"Cô bé, đến đây trở thành dì nhỏ của cháu gái lão đi!" Âm thanh già nua ở bên trong lại vang lên, có vài sợi dây leo xúc tu bay vút tới, tốc độ nhanh như điện, chỉ trong nháy mắt đã quấn quanh thân thể Tô Sương, kéo cô vào chỗ sâu trong hang động hắc ám.
"Không. . ."
Cùng lúc ấy, Tô Sương cảm nhận được thân thể mình trở nên nhẹ bẫng, ánh mắt đầy tuyệt vọng nhìn đám người Hứa Thâm đang rời xa tầm mắt mình thật nhanh.
Chu Dã và Mặc Tiểu Tiểu đều đang giao chiến, chỉ có Hứa Thâm khờ dại ngây ngốc, đứng sững sờ ở nơi này, không biết nương theo khe hở mở rộng ra trong lúc Mặc Tiểu Tiểu đang chiến đấu mà trốn chết, ngược lại hắn đang hướng vẻ mặt lo lắng nhìn chăm chú vào cô.
Ở trên đời này, còn có người thiệt tình lo lắng cô sao?
Lệ nóng trào ra từ hốc mắt Tô Sương, cũng không biết là sợ hãi hoảng loạn, hay vì một điều gì khác.
Ngay một khắc khi bóng dáng Tô Sương bị vùng hắc ám sau lưng nuốt chửng lấy, đột nhiên cô lớn tiếng nói: "Cậu cũng chạy mau đi!"
"Tô tỷ!"
Hứa Thâm nhìn thấy Tô Sương bị kéo vào trong hang động, khuôn mặt lập tức biến sắc, hắn muốn qua hỗ trợ, nhưng nhìn thấy người đàn ông khổng lồ đang từ từ đi sang bên này, bước chân muốn tiến lại ngừng.
Hắn nghĩ đến quãng thời gian ấm áp khi cả đội cùng nhau ăn bữa tối ở đại tửu điếm Mạc Na, nghĩ đến hình ảnh Tô Sương đưa cho hắn một ly rượu đỏ dưới ngọn đèn, sau đó còn chu đáo giới thiệu mỹ thực cho hắn.
Tuy cả hai chỉ ở chung trong quãng thời gian vô cùng ngắn ngủi, nhưng Hứa Thâm lại cảm thấy một chút đau lòng.
"Chạy mau!"
Chu Dã nhìn thấy Tô Sương bị kéo vào trong hang động, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, gã hét lớn với Hứa Thâm và Mặc Tiểu Tiểu: "Có thể chạy được người nào hay người nấy, mau giết ra ngoài!"
"Đội trưởng, để tôi qua giúp anh!" Hứa Thâm nhìn thấy Chu Dã bị cô bé gấu nhỏ ngăn cản, lập tức vọt tới.
Chu Dã ở khá gần đây, nếu hắn qua tiếp ứng, giúp đối phương thoát khỏi cô bé gấu nhỏ ngăn trở, mấy người bọn họ có thể cùng nhau bỏ chạy .
"Đội trưởng, cứu mạng!" Tào Phi ở phía sau vọt tới, hoảng sợ kêu to.
Chu Dã nhìn thấy Hứa Thâm đang lao tới đây, giận dữ nói: "Cậu chạy mau, đừng quay đầu lại!"
"Em gái ơi, đừng trêu chọc người nọ, em không phải đối thủ của cậu ta đâu." Bóng dáng thiếu niên khư lại xuất hiện ở vách hang bên cạnh, nhưng gã vừa nói xong câu này, lập tức rụt trở về, bởi vì thanh kiếm Trảm Khư trong tay Mặc Tiểu Tiểu đã chém qua, đáng tiếc chỉ bổ lên tảng đá.
"Đi!" Mặc Tiểu Tiểu lập tức nói với Hứa Thâm.
Hứa Thâm lao về phía cô bé gấu nhỏ, nhưng cô bé gấu nhỏ vừa trông thấy Hứa Thâm vọt tới, sắc mặt lại hơi hơi biến hóa một chút, tựa như đã cảm nhận được cái gì.
Cô không biết "Người nọ" mà anh trai nói là ai, là trung niên vừa chặt đứt cánh tay cô bé, hay là thiếu niên tuổi tác tương đương với anh trai trước mặt mình.
Nhưng hai người này đều khiến cô cảm nhận uy hiếp.
Sưu!
Ngay lập tức, bóng dáng cô bé cực nhanh nhào qua, né tránh Hứa Thâm, cũng không tiếp tục đi cản trở Chu Dã, mà lao về phía sau, đuổi theo Tào Phi.
"Tao muốn ăn. . ." Trong mắt cô bé gấu nhỏ bừng lên lửa giận.
Cô bé không thể làm gì được Chu Dã, chỉ có thể trút cơn tức giận này lên kẻ vừa nhìn qua đã biết dễ bắt nạt hơn một chút ở trước mắt này.
"Cút!" Tào Phi sợ hãi, lập tức phẫn nộ rống to. Ngay sau đó, gã trực tiếp vung kiếm chém tới, nhưng thân hình cô bé gấu nhỏ cực kỳ linh hoạt,dứt khoát hạ thấp người tránh thoát kiếm phong, sau đó lao đầu húc thẳng vào trong lòng Tào Phi, thân hình nhào về phía trước.
Tào Phi hoảng sợ, vội vàng túm lấy thân thể cô bé gấu nhỏ, như muốn ném ra.
Lại “Oanh” một tiếng, tiếng bước chân của người đàn ông khổng lồ đã tới gần.
"Đừng bắt nạt con gái của tao. . ." Âm thanh đờ đẫn, mang theo một tia tức giận của người đàn ông khổng lồ lại vang lên.
Tào Phi ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một bàn chân cực lớn đang hạ xuống.
“Không ——"
Tào Phi há miệng, muốn kêu cứu, nỗi tuyệt vọng mãnh liệt khiến cho con ngươi của gã cũng có chút nở ra. Một thoáng chốc, trong đầu gã vừa hiện ra vô số hình ảnh, hình ảnh người nhà bị chết trước mặt gã khi cả gia đình bọn họ cùng bị cuốn vào sự kiện khư thú, cha còn có em gái. . .
Bành!
Đầu Tào Phi bị đạp nát tại chỗ, máu tươi chảy ra từ dưới bàn chân đang dẫm lên mặt đất của người đàn ông khổng lồ, gã lập tức túm lấy cánh tay của cô bé gấu nhỏ dường như đã mất đi khí lực, sau đó nhẹ nhàng buông ra.
"Con muốn ăn. . ."
Cô bé gấu nhỏ lộ ra vẻ mặt tham lam và hưng phấn, lập tức xé mở lồng ngực Tào Phi, rúc cái đầu nhỏ vào khu nội tạng trong bụng gã, phát ra tiếng vang nhoàm nhoàm, mút mát.
Sắc mặt Hứa Thâm thoáng thay đổi một chút, Tào Phi cũng đã chết.
Tuy quan hệ giữa bọn họ khá bình thường, nhưng nhìn thấy đối phương chết thảm như thế, trong lòng hắn vẫn có chút không đành.
"Đi mau!"
Chu Dã túm lấy cánh tay Hứa Thâm, lôi kéo hắn và Mặc Tiểu Tiểu cùng nhau chạy về phía trước.
"Mấy người không đi được đâu." Thiếu niên khư lại hiện ra từ vách hang phía sau, trên mặt nở nụ cười lạnh nhìn bóng dáng mấy người bọn họ.
Ba người vừa chạy về phía trước được mấy chục mét, nương theo ánh đèn pin nhìn về phía ngõ cụt trước mặt, rõ ràng lúc trước nơi này chính là cửa hang, nhưng hiện giờ nó đã bị một khối nham thạch ngăn lại, trở thành đường chết rồi!
"Là con khư kia giở trò quỷ!" Sắc mặt Mặc Tiểu Tiểu cũng có chút khó coi.
Không cần phải nghi ngờ, thiếu niên khư kia chính là khư cấp C, đã đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất, bước đầu đã nắm giữ được một chút năng lực đặc thù, mà hiển nhiên năng lực đặc thù của đối phương chính là khả năng điều khiển nham thạch, bản thân cũng có thể xuyên qua, ở lại bên trong vách đá nham thạch.
Oanh! Oanh!
Tiếng bước chân của người đàn ông khổng lồ kia dần dần tiếp cận.
Mấy người nhìn vách hang trước mắt, đều cảm thấy tuyệt vọng.
Đột nhiên Mặc Tiểu Tiểu vung kiếm chém tới, muốn chém vỡ vách nham thạch trước mặt, nhưng liên tục chém vài kiếm, lại chỉ phá vỡ được một cái khe chừng 10 centimet.