Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1102 - Chương 1102: Côn Trùng Quỷ Dị!

Chương 1102: Côn Trùng Quỷ Dị!
Chương 1102: Côn Trùng Quỷ Dị!

Không đợi mọi người thả lỏng cảnh giác, đột nhiên một quân vương Lâm gia đang đi trong đám người phía sau, chợt phát ra một tiếng gầm rú vừa kinh hãi vừa tức giận: "Cái gì vậy? Cút ngay!"

Mọi người vội vàng nhìn lại theo tiếng gầm rú của gã, lập tức bắt gặp một con quái vật màu đen cao chừng bốn, năm mét, có ngoại hình giống như bọ cánh cứng, vừa bổ nhào tới, móng vuốt sắc bén cắt qua chiến giáp trên người đối phương.

Quân vương Lâm gia vội vàng thi triển năng lực, muốn hủy diệt quái vật trước mắt, nhưng lại kinh hãi phát hiện, năng lực của bản thân hoàn toàn không có hiệu quả.

Rõ ràng năng lực đã được phóng ra, nhưng đối phương lại không hề bị ảnh hưởng.

Thứ này là xác sao?

Quái vật nọ nhanh chóng túm lấy quân vương Lâm gia, trực tiếp quay trở lại sương mù màu đen đi, nhưng Hứa Thâm và Nguyên Chủ vốn tay mắt lanh lẹ, lập tức bay vút đến ngăn cản.

Nhưng đúng vào lúc này, bên trong mảnh sương mù dày đặc gần đó, lục tục có bóng đen lao ra, đánh về phía những quân vương khác, chỉ một thoáng, xung quanh lập tức vang lên những âm thanh kinh hãi, phẫn nộ, bầu không khí có chút hỗn loạn.

Hứa Thâm nhanh chóng lao đến bên cạnh Giang Nguyệt Ly đang ở khá gần mình, đánh một quyền xuyên qua con côn trùng màu đen trước mặt.

Dựa vào tăng phúc lực lượng do thần binh mang đến cùng với cường hóa, gấp bội, con côn trùng nọ tuyệt đối không thể ngăn cản được một quyền này.

Bên trong lỗ thủng vừa bị đánh xuyên qua kia, một thứ huyết dịch màu đỏ đen có chứa tính ăn mòn mãnh liệt giống như axit sulfuric bắn tung toé ra ngoài.

Giang Nguyệt Ly bị thứ máu tươi nọ bắn trúng vào người, lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Tại vị trí ấy, chiến giáp đã xuất hiện lỗ thủng, trên mặt phồng rộp giống như bị phỏng, máu thịt nhanh chóng bị ăn mòn để lại vết sẹo.

Cô kêu thảm một tiếng rồi vội vàng gọt bỏ phần thịt vừa bị máu tươi bắn vào kia, lại trực tiếp cắt đi từng khối máu thịt trên mặt mình, nhưng may mắn, khi những phần bị thương nọ rời khỏi thân thể, dựa vào khư lực của bản thân, máu thịt tại vị trí đó đã nhanh chóng khôi phục lại.

Nhưng người khác lại không được may mắn như thế.

Bởi vì Nguyên Chủ ra tay giải cứu người khác, khiến cho quân vương Lâm gia kia kêu thảm một tiếng, đã bị con côn trùng nọ kéo thẳng vào bên trong sương mù dày đặc.

Mọi người nhanh chóng tập trung lại, đứng sát vào nhau, đưa lưng cho người đồng hành, rồi hướng ánh mắt đầy sợ hãi cảnh giác nhìn khắp chung quanh.

Những con quái vật này xuất hiện quá đột ngột, khiến bọn họ hoàn toàn không cảm nhận được chúng, chúng càng không mang theo bất cứ dấu hiệu gì cả, hơn nữa, hình dạng mỗi con đều tương tự như nhau, lực lượng cũng hung tàn không kém.

"Những con này đều là xác sao? Khi đối chiến với chúng, năng lực của tôi đều mất đi hiệu lực!"

"Tôi cũng vậy, đáng chết."

"May mắn năng lực của tôi tác dụng lên bản thân mình, có thể đánh chạy thứ đó."

Tinh Quân đi thẳng đến bên người Hứa Thâm.

Gã biết, vào thời điểm này, chỉ có bên cạnh Hứa Thâm mới là khu vực an toàn nhất.

Lại nói, vừa rồi gã đã dựa vào hạnh vận của mình, cũng may mắn thoát khỏi tai nạn lần này, có điều năng lực của gã thuộc hệ đặc chất, đặc tính có chút kỳ lạ, rất khó phân biệt được rõ ràng, rốt cuộc nó có tác dụng với bản thân, hay là có tác dụng với địch nhân, hoặc là hy sinh một lượng khư lực tương ứng, để quấy nhiễu vận mệnh trong minh minh, từ đó luôn luôn có thể đổi lấy kết quả tốt hơn...

"Những thứ này là cái quỷ gì vậy?"

"Tôi cảm thấy chúng không phải xác." Nguyên Chủ quay đầu nghiêm nghị nói với Hứa Thâm.

Gã cảm thấy một chút quỷ dị từ trên người những con quái vật này, hơn nữa máu tươi của xác vốn không có tính ăn mòn, nhưng thứ này lại có.

Hơn nữa, sau khi gã đánh bị thương một con, đối phương lập tức thét lên một tiếng chói tai, rồi lui về, vậy mà mảnh sương mù chung quanh lại không có biến hóa quá lớn, có vẻ như tác dụng trị liệu của sương mù không có ảnh hưởng với chúng.

"Cẩn thận, có khả năng thứ này chính là lũ quái vật trong biển Mạt, đã làm những con khư e ngại." Hứa Thâm trầm giọng nói.

"Á!"

Ngay lúc ấy, từ bên trong sương mù dày đặc truyền ra một tiếng kêu thảm thiết, là quân vương Lâm gia vừa bị kéo vào bên trong kia.

Sắc mặt mọi người khẽ biến, tất cả đều nhìn chằm chằm vài vị trí vừa phát ra tiếng kêu thảm thiết nọ.

Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, hắn nói nhanh với Nguyên Chủ: "Mấy người các anh thủ tại chỗ này, để tôi vào đó tìm hiểu một chút."

"Cẩn thận, có thể là thứ này cố ý phóng ra âm thanh như vậy với mục đích dụ dỗ chúng ta đi vào." Nguyên Chủ nói.

Kể cả khi kẻ tập kích chính là quái vật, nhưng kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã nói cho gã biết rằng, tuyệt đối không được làm theo bản năng mà xem nhẹ chỉ số thông minh của những thứ không biết này.

Hứa Thâm cũng nghĩ đến loại khả năng này, nhưng nếu hiện giờ hắn đi qua, có lẽ đối phương còn có thể cứu được.

"Tôi có thể trở về, mọi người cẩn thận một chút." Hứa Thâm đã có quyết định, hắn lại trịnh trọng nói với Nguyên Chủ.

Phải biết rằng, năng lực nguyên thủy của đối phương cũng chủ yếu tác dụng lên người địch quân, bởi vậy khi đối mặt với con quái vật này và đám xác kia, năng lực của gã đều phải chịu hạn chế rất lớn.

Nếu không phải trong tay Nguyên Chủ có Thần binh, lại cộng thêm bí kỹ phong phú, chỉ sợ tình cảnh của gã cũng chẳng khá hơn những quân vương khác bao nhiêu

Nguyên Chủ biết sự lo lắng của Hứa Thâm, lập tức ném cho hắn một ánh mắt yên tâm.

Hai người cũng không nhiều lời vô nghĩa thêm, Hứa Thâm dặn dò xong, đã nhanh chóng lao về phía trước. Cùng lúc đó, hắn cũng phân phó Hắc Tuyết hỗ trợ mình cảm nhận mọi động tĩnh phụ cận.

Hắc Tuyết lên tiếng đáp lại. Ngay sau đó, từng sợi tóc màu đen mỏng manh đến độ không thể nhận ra, cấp tốc bắn vào bên trong sương mù màu đen, lại nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng, giống như một cái mạng nhện.

Thứ này vốn không phải là thăm dò năng lực, mà rất giống với thăm dò thân thể.

Phải biết rằng, tóc chính là một trong những bộ phận cơ thể của Hắc Tuyết.

Rất nhanh, Hắc Tuyết đã chuyển tin tức về: "Ca ca, trong này có rất nhiều... rất nhiều thứ."

Hứa Thâm ngẩn ra, vội vàng hỏi: "Là quái vật vừa rồi sao?"

"Ừm, số lượng chúng nó rất nhiều, toàn bộ khu vực chung quanh đều là chúng nó."

Bình Luận (0)
Comment