Mai Phù gật gật đầu: "Đương nhiên, đến lúc ấy, cậu chẳng những là Thần, còn là Thần vô cùng mạnh mẽ, nhưng có một chút tiếc nuối, lúc trước chúng Thần chế tạo ra tổng cộng chín bộ bình chứa chuẩn hoàn mỹ, lại chỉ có một bộ may mắn còn tồn tại, tất cả những bộ khác đều hư hỏng cả rồi."
Chín bộ?
Ý thức trong đầu Hứa Thâm chợt rơi vào hoảng hốt, vì sao lại là chín?
Tám tòa thành Để cộng thêm nội thành là chín tòa thành.
Bình chứa là chín bộ.
Tòa nhà hắn ở, hay là phế tích bị chôn vùi tại tầng thứ nhất của lồng giam tâm linh, chính là cao ốc có chín tầng lầu.
Vườn bách thú ở tầng thứ hai có chín khu…
Bệnh viện tâm thần ở tầng thứ ba… Tuy Hứa Thâm không quá hiểu biết về thế giới tại tầng thứ ba của lồng gian tâm linh, nhưng trực giác nói cho hắn biết rằng, có lẽ ở nơi đó, hắn đã chuyển qua tới chín phòng bệnh, hoặc là... Chín bệnh viện khác nhau.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy khó chịu giống như nhức răng, rồi không nhịn được lập tức vươn tay ôm đầu.
"Đừng nghĩ nhiều, những gì cậu nhìn thấy đúng là sự thật." Dường như Mai Phù cũng biết được nỗi thống khổ của Hứa Thâm, cô lập tức nhẹ giọng trấn an.
Thậm chí Hứa Thâm còn có thể cảm nhận được bàn tay Mai Phù vừa chạm đến cái mũi của hắn, à không là cái mũi của bình chứa tàn thứ phẩm bên ngoài.
Nhưng đương nhiên, tại thời điểm này, cảm quan của hắn và bình chứa tàn thứ phẩm kia đã đồng bộ rồi.
Hắn nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của Mai Phù nhẹ nhàng vỗ về mình, nhưng xúc cảm lại có chút mềm mại và mơ hồ, tựa như ở giữa hai người bọn họ vẫn còn bị ngăn cách bởi một thứ gì đó vậy.
Nhưng kể cả như thế, Hứa Thâm vẫn có cảm giác cực kỳ thư thái.
Hắn cắn răng, chậm rãi khắc chế những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, rồi hỏi Mai Phù: "Vậy cô có biết bộ còn lại kia đang ở nơi đâu không? Hơn nữa, toàn bộ chúng đều là bình chứa chuẩn hoàn mỹ, chẳng lẽ quá trình chế tạo bình chứa hoàn mỹ đã thất bại rồi?"
Mai Phù khẽ lắc đầu: "Thất bại là điều hiển nhiên, nhưng cụ thể ra sao tôi lại không được nhìn thấy. Tôi vốn không có hứng thú với việc này, sở dĩ tôi biết còn lại một bộ, chủ yếu là vì tôi đã trông thấy tám bộ hư hỏng kia rồi. Tôi cũng không biết bộ thứ chín đang ở nơi nào, có lẽ nó nằm ngay tại nơi chúng Thần đang ngủ say, có lẽ nó cũng giống như tôi, không ngừng lang thang, di chuyển đến khắp mọi nơi trên thế giới."
Hứa Thâm hơi ngơ ngác, trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng không hề trách Mai Phù. Hiện giờ đã không có bình chứa chuẩn hoàn mỹ, hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình mà thành Thần thôi.
Nhất là lúc này, sau khi đạt được bình chứa tàn thứ phẩm, nó đã làm cho cảm thụ về Thần trong lòng Hứa Thâm tăng lên một bước, thông qua tàn thứ phẩm, hắn có thể cảm nhận được sự chênh lệch giữa bản thân với Thần chân chính.
Lại nói, lúc ban đầu, hắn vẫn dừng lại ở cấp bậc quân vương, ngay cả chênh lệch cũng không thể cảm nhận được, mà hiện giờ hắn đã cảm nhận được rồi, lại hoàn toàn có thể thu hẹp, bổ khuyết khoảng chênh lệch này!
Ở thời điểm Hứa Thâm thu hồi suy nghĩ, bỗng nhiên hắn cảm nhận được mảnh sương mù màu đen chung quanh đang rục rịch.
Thông qua tác dụng tăng phúc cảm nhận của bình chứa tàn thứ phẩm, Hứa Thâm có thể cảm nhận được một luồng năng lượng mơ hồ không ngừng xoay quanh, bên trong sương mù màu đen cách nơi này mấy trăm dặm.
Hứa Thâm ngưng mắt nhìn lại, nhưng tầm mắt của hắn không thể thấy rõ được.
Mai Phù chú ý tới hành động của Hứa Thâm, cũng theo ánh mắt hắn nhìn thoáng qua nơi đó, rồi nhanh chóng quay đầu lại nói: "Nơi này không chỉ có một kiện bình chứa tàn thứ phẩm. Bình chứa chuẩn hoàn mỹ sản sinh ra không ít thứ tương tự như thế này, nhưng trời sinh đám bình chứa tàn thứ phẩm nọ đã ỷ lại vào mưa máu rồi, đây là dịch dinh dưỡng của chúng nó, chúng nó sẽ không dễ dàng rời đi đâu."
Hứa Thâm nhìn về phía sương mù màu đen chung quanh, chợt hỏi: "Cô vừa nói những thứ này là mưa máu?"
"Đúng vậy, nó chính là máu vương vãi ra từ trong cơ thể bình chứa chuẩn hoàn mỹ." Mai Phù khẽ cười nói: "Chỉ là lý giải của cậu về máu quá mức hạn hẹp mà thôi."
Hứa Thâm giật mình tỉnh ngộ.
Đúng là tư tưởng của hắn vẫn còn dừng lại trên thân thể nhân loại trước kia, vẫn cho rằng máu phổ biến là màu đỏ.
Kỳ thực sinh vật khác biệt, cấp bậc sinh mệnh khác biệt, máu tươi trong cơ thể cũng sẽ khác biệt, thậm chí còn có loại máu không phải là chất lỏng!
Đối với thực vật, chất lỏng chảy xuôi trong cơ thể chúng chính là máu tươi của chúng.
Mọi người thường thương hại chó mèo, chỉ vẻn vẹn là vì chó mèo đáng yêu, nếu đổi lại thành con chuột, con gián, ai sẽ cho rằng giết hại chúng nó là vô tội?
Ngược lại, chúng ta còn cho rằng giẫm chúng nó như vậy còn chưa đủ nát cơ!
"Tôi hiểu rồi." Hứa Thâm nói: "Vậy chúng ta đi đọ sức với đám tàn thứ phẩm khác, nhân tiện nhìn xem những tàn thứ phẩm này có thể bổ sung hay không."
"Có lẽ là có thể." Mai Phù cười nhạt một tiếng, dù sao cả đám này cũng có cùng nguồn gốc mà.
Nhưng trước khi xuất phát, Hứa Thâm lại trực tiếp ném những quân vương khác vốn được che giấu bên trong cơ thể Hắc Tuyết và Hải Tước ra ngoài.
Lúc trước, những quân vương này vẫn luôn co rút lại ở trong thân thể hắn, như từng khối u nhỏ, tới hiện giờ, tất cả đều bị bài trừ ra ngoài. Ngoại trừ quãng thời gian Hứa Thâm khoác bình chứa tàn thứ phẩm lên người, ý thức của bọn họ vẫn ở trong tình trạng tỉnh táo, cũng biết được con quái vật này đã bị Hứa Thâm điều khiển rồi.
Tại khoảnh khắc đáp xuống mặt đất, tất cả mọi người đều nhìn thấy thân thể Hứa Thâm được khảm trên đỉnh đầu con quái vật nọ.
Mà chung quanh đều là đám quái trùng yên tĩnh nằm sấp xuống.
"Trở về đi." Hứa Thâm nói với mọi người.
Lại nói, hắn triệu tập bọn họ tiến vào nơi này chỉ vì lo trước khỏi hoạ, cân nhắc khi bản thân rơi vào tình huống đặc thù, lại khuyết thiếu đá dò đường, nhưng hiện giờ nếu đã biết được hết thảy mọi căn nguyên chính là bình chứa tàn thứ phẩm, hắn cũng chẳng cần đến bọn họ nữa.
Suy cho cùng, ở cấp bậc chiến đấu này, ngay cả tư cách làm pháo hôi bọn họ cũng không có.