Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 1124 - Chương 1124: Khoác Cả Thế Giới Lên Người…

Chương 1124: Khoác Cả Thế Giới Lên Người…
Chương 1124: Khoác Cả Thế Giới Lên Người…

Hứa Thâm có chút sững sờ, kinh ngạc nói: "Có người gia nhập vào trận doanh của chúng Thần sao? Là vị quân vương nào vậy?"

"Là cô bé từng nắm quyền quản lý hội nghị lúc trước, năng lực của cô ta là thấy rõ được vận mệnh..." Nhân Hoàng đời thứ tư thở dài nói: "Có lẽ nguyên nhân nằm ngay tại điểm này, dường như cô ta đã nhìn thấy điều gì đó có liên quan đến vận mệnh của chính mình, nên đã lựa chọn đi theo một con đường khác."

Hứa Thâm không khỏi im lặng.

Hắn thực sự không ngờ, hóa ra Mệnh Chủ, người mà Nguyên Chủ vẫn e ngại kiêng kị nhớ mãi không quên, lại đầu phục vào trận doanh chúng Thần ngay tại thời điểm Nguyên Chủ bị thần khí giam giữ, khó trách cô ta lại bất ngờ biến mất không thấy, đột nhiên bặt vô âm tín như vậy.

Nhưng có thể dùng vị thế của quân vương lôi kéo quan hệ với Thần linh, hiển nhiên cô gái này cũng là dị loại hiếm thấy.

"Cậu có biết vì sao lúc trước tôi lại lựa chọn che mờ đôi mắt của Thần linh không?" Đột nhiên Nhân Hoàng đời thứ tư mở miệng hỏi.

Hứa Thâm ngẩng đầu nhìn đám mây mù hình thành nên khuôn mặt trên bầu trời: "Bởi vì dưới ánh mắt giám sát của Thần linh, không cần biết ông làm ra điều gì đều không mang lại một chút nghĩa lý nào cả, cho nên ông chỉ có thể làm như vậy mà thôi?"

"Đúng vậy, nhưng đó chỉ là nguyên nhân thứ nhất." Nhân Hoàng đời thứ tư nói: "Nguyên nhân thứ hai, nếu trong Nhân tộc lại sinh ra một vị Thần linh mới, thì dưới sự che đậy của tôi, hắn sẽ không bị chúng Thần phát hiện ra. Làm như vậy, đối phương sẽ có cơ hội và thời gian để làm ra một chuyện vĩ đại."

"Chuyện vĩ đại ư?"

"Đúng vậy." Nhân Hoàng đời thứ tư nói: "Từ Nhân Hoàng đời thứ nhất đến thời đại của tôi, tất cả đều có ý đồ phá vỡ vận mệnh của Nhân tộc. Dù chúng ta vốn không còn là Nhân tộc nữa, dù sinh mệnh của chúng ta gần như có thể mãi mãi tồn tại trong phương thiên địa này, nhưng so sánh với chúng Thần, loại Thần sinh sau đẻ muộn như chúng ta, vĩnh viễn cũng không thể dung nhập vào trong quần thể của bọn họ. Địa vị của hai bên hoàn toàn khác nhau, thậm chí chúng ta còn có thể trở thành Thần phó cho bọn họ!"

"Dù hai bên đều là Thần, nhưng một là chủ, còn một lại phải hạ mình cung phụng."

Nhân Hoàng đời thứ tư nở nụ cười, nhưng trong lời nói đầy vẻ trào phúng, còn mang theo vài phần ngạo khí.

Hứa Thâm hiểu được ý nghĩa của nụ cười này.

Hai bên đều là Thần, đương nhiên bọn họ không cam lòng trở thành tôi tớ của chúng Thần.

Bởi vậy, chỉ có duy nhất một con đường cho bọn họ lựa chọn, đó là phản kháng.

"Chỉ có duy nhất một biện pháp để phá tan vận mệnh này, chính là có đủ lực lượng chống lại chúng Thần, hoặc là nói, ít nhất cũng phải có được lực lượng làm cho chúng Thần kiêng kị!" Nhân Hoàng đời thứ tư nói: "Mà ở ngay dưới chân của cậu, đang có thứ lực lượng như vậy!"

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, hắn lập tức cúi đầu nhìn lại, cũng nhanh chóng hiểu được Nhân Hoàng đời thứ tư đang nhắc đến thứ gì.

"Hẳn là cậu còn không biết, kỳ thật đại địa dưới chân cậu, mảnh thế giới nơi cậu được sinh ra, vốn là bình chứa do chúng Thần chế tạo nên!"

"Chỉ cần khoác bình chứa ấy lên người, cậu hoàn toàn có thể phát huy ra lực lượng siêu việt Thần linh bình thường, dù bình chứa này vốn là thất bại phẩm, đang trong quá trình hư thối, nhưng nói gì thì nói, nó cũng là thứ mà chúng Thần chế tạo nên. Tôi nghe nói nó chính là một trong những thứ chúng Thần từng sáng tạo ra vì kế hoạch vĩnh sinh của bọn họ. Cậu cũng có thể lý giải nó là 'Chiến giáp '!" Nhân Hoàng đời thứ tư giảng giải.

Hứa Thâm đã sớm biết những điều này từ trong miệng của Mai Phù, vì vậy cũng không ngoài ý muốn, hắn gật đầu nói: "Vì sao lúc trước ông không lựa chọn khoác bình chứa này vào?"

"Là không kịp." Nhân Hoàng đời thứ tư cực kỳ dứt khoát nói: "Nếu có lựa chọn, tôi cũng sẽ không tặng cơ hội như vậy cho cậu. Là lúc trước, ở thời điểm tôi thành Thần, lập tức đã trông thấy ánh mắt của Nguyệt Chủ, bởi vậy tôi phải lập tức hành động, căn bản không có cơ hội làm điều gì khác. Nhưng hiện tại Nguyệt Chủ đã bị che đậy tầm mắt, cậu có thời gian dư dả để khoác bình chứa này lên người, mà đó cũng là mục đích chân chính khiến tôi quyết tâm che đậy ánh mắt của Nguyệt Chủ..."

"Đáng tiếc, nếu tôi sinh ra muộn hơn một thế hệ, hoặc là Nhân Hoàng đời thứ ba lựa chọn che đậy con mắt của Hư Không chi chủ, như vậy người khoác lên bình chứa kia sẽ là tôi..."

Trong lời nói của Nhân Hoàng đời thứ tư có mang theo một chút tiếc nuối và xót xa.

Ông ấy biết cơ hội như vậy không thuộc về mình, bản thân chỉ có thể trở thành người sáng tạo cơ hội như vậy cho người đời sau mà thôi, nhưng đương nhiên, ông ấy vẫn cam tâm tình nguyện lựa chọn đi vào con đường này.

Ánh mắt Hứa Thâm thoáng rung động, hắn có thể cảm nhận được trí tuệ vĩ đại của những Nhân Hoàng này.

Chênh lệch giữa bọn họ và quân vương hệt như trời với đất.

Cũng đúng thôi, từ xưa đến nay, quân vương sản sinh vô số, nhưng chỉ có duy nhất bốn vị Nhân Hoàng.

Nhân Hoàng nguyện hy sinh chính mình, tranh giành lợi ích lớn cho Nhân tộc, mà quân vương lại có thể từ bỏ Nhân tộc, chỉ mưu cầu lợi ích nhỏ cho riêng mình.

"Tôi trân trọng hết thảy những gì các vị từng làm, tôi sẽ khiến cho toàn bộ những hy sinh này trở nên có ý nghĩa." Hứa Thâm trầm tĩnh nói.

Tại thời điểm này, lời cảm ơn vốn chẳng mang đến ý nghĩa gì cả, chỉ khi làm cho những hy sinh của bốn vị Nhân Hoàng không trở nên uổng phí, đó mới là cách báo đáp tốt nhất dành cho bọn họ.

Nhân Hoàng đời thứ tư nở nụ cười, nói: "Nếu có cơ hội, cậu hãy đi giải cứu Nhân Hoàng đời thứ nhất và Nhân Hoàng đời thứ hai là được rồi. Tôi tin tưởng mấy người bọn họ đang rất cô đơn, ngày ngày đều vô vị. Suy cho cùng, sinh mệnh dài dòng lại mất đi tự do như vậy, tồn tại cũng tương đương với tra tấn."

Hứa Thâm khẽ gật đầu.

Sau đó, được Nhân Hoàng đời thứ tư chỉ dẫn, Hứa Thâm đã biết phương pháp mặc bình chứa kia lên người, đó là thông qua hang động hư thối tiến vào nội bộ của bình chứa.

Hắn lại hỏi Mai Phù về chuyện này, sau khi nhận được đáp án xác thực từ phía cô ấy, hắn dứt khoát nói lời từ biệt với Nhân Hoàng đời thứ tư, rồi quay người trở về thành Vân Trung.

Khoác cả thế giới lên người...

Hứa Thâm chỉ cần nghĩ một chút cũng biết loại chuyện này sẽ mang đến tăng phúc như thế nào cho lực lượng của mình.

Bình Luận (0)
Comment