ sau khi những người khác biết được hai vị quân chủ còn sót lại chính là hai vị quân chủ mới lên chức, ngay lập tức, những tin đồn về âm mưu được lan truyền khắp nơi, khiến người ta không thể không nghĩ nhiều.
Bởi vì ba vị chết đi đều là quân chủ uy tín lâu năm, ngược lại mấy người vừa lên chức lại còn sống, nói không phải mưu hại… rất khó làm kẻ khác tin phục.
Tại một nơi nào đó trong nội thành, có một khu trang viên chiếm diện tích mấy ngàn mẫu đất, ngay trên vị trí trung ương của thành khu rộng lớn.
Ngục Chủ đang thưởng thức đám nhục nhân chém giết lẫn nhau dưới sân đấu trước mắt, trong lúc gã thu gặt linh hồn của bọn họ, thì một màn biểu diễn chém giết này được coi như món khai vị trước khi ăn cơm.
Chứng kiến người thắng có thể sống tiếp đến vòng thứ hai là chuyện thú vị tới cỡ nào chứ?
Hơn nữa, làm như vậy càng khiến linh hồn của bọn họ được nuôi dưỡng đến lớn mạnh hơn. Liều mạng trưởng thành cầu sống, ngược lại càng khiến linh hồn trở nên màu mỡ, thơm ngon.
Bỗng nhiên, một bức mật thư được truyền đến.
Ngục Chủ tiện tay tiếp nhận, mở ra nhìn lướt qua, lại lập tức ngây ngẩn cả người.
Linh Chủ đã chết rồi?
Lão có chút kinh ngạc, lại cẩn thận đọc bức mật thư kia tới hai lần, ánh mắt có chút kỳ quái.
Là bị Hứa Thâm cùng với Nguyên Chủ liên thủ mưu đồ, bí mật ám hại sao?
Nhưng lấy bản lĩnh của đám người Linh Chủ và Vạn Chủ kia, muốn mưu sát cũng không dễ đâu nha.
Huống chi, quân chủ lại sợ bị mưu sát sao?
Nếu bọn họ dễ dàng bị ám hại như vậy, làm sao có thể ngồi vào vị trí này?
Phải biết rằng, mỗi một vị quân chủ đều là chiến sĩ hình lục giác, gần như không có góc chết, mưu sát, nguyền rủa, quần công… đều không có tác dụng.