Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1094 - Chương 1094: Kết Quả Tồi Tệ Nhất Vĩnh Viễn Nằm Ở Tương Lai, Mà Không Phải Hiện Tại!!!

Chương 1094: Kết Quả Tồi Tệ Nhất Vĩnh Viễn Nằm Ở Tương Lai, Mà Không Phải Hiện Tại!!!
Chương 1094: Kết Quả Tồi Tệ Nhất Vĩnh Viễn Nằm Ở Tương Lai, Mà Không Phải Hiện Tại!!!

"Anh không muốn?" Hứa Thâm khẽ nheo mắt hỏi.

Nhìn thấy ánh mắt của Hứa Thâm, lời nói đã đến bên miệng Ngục Chủ lại phải nuốt xuống.

Gã có thể nhìn ra sát ý trong đáy mắt Hứa Thâm, phỏng chừng nếu gã không đồng ý, thì ở trong mắt đối phương, gã chính là kẻ "Vô dụng".

"Được rồi được rồi, tôi sẽ làm hết sức." Ngục Chủ nói.

Hứa Thâm nghe xong câu nói này, lập tức xoay người rời khỏi, không muốn tiếp tục dong dài cùng Ngục Chủ nữa, lại nói, giữa bọn họ vốn không có giao tình fif, và càng không có khả năng thành lập giao tình.

"Đúng là phiền toái." Nhìn thấy Hứa Thâm đi xa, Ngục Chủ mới than thở một câu, rồi không nhịn được khẽ thở dài, vốn tưởng rằng Linh Chủ đã chết thì gã có thể sống khá giả một chút, ai biết đâu tình cảnh càng thêm kém.

Quả nhiên kết quả tồi tệ nhất vĩnh viễn nằm ở tương lai, mà không phải hiện tại.

Sau khi dặn dò Ngục Chủ xong, Hứa Thâm đã trở lại hội nghị.

Hắn cảm thấy chuyện về biển Mạt là một tai hoạ ngầm. Từ mười năm trước, những con khư thú này này đã từng bước xâm nhập, nhiều lần xuất hiện trong đất liền, nên những lời mà chúng nó nói, thực sự làm Hứa Thâm rất khó phỏng đoán được tình hình.

Nếu nói thứ đe dọa chúng nó là Thần, hoặc là tồn tại khủng bố nào đó, thì từ mười năm trước, đối phương đã rục rịch hiện thân rồi, thì kiểu gì ở thời điểm hiện tại, cũng sẽ xuất hiện ở ngoài tường chứ?

Nhưng ngoài tường vẫn không có chút động tĩnh nào cả.

Chẳng lẽ thứ kia chưa từng di động được?

Hứa Thâm tính toán đi tìm tòi đến tột cùng.

Nhưng thứ có thể làm cho những khư này bỏ chạy khỏi địa bàn của mình, khẳng định là vô cùng nguy hiểm, hắn không định đi một người, mà trực tiếp triệu tập Tinh Quân, Nguyên Chủ, cùng với quân vương của bảy đại gia tộc đến.

....

"Biển Mạt?"

"Hoá ra khư thú dồn dập xuất hiện tại thành Để là do nguyên nhân này."

Mọi người tụ tập đầy đủ tại sảnh hội nghị, cùng ngồi ở phía dưới, trong khi Hứa Thâm cùng với Nguyên Chủ ngồi trên vương tọa quân chủ.

Chờ sau khi Hứa Thâm đơn giản nói lại nguyên nhân và tình huống khư thú dồn dập phát sinh tại thành Để, tất cả mọi người đều giật mình.

Phải biết rằng trong cảm nhận của bọn họ, biển Mạt là vùng cấm, quanh năm không có một bóng người. Đó cũng là một nơi thần bí, cực kỳ nguy hiểm, chưa bao giờ có người nghĩ tới chuyện đi đến thăm dò, cũng giống như vầng trăng sáng trên bầu trời kia, nó làm người ta chỉ có thể ngẩng đầu ngưỡng vọng chứ không ai có ý định đi thăm dò.

"Nghe nói biển Mạt cực kỳ nguy hiểm, trong tổ truyền của Ngu gia chúng ta từng có ghi lại, nơi ấy có rất nhiều khư thú qua lại, là khu vực của hắc ám và máu tanh, cũng là nơi khư thú yêu thích, gọi nó là quốc gia của khư thú cũng không quá đáng." Quân vương Ngu gia nói, trên khuôn mặt mang theo ưu sầu.

Những gia chủ khác cũng rơi vào im lặng, sau khi biết Hứa Thâm muốn đi một nơi nguy hiểm như thế, còn muốn mang theo bọn họ cùng đi, thật lòng, bọn họ chỉ muốn từ chối.

"Biển Mạt rất hung hiểm, những con khư thú kia còn phải chạy trốn đến nơi này, nghĩa là nơi này của chúng ta an toàn. Tôi cho rằng chúng ta không cần phải lao vào nguy hiểm như thế." Một vị quân vương của Lâm gia nói.

Lời nói của gã nhận được không ít cái gật đầu đồng tình của những vị quân vương khác. Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn về phía Hứa Thâm.

Hứa Thâm cũng nhìn ra vẻ kháng cự trong mắt những quân vương này, hàng năm bọn họ đều sống an nhàn sung sướng tại nội thành, đã an nhàn thành quen, chẳng một ai nguyện ý đi mạo hiểm.

"Tôi nhận được tin tức, biển Mạt bên kia cất giấu bí mật của Thần linh, lần này chúng ta đi không chỉ để giải quyết vấn đề khư thú, cũng tranh thủ đi tìm thứ bí mật kia." Hứa Thâm vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Chúng ta đã đạt tới cực hạn của sinh mệnh, muốn tiếp tục hướng lên trên chỉ có phương pháp thành Thần, cả Linh Chủ hay những vị quân chủ khác, đều đang truy tìm con đường này. Nếu không thành Thần, trước sau gì cũng sẽ tiêu vong. Hẳn là các vị đều biết đến câu chuyện truyền thuyết nói rằng luôn có Thần tồn tại ở trong biển khư. Hôm nay tôi trực tiếp nói cho các vị biết rằng, đó là sự thật."

Nguyên Chủ kinh ngạc nhìn về phía Hứa Thâm, trong đầu có chút nghi hoặc, gã cũng không xác định được lời Hứa Thâm vừa nói là thật hay giả.

Tin tức về bí mật của Thần quý giá như thế, vậy mà Hứa Thâm lại nguyện ý đồng hành cùng mọi người đi tìm kiếm, trong chuyện này nhất định có điều mờ ám, hoặc là hắn nói như vậy chỉ để hấp dẫn những quân vương này, bởi vì bước vào một nơi hung hiểm như thế, hắn cần có pháo hôi.

Nguyên Chủ vừa nghĩ đến chuyện này, những quân vương khác cũng nhanh chóng nghĩ tới.

Đúng là chỉ số thông minh của những quân vương đang có mặt ở đây không dám nói là siêu tuyệt, nhưng khẳng định là tất cả đều vô cùng trí tuệ.

Âm mưu, lừa gạt, rất khó mà lọt qua được mắt bọn họ.

Có điều… kể cả khi đã đoán được mọi chuyện, nghĩa là dù tin tức kia có là sự thật thì bọn họ đi theo cũng chỉ với tư cách là pháo hôi thôi, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy có chút động tâm.

Hơn nữa, bản thân có phải pháo hôi hay không, cũng cần phải đi mới biết được. Có lẽ đến khi đó, bọn họ có thể phản tướng nhất quân [1], khiến Hứa Thâm xôi hỏng bỏng không, may áo cưới cho mình.

[1]: ngay tại thời điểm đối phương có ưu thế lớn nhất, thì nghịch chuyển thế cờ.

Cầu phú quý từ trong nguy hiểm, những quân vương này đều là tồn tại từng trải qua sinh tử, trong lòng cũng không ít dã tâm và tự tin.

"Sớm muộn gì Thần linh ngủ say trong biển khư kia cũng sẽ trở về, chờ đến thời điểm Thần linh thống trị thế giới, thì nhóm quân vương chúng ta cũng chỉ là nô bộc, thậm chí còn không bằng cả nô bộc, chỉ là một nhóm nguyên liệu nấu ăn cao cấp thôi." Hứa Thâm lạnh lùng nói: "Lựa chọn mạo hiểm thành Thần, hay lùi bước ở chỗ này chờ chết, chắc các vị cũng không cần tôi phải nhiều lời?"

Mọi người vô cùng kinh hãi, Thần trong biển khư sẽ trở về sao? Đây là tin tức từ đâu tới vậy?

Bọn họ đưa ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn về phía Hứa Thâm, trong lòng cũng không xác định được những lời hắn vừa nói là thật hay giả, nhưng lại không dám lấy tính mạng ra đánh cược.

"Không bàn thêm nữa, hiện giờ mỗi gia tộc điều động một vị quân vương tới đồng hành cùng tôi." Hứa Thâm nói.

Bình Luận (0)
Comment