"Chúng tôi không có hứng thú biết mấy thứ này." Nguyên Chủ xua tay cắt ngang lời nói của đối phương: "Chuyện mấy người được bao nhiêu người yêu mến, được bao nhiêu dân chúng kính trọng, vốn chẳng liên quan gì tới chúng tôi. Chúng tôi đến nơi này chỉ muốn gặp Vạn Chủ, ông ta không thể chết dễ dàng như vậy được, nếu ông ta không hiện thân, Ngu gia mấy người cứ chuẩn bị chôn cùng đi."
Sắc mặt quân vương của Ngu gia vô cùng khó coi, quả nhiên quân vương vốn vô tình, mà những quân chủ này lại càng vô tình hơn, hai người ấy căn bản không thèm để ý tới công huân của bọn họ, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân mình.
"Gia chủ đã chết thật rồi, hai vị quân chủ cần gì phải gây khó dễ cho chúng tôi..."
Bành!
Nguyên Chủ nâng tay, phóng lĩnh vực ra ngoài, lại trực tiếp đâm một thương tới, xuyên qua cánh tay quân vương của Ngu gia.
"Đừng có dông dài. Anh cũng là quân vương, hẳn phải biết ở trong mắt chúng tôi, thứ mà mấy người cho là lợi thế kia vốn không thể tính là 'Người' được, cho nên hãy thành thành thật thật mà làm tốt chuyện của mình đi. Vạn Chủ không ra, Ngu gia tất diệt!" Nguyên Chủ lạnh như băng nói.
Quân vương Ngu gia vô cùng phẫn nộ, rất muốn phản kháng, nhưng lại có cảm giác lực lượng của bản thân đang biến mất quá nhanh. Ánh mắt gã chớp động không ngừng, nhưng đúng như những gì Nguyên Chủ vừa nói, là gia tộc được một vị quân chủ đào tạo, Ngu gia bọn họ cũng biết được rất nhiều tình báo bí ẩn.
Đương nhiên, trong số những phần tình báo kia, cũng có tin tức về hai vị quân chủ trước mắt, chúng đều là tình báo do Vạn Chủ cung cấp cho bọn họ.
Nguyên Chủ này vốn là quân chủ của mấy trăm năm về trước, năng lực là nguyên thủy, có thể làm cho người ta quay lại hình thái thứ hai, cận chiến vô địch, trừ phi địch nhân nắm giữ một loại năng lực viễn trình đặc thù nào đó mới có thể uy hiếp đến đối phương.
Theo suy đoán, có vẻ như vị quân chủ mới lên chức bên cạnh Nguyên Chủ, cũng có chiến lực tương đương với gã, nhưng tạm thời còn không có quá nhiều tình báo về hắn, chỉ biết rằng trong cơ thể người này có ẩn giấu khư thú.
Hai loại tình báo kia nhanh chóng xẹt qua trong đầu, ánh mắt quân vương Ngu gia lập tức lộ vẻ bi thương, gã biết bằng bọn họ không thể ngăn cả bước chân của hai vị quân chủ trước mắt, nếu địch nhân chỉ là một vị quân chủ cũng thôi, đằng này lại là hai vị cùng liên thủ đi đến, đừng nói là Ngu gia, mà khắp cả nội thành này, cũng không có bất cứ một gia tộc nào có thể ngăn cản được.
Đến đây, gã đã thu hồi tâm tư phản kháng, bi thương nói: "Gia chủ đã chết thật rồi, tôi cũng triệu tập toàn bộ quân vương trong gia tộc lại rồi, hai vị có thể lần lượt đối chiếu. Ngu gia chúng tôi hoàn toàn không có năng lực phản kháng, nhưng những lời tôi nói hoàn toàn là sự thật."
"À." Nguyên Chủ cười lạnh, căn bản không để ý tới lời nói của đối phương: "Tôi chỉ xem kết quả mà thôi."
Quân vương của Ngu gia biết có nhiều lời cũng vô dụng, lập tức đưa tin ra ngoài, thông báo cho toàn bộ nhóm quân vương đang rải rác khắp nơi trong gia tộc đi đến.
Đồng thời, gã cũng mời Hứa Thâm cùng với Nguyên Chủ đến phòng nghị sự của Ngu gia.
Nơi này cực kỳ khí phái hùng vĩ, ngày xưa vương tọa cao nhất kia chính là của vị trí Vạn Chủ, hiện giờ trên đó trống không, hai bên sườn đều là chỗ ngồi của nhóm quân vương cùng với thành viên hạch tâm của Ngu gia.
Không lâu sau khi hai người đi đến, vài bóng người cũng xuất hiện. Và không chỉ quân vương, còn có không ít thành viên hạch tâm khác của Ngu gia nữa, tuy bọn họ chỉ là hình thái thứ hai, nhưng cũng kéo nhau đến tập trung trong sảnh hội nghị.
Đương nhiên những thành viên nòng cốt này đều ở bên trong tầng thứ hai Khư giới, không thể trông thấy nhóm quân vương ở tầng sâu trong Khư giới.
"Hai vị quân chủ."
Toàn bộ sáu vị quân vương Ngu gia đều có mặt.
Hứa Thâm lập tức nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở trong đám người. Đối phương chính là lão nhân mặc áo đuôi tôm từng làm bạn ở bên người Nam Ngưng lúc trước.
Đối phương vẫn ăn mặc theo phong cách ngay xưa, nhưng cổ áo không có cà vạt, lại lộ ra chiến giáp bên trong, hiển nhiên đã làm tốt chuẩn bị sẽ chiến đấu bất cứ lúc nào.
Khi nhìn thấy Hứa Thâm, ánh mắt lão giả mặc áo đuôi tôm không khỏi lộ ra một tia nghi hoặc, có cảm giác gương mặt này khá là quen. Lão cẩn thận hồi tưởng lại rồi lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc, theo bản năng buột miệng nói: "Là thằng nhóc kia..."
Mấy người bên cạnh đều kinh hãi vô cùng, vội vàng nhìn về phía lão giả kia, lão nói như thế không phải là muốn cố ý chọc giận hai vị quân chủ này sao?
Hứa Thâm mỉm cười, nói: "Đã lâu không gặp, Nam Ngưng thế nào rồi? Vẫn đang nghiên cứu luật pháp sao?"
Lão giả mặc áo đuôi tôm có chút giật mình, không nghĩ tới chuyện đã lâu như vậy rồi mà Hứa Thâm vẫn còn nhớ rõ.
Hơn nữa, câu hỏi này càng khiến lão tin tưởng, người trước mắt mình chính là thiếu niên tiểu thư từng gặp gỡ lúc trước. Nhưng không phải thiếu niên kia chỉ là một tên nhóc con trảm khư giả của thành Để sao?
Loại tồn tại nhỏ nhoi ở thành Để này có mạng sống quá mức mong manh, bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi…
Suy cho cùng, thành Để cũng có quá nhiều khư, trong khi trảm khư giả vốn thiếu thốn, lại chẳng nhận được bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng.
Vậy mà… một tên nhóc con vốn không có gì đặc biệt lúc trước, lại có thể lột xác trở thành quân vương, thậm chí còn trực tiếp nhảy vọt lên trở thành quân chủ trong hội nghị?!
Lại nói, lão giả mặc áo đuôi tôm này không có tham gia nghi thức lên ngôi của quân chủ lúc trước, nhiệm vụ của lão chính là ở bên người tiểu thư, vốn không xuất hiện quá nhiều trong những sự kiện cần có mặt của quân vương, giống những vị quân vương thích tự do tản mạn khác, không thèm để ý tới quyền thế, căn bản không quan tâm xem ai là quân chủ.
"Chuyện này, chuyện này..." Nhất thời, lão giả mặc áo đuôi tôm cũng không biết nên đáp lại như thế nào, quanh co một lát, mới phản ứng lại, chợt gật đầu nói: "Tâm tư của tiểu thư vẫn chưa từng thay đổi."
Hứa Thâm nhướng mày, lời này có chút là lạ, hắn không khỏi đưa mắt nhìn lão giả nọ một cái thật sâu.
Lão vốn là người làm bạn lâu dài ở bên người Nam Ngưng, nhưng đứng trước loại tình huống này, ngay cả lão cũng muốn đẩy Nam Ngưng ra sao?