"Muốn động thủ sao?" Tựa như đã nhìn ra trạng thái chuẩn bị của hai người bọn họ, Linh Chủ lạnh nhạt cười.
Hứa Thâm và Nguyên Chủ đều mơ hồ đoán được năng lực của Linh Chủ, tuy vẫn không thể hoàn toàn xác định, nhưng vào lúc này, ai nấy đều cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Nếu năng lực của đối phương thật sự có thể cấm đoán hết thảy, thì thứ bọn họ có thể dựa vào chỉ là thần binh cùng với bí thuật mà thôi.
Nhưng lúc trước, khi tác chiến bên trong hang động hư thối, thân thủ mà Linh Chủ bày ra lại khiến hai người bọn họ cảm thấy vô lực, gần như cả hai đều không đủ bản lĩnh để đánh bại người này.
"Sưu" một tiếng.
Ngay tại khoảnh khắc suy nghĩ trong đầu hai người đang nhanh chóng chuyển động, Linh Chủ trước mắt lại đột nhiên biến mất rồi.
Tiếp sau đó, một tiếng rống giận vang lên, chỉ khác là âm thanh nọ lại truyền đến từ phía bên cạnh hai người Hứa Thâm.
Là Vạn Chủ!
Lúc này, bóng dáng Linh Chủ đã như ảo ảnh vọt tới trước mặt Vạn Chủ, rồi cũng không biết từ khi nào, bàn tay gã đã nắm lấy phần cổ của Vạn Chủ rồi.
"So sánh với sự tham lam của hai người bọn họ, thì hành vi tính kế và ngoan độc của ông càng khiến tôi chán ghét hơn." Linh Chủ lặng lẽ nhìn Vạn Chủ, bình tĩnh nói.
Sắc mặt Vạn Chủ đỏ lên, ông ta vội vàng phân bua: "Kết quả bói toán của tôi đúng là như vậy, vấn đề là tôi không thể bói toán được Thần..."
Bành!
Phần cổ của Vạn Chủ trực tiếp bị bẻ gãy, sau đó Linh Chủ đánh ra một quyền, trực tiếp phá hủy thân thể ông ta.
Ở trước mặt Linh Chủ, Vạn Chủ có được hơn một vạn loại năng lực, lại giống như một đứa trẻ con không có sức phản kháng.
Hiển nhiên Linh Chủ không hề tin tưởng lời nói của Vạn Chủ. Chỉ cần nghĩ cũng thấy lời nói này quá mức giả tạo, suy cho cùng, trong tay Vạn Chủ cũng nắm giữ hơn vạn loại năng lực, chỉ vẻn vẹn là năng lực đoán trước hung cát trong đó thôi đã có tới mấy trăm loại rồi.
Nếu một loại không được, ông ta hoàn toàn có thể xét từ nhiều góc độ khác nhau, từ nhiều phương diện khác nhau để đoán được tình huống lúc ấy.
Cũng giống như năng lực của Tinh Quân là may mắn, thì không cần biết phía trước có Thần hay không, năng lực của gã vẫn có thể thông qua dự đoán từ trước mà biết được tình huống của bản thân có tốt hay không.
Loại kết quả này hoàn toàn không liên quan gì tới địch nhân.
Giống như khư xác, chúng có thể miễn dịch tuyệt đại bộ phận năng lực, nhưng khi Hứa Thâm vận dụng cường hóa và gấp bội đến để tăng cường thực lực cho bản thân hắn, đám khư xác kia lại không thể miễn dịch được.
Sau khi thân thể Vạn Chủ nổ tung, đám đông quân vương đang có mặt tại đó đều mở to hai mắt nhìn trân trối.
Đối phương chính là quân chủ… lại bị Linh Chủ dễ dàng giết chết như vậy?
Lại nói, bọn họ đều biết Vạn Chủ là vị quân chủ uy tín lâu nằm trong hội nghị, có được địa vị cực cao. Lúc trước, khi hai người Hứa Thâm tới khiêu chiến, người bị chen xuống dưới chính là Ngục Chủ đã đủ để nói lên rằng năng lực của Vạn Chủ cũng thuộc loại khá mạnh trong hàng ngũ quân chủ rồi.
Nhưng ở trước mặt Linh Chủ, ông ta lại yếu ớt như thế?
Linh Chủ vừa bóp nát Vạn Chủ trước mắt, lập tức nâng tay lên, tóm lấy toàn bộ máu thịt vừa vỡ tan bên ngoài, dứt khoát ném chúng vào bên trong một luồng loạn lưu hắc ám, hoàn toàn xay nát.
"Không biết bộ thân thể hiện giờ của ông có phải thế thân hay không, nhưng ông vĩnh viễn cũng đừng xuất hiện nữa." Linh Chủ nhìn chằm chằm vào không khí, giống như đang lẩm bẩm với chính mình, bình thản nói một câu.
Cả đám người xung quanh đều kinh hãi không thôi, có người ý thức được Ngu gia bên kia muốn xong đời rồi.
Ngu gia chính là gia tộc được một tay Vạn Chủ gây dựng nên, sinh sôi nảy nở huyết mạch của ông ta, Linh Chủ đã tiêu diệt Vạn Chủ thì đương nhiên sẽ không mặc kệ Ngu gia tồn tại.
Nhóm quân vương Ngu gia có mặt tại nơi này cũng ý thức được tình huống ấy, sắc mặt đại biến, rồi không chút do dự đã nhanh chóng xoay người, lặng yên rời khỏi đám đông.
Linh Chủ giải quyết xong Vạn Chủ, chợt quay đầu nhìn về phía Hứa Thâm và Nguyên Chủ, sau đó chậm rãi đi về phía bọn họ.
Nhưng mỗi đi một bước của gã lại nặng nề giống như đạp xuống tâm mạch, khiến cho Hứa Thâm cùng với Nguyên Chủ đều cảm nhận được áp lực lớn lao.
"Đáng chết, Vạn Chủ sẽ không chết dễ dàng như vậy, khẳng định kẻ nọ là thế thân." Sắc mặt Nguyên Chủ vô cùng khó coi, gã mở miệng với ý đồ kéo lực chú ý của Linh Chủ lên người Vạn Chủ: "Kẻ chân chính mưu hại chúng ta là hắn. Hai người chúng tôi cho rằng mấy người các cậu đã chết cả rồi, muốn chọn lựa quân chủ mới cũng là chuyện rất bình thường."
Sắc mặt Linh Chủ vẫn bình tĩnh vô cùng, nghe thấy nhưng làm như không nghe thấy.
"Cậu thực sự muốn ra tay với chúng tôi sao? Nếu không có chúng tôi tọa trấn, một mình cậu có thể bảo vệ được nội thành hay không?" Sắc mặt Nguyên Chủ chuyển thành xanh mét, gã nói ra một câu rất hùng hồn nhưng lại có vẻ miệng hùm gan sứa.
"Không bảo vệ được thì đã làm sao? Suy cho cùng, sớm hay muộn tất cả cũng sẽ biến mất. Kẻ vô dụng chỉ là một bãi phân [1] thôi." Linh Chủ lạnh nhạt nói.
[1]: phân hoặc là phân bón.
Nguyên Chủ thực sự không ngờ Linh Chủ vốn chẳng coi trọng điều bí ẩn kia như thế, hoặc là nói, đối phương vốn không hề coi trọng tất cả những con người đang hiện hữu xung quanh mình, và có thể nói thẳng ra loại nội dung như vậy, hiển nhiên Linh Chủ đã sớm không đặt bất cứ một người nào vào trong mắt nữa rồi.
"Các vị, Linh Chủ này lạm sát người vô tội, mong mọi người hãy phối hợp với chúng tôi, liên thủ tiêu diệt hắn!" Bỗng nhiên Nguyên Chủ nghĩ đến cái gì, lập tức ngẩng đầu lớn tiếng nói.
Phần đông nhóm quân vương đang có mặt tại nơi này đều cảm thấy đầu to như cái đấu. Giờ khắc này, trong đầu bọn họ đang bị lấp kín bởi hàng đống những câu hỏi, nơi này là chỗ nào? Ta là ai? Vì sao ta lại muốn tới nơi này?
Nói này đúng là Tu La Tràng mà.
Bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy, Nguyên Chủ và Hứa Thâm cực kỳ kiêng kị Linh Chủ.
Hơn nữa Linh Chủ chỉ nâng tay một cái đã nhẹ nhàng giết chết Vạn Chủ, lực lượng khủng bố kia làm bọn họ ý thức được một điều, hóa ra giữa những quân chủ cũng có chênh lệch.
Mà không cần phải nghi ngờ Linh Chủ chính là tồn tại mạnh nhất kia.