Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1080 - Chương 1080: Kiện Khư Binh Cuối Cùng!

Chương 1080: Kiện Khư Binh Cuối Cùng!
Chương 1080: Kiện Khư Binh Cuối Cùng!

Ở trong này, Hứa Thâm chỉ là một thiếu niên với thân thể yếu ớt, hắn cùng với ma ma rúc vào một góc, không bị cuốn vào những chuyện thị phi kia.

Nhưng rất nhanh, đồ ăn đã trở thành vấn đề.

Vì thế, sau khi một cô gái có ngoại hình rất giống Hạ Tĩnh Tương lên tiếng đề nghị, mọi người tiến hành bỏ phiếu biểu quyết.

Cuối cùng, mọi người đã lựa chọn dùng những loài động vật bên trong thủy cung kia làm đồ ăn trước.

Dựa vào những công cụ ở bên trong thủy cung, đầu tiên, bọn họ quyết định ăn từng con động vật nhỏ như chim cánh cụt đã đói đến hấp hối bên trong.

Sau đó là nhóm cá mập, rùa đen.

Mỗi người chỉ có thể ăn được một chút thịt hữu hạn, có vị hào phú nói rằng trong tay gã có tiền, muốn mua càng nhiều đồ ăn hơn, nhưng lúc này, không ai thèm để ý tới gã.

Ở trong này, tiền đã mất đi lực ảnh hưởng.

Dựa vào phương pháp này, tất cả mọi người đã miễn cưỡng chống đỡ được sang tháng thứ hai.

Nhưng cứu viện vẫn không có lấy một chút động tĩnh nào cả, mọi người càng trở nên tuyệt vọng.

Dưới loại cảm xúc tuyệt vọng này, đồ ăn khan hiếm đã làm cho quá trình sinh tồn càng thêm khó khăn, gian khổ.

Hơn nữa, mọi người chen chúc cùng một chỗ, khiến cho những thứ bài tiết như phân, nước tiểu, không thể tránh né, trực tiếp đụng chạm vào thân thể…

Hết thảy những thứ này đều làm cho càng ngày những chuyện vượt quá giới hạn càng xuất hiện.

Đến khi vụ ẩu đả dẫn đến tử vong đầu tiên bùng nổ, tựa như một tầng ngụy trang nào đó đã hoàn toàn bị xé rách.

Sau đó là một nhóm đực rựa trưởng thành cùng nhau trở thành giai cấp thống trị, chờ ăn hết những con động vật trong này, bọn họ bắt đầu nhìn chằm chằm vào những thứ cùng loại với thịt còn lại.

Tuy Hứa Thâm chỉ là thiếu niên, nhưng dù sao hắn cũng là quân chủ, mặc dù ở trong này hắn chỉ có thân thể của người bình thường, nhưng tâm tính lại cực kỳ tàn nhẫn. Sau khi hắn trực tiếp ra tay giết chết một người trưởng thành muốn ức hiếp mình, coi như đã thiết lập nên lực uy hiếp nhất định, cũng trực tiếp trở thành tồn tại khiến những kẻ khác kiêng kị.

Ừm… suy cho cùng, hắn đã sớm giấu riêng một cây xiên đánh cá sắc bén trong tay.

Nhưng sau khi đồ ăn xung quanh càng ngày càng ít, ngay cả những thứ cùng loại với thịt còn lại cũng trở nên ít ôi, cuối cùng, hoàn cảnh sinh tồn vượt qua luân lý này cũng kết thúc.

Hứa Thâm là người sống đến cuối cùng.

Cây xiên đánh cá trong tay hắn là Mai Phù chỉ dẫn cho hắn tìm được.

Ở trong đống hài cốt xung quanh, cũng chỉ còn lại một mình hắn và Mai Phù.

Toàn bộ những thứ có thể ăn được xung quanh đều bị xử lý sạch, bao gồm cả dây lưng, giày da trên người những kẻ xấu số kia cũng bị Hứa Thâm cắt nhỏ, gặm ăn.

Ngày kế tiếp, Hứa Thâm chỉ có thể dựa vào Mai Phù cứu tế. Cô ấy lại làm như lần trước, đi ra bên ngoài tìm đồ ăn, nhưng mỗi lần cũng chỉ có thể tìm được một chút, miễn cưỡng đủ cho Hứa Thâm không chết.

Về phần vì sao lúc trước Mai Phù không có hỗ trợ đi tìm kiếm đồ ăn bên ngoài, tự nhiên là dưới hoàn cảnh này, nếu những người khác vẫn còn ở đây, dù Mai Phù có thể cung ứng đồ ăn cho hắn thì hắn cũng không biết nên giải thích nguồn gốc của những thứ đồ ăn kia như thế nào.

Lại nói, nơi này là ảo cảnh, cho nên Hứa Thâm hoàn toàn không coi những người ở trong đây là đồng loại, đương nhiên hắn cũng chẳng có lấy một chút đồng cảm nào khi nhìn thấy bọn họ chết đi.

Những ngày kế tiếp, hắn lại bắt đầu cuộc sống chìm trong chờ đợi, giống như ở tầng thứ nhất trong lồng giam.

Hứa Thâm rời khỏi tầng lồng giam thứ hai, sau đó đi ngang qua tầng thứ ba lồng giam.

Nơi này vẫn là khung cảnh bên trong bệnh viện, nhưng chung quanh vô cùng im ắng, bác sĩ và y tá đều không có mặt.

Hứa Thâm cũng không có hứng thú thăm dò, lại tiếp tục tiến vào tầng càng sâu bên trong lồng giam tâm linh hơn.

Mãi cho đến tầng lồng giam thứ bảy …

Hứa Thâm chợt phát hiện, khung cảnh mà hắn trải qua trong mỗi một tầng lồng giam này, đều là rơi sâu vào một nơi nào đó, hoặc bị phong tỏa, hoặc bị giam giữ.

Đương nhiên, hắn không thể khống chế những khung cảnh mình gặp phải.

Đợi cho đến khi bước vào tầng lồng giam thứ tám, Hứa Thâm lập tức có cảm giác nơi này sắp đến cực hạn của hắn rồi.

Ở trong hiện thực vừa trôi qua vài giây, nhưng ở bên trong tầng thứ tám lồng giam tâm linh lại là khoảng thời gian vô cùng dài dòng.

Bên trong thí nghiệm phương pháp thành Thần, Hứa Thâm đã thử ném bỏ chính mình, biến hóa thân thể thành những hình dạng tùy tiện nào đó, nhưng thất bại.

Hắn chợt ý thức được rằng, loại bản ngã này vốn không đơn giản là hình thái "Ta" như hắn vẫn nghĩ.

Nghĩa là khi ý thức của hắn muốn ném bỏ hình thái 'Người', nó cũng có nghĩa là hắn vẫn cho rằng hình thái kia chính là 'Bản ngã' của mình, và cố ý làm trái ngược lại như vậy vốn không hề có ý nghĩa gì cả.

Hơn nữa biến hóa thành hình thái khác, cũng căn cứ vào tâm ý suy nghĩ của hắn, và không cần biết hắn đắp nặn nên loại hình thù kỳ quái như thế nào thì tới cuối cùng, nó vẫn là "Bản ngã" của hắn.

Hứa Thâm có cảm giác, những hiểu biết của hắn về "Bản ngã" vẫn còn chưa đủ, nhưng trải qua thí nghiệm dài lâu bên trong tầng thứ tám, hắn đã dần dần hiểu được một chút rồi.

Có lẽ trước khi ném bỏ chính mình, hắn cần phải phá bỏ tầng phòng hộ "bản ngã" kia.

Bên trong một căn nhà nhỏ tối đen. Hứa Thâm đang đứng ở cửa.

Cùng lúc ấy, rất nhiều những gương mặt khác đang đứng trong phòng, chờ ở phía sau cánh cửa khép hờ, nhìn chăm chú vào Hứa Thâm, ánh mắt lưu luyến không rời.

Hứa Thâm cười cười, sau đó mở miệng nói lời từ biệt với 'Ma ma' cùng mọi người trong phòng. Hắn đang muốn đi ra bên ngoài xông xáo, chân chính tiêu sái rời khỏi nhà mình.

Thời gian trôi qua cực nhanh.

Từ sau khi Hứa Thâm đánh bại Linh Chủ đến lúc hắn chân chính điều khiển nội thành, đã qua được một năm.

Một ngày nào đó, Tinh Quân trở về từ chuyến thám hiểm bên ngoài, báo cho Hứa Thâm biết mình đã tìm được một kiện khư binh tương xứng cuối cùng.

Kiện khư binh này được tìm thấy tại vùng biên cương xa xôi nhất bên ngoài khu đất hoang. Vì nó mà trên đường đi đã có một vị quân vương hy sinh.

Hứa Thâm tiếp nhận kiện khư binh ấy.

Bản thân kiện khư binh này có chỉ số quyền trọng là 2. Nếu để nó tồn tại một mình, đương nhiên chẳng đáng để nhắc tới.

Nhưng nó lại là một bộ phận quan trọng cấu thành quỷ đạo binh thư.

Bình Luận (0)
Comment