Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 118 - Chương 118. Con Người Và Cái Tên Cấm Kỵ!

Chương 118. Con Người Và Cái Tên Cấm Kỵ! Chương 118. Con Người Và Cái Tên Cấm Kỵ!

"Chúng ta là cục Khư Bí, đừng quên sứ mệnh của chúng ta!" Ánh mắt Liễu Tích Xuyên lạnh như băng, nói: "Trảm khư là chức trách đầu tiên của chúng ta, tiếp theo mới là những chuyện khác. Nếu nhân thủ không đủ, mấy người tự mình lên chiến trường đi. Nếu bản thân các người không dùng nổi kiếm nữa, thì hãy tới hậu cần phụ trách chỉ huy tiếp viện. Thật sự tới thời điểm quá thiếu người, cả tôi cũng sẽ ra tay, cục Khư Bí không nuôi đám người ăn không ngồi rồi!"

Mọi người đều im lặng, không phát ra âm thanh.

"Tan họp đi!" Liễu Tích Xuyên phất tay, tựa như có chút mệt mỏi.

Mọi người lục tục đứng dậy nói lời từ biệt.

Nhưng trong phòng họp vẫn còn một hai người ngồi yên chưa động.

Chờ những người khác đều đi hết, cửa phòng họp đóng lại, Liễu Tích Xuyên xoa xoa mũi ngồi xuống, thở dài: "Bọn người kia, bọn họ cho rằng tôi không biết chút tâm tư nhỏ trong lòng bọn họ sao? Thà rằng nằm lên thi thể người khổng lồ gặm thịt thối, cũng không nguyện xuất lực giúp người khổng lồ đứng lên… Đúng là ngu muội mà. . ."

"Lão Liễu, nghe nói Đỗ lão đầu đã gia nhập giáo hội Hắc Quang, sắp tới giáo hội Hắc Quang sẽ phóng ra một con khư, chính do Đỗ lão đầu chấp hành, coi như bắt đầu tuyên thệ bước đầu tiên." Người phụ nữ kia nói.

Sắc mặt Liễu Tích Xuyên khẽ biến, hừ lạnh nói: "Đám lão già này, đã một đống tuổi còn không an phận, cứ nghĩ làm như vậy có thể dễ dàng bước vào nội thành an hưởng lúc tuổi già sao?"

"Chúng ta có xử lý không?” Một thanh niên khác cất giọng lạnh lùng, không có chút tình cảm, mở miệng hỏi.

Ánh mắt Liễu Tích Xuyên hơi hơi chớp động, nhưng vẫn lắc lắc đầu: "Hiện tại đang thời điểm cần dùng người, lúc trước tôi để Mỹ Na vạch trần việc này, cũng chỉ muốn bọn họ an phận một chút thôi."

Người phụ nữ kia khẽ gật đầu: "Bọn người kia cho rằng chúng ta không biết chuyện bọn họ phóng thích khư kia, cũng nên cho bọn họ một chút cảnh cáo."

"Gần đây có người mới xuất sắc, nhớ ưu ái trọng điểm. Không nên để xảy ra chuyện hao tổn như vụ Triệu Uyên nữa. Chúng ta vốn thiếu nhân thủ, hiện tại càng thêm khẩn trương." Vẻ u ám trên mặt Liễu Tích Xuyên chuyển thành có chút sáng sủa hơn, nói: "Cũng may, tôi nghe nói, biểu hiện của vị khư lực giả trời sinh kia trong sự kiện lần này vô cùng xuất sắc, khiến người ta vui mừng. Cậu ấy lại có năng lực chém giết khư cấp C."

"Đúng vậy, tôi còn nhớ đây là lần thứ hai cậu ấy tham gia nhiệm vụ?" Mỹ Na cảm thán nói.

"Từ sau khi cậu ấy kết thúc hai tháng học tập trong huấn luyện doanh đến hiện tại, tổng cộng cũng chưa đến nửa năm, tốc độ trưởng thành này thật khủng bố." Thanh niên kia cũng khẽ gật đầu, cất giọng hờ hững nói.

"Chuyện này làm cho tôi nghĩ đến Bạch Vô Kỵ lúc trước, bọn họ đều trải qua những chuyện giống nhau, cũng xuất sắc giống nhau, hi vọng cậu ấy không lãnh huyết (máu lạnh) giống Bạch Vô Kỵ là được rồi." Liễu Tích Xuyên thở dài.

Hai người liếc nhau, đều có chút im lặng.

Bạch Vô Kỵ cũng như cái tên của đối phương, hiện giờ đã thành cấm kỵ.

. . .

. . .

Đám người Hứa Thâm trở lại cục Khư Bí, sau khi nghỉ ngơi hai ngày, công tác kết toán nhiệm vụ đã được thực hiện xong.

"Sự kiện cấp C cỡ lớn: ổ nhện ở Khu Vô Miên—— "

"Hứa Thâm, một trong những tổ viên tham dự sự kiện, có biểu hiện xuất sắc sự kiện, chém giết một con khư cấp C Nham Nam, đánh bị thương một con khư cấp D, cứu vớt đội trưởng và một vị đội viên thoát hiểm!"

"Ghi công, hai tam đẳng công, hai tứ đẳng công!"

"Khen thưởng nhiệm vụ: 5W Lô Tạp tệ, Tịnh Khư Tề 10 bình, kiếm Trảm Khư một thanh!"

Ở lầu hai, Chu Dã vừa đọc xong phần khen thưởng công lao của Hứa Thâm, chợt lộ vẻ mặt tươi cười đưa cho Hứa Thâm một cái thùng màu đen.

Bên trong là khen thưởng nhiệm vụ, còn có một thanh kiếm Trảm Khư, chỉ giao cho một mình Hứa Thâm.

"Thanh kiếm của cậu rơi trong hang động kia đã được mang về nhưng kiếm phong có chút tổn hại, trong cục cho cậu một thanh mới." Chu Dã cười nói.

Hứa Thâm biết, đây là Chu Dã thay mình báo cáo lên trên mới được.

"Suýt chút nữa thì tích lũy được một làn nhị đẳng công rồi!" Tô Sương có chút sợ hãi và hâm mộ than, nhưng phần nhiều là thực tình vui vẻ thay Hứa Thâm, dù sao khi ở trong tuyệt cảnh cuối cùng, chỉ có Hứa Thâm quan tâm tới cô, thậm chí còn muốn ra tay tương trợ.

Hứa Thâm tiếp nhận cái thùng màu đen, nhưng không vội vàng mở ra nhìn như lần đầu tiên nhận được, hắn biết phần thưởng ở bên trong sẽ không ít hơn con số hắn được nhận.

"Đội trưởng, vậy công lao của mấy người các anh. . ."

"Chúng ta không bị giảm công." Chu Dã cười nói: "Lần này là sự kiện cấp C cỡ lớn, chúng ta có thể cam đoan không chết đã vô cùng khó khăn rồi, bên trên không thể trách tội chúng ta được."

Hứa Thâm giật mình, cười nói: "Vậy là tốt rồi."

"Lần này may có Hứa Thâm, nếu không cả tôi và Tiểu Tiểu đều chết ở bên trong." Chu Dã thở dài, vỗ vỗ bả vai Hứa Thâm, rõ ràng không nói cảm ơn, nhưng tình cảm lại đong đầy trong lời nói.

"Tôi cũng thiếu cậu một mạng." Mặc Tiểu Tiểu bình thản nói.

"Đều là đội viên, hỗ trợ lẫn nhau là chuyện nên làm." Hứa Thâm vội vàng nói.

Chu Dã cười cười, nói: "Thôi mọi người tiếp tục nghỉ ngơi đi, chờ thêm hai ngày nữa tôi sẽ mời khách, chúng ta lại tới chỗ cũ càn quét một hồi."

"Xem ra đội trưởng lại tốn kém rồi." Tô Sương mỉm cười.

"Tôi cam tâm tình nguyện nha." Chu Dã cười nói.

Trong khi mọi người đang vui sướng chúc mừng, bỗng nhiên Tiểu Mẫn làm việc dưới lầu truyền tin tức đến, có người tìm Hứa Thâm.

Rất nhanh, âm thanh leng keng của thang máy vang lên.

Mấy người kinh ngạc nhìn lại, Chu Dã lập tức sợ tới mức nhảy dựng, vội vàng đi lên nghênh đón: "Cục, cục trưởng, sao ngài lại tới đây?"

Người từ trong thang máy đi ra đúng là Liễu Tích Xuyên, bên cạnh lão là một người phụ nữ có dáng người cao gầy, đúng là Lý Mỹ Na.

"Vị này chính là Hứa Thâm?" Ánh mắt Lý Mỹ Na dừng ở trên người Hứa Thâm.

Hứa Thâm kinh ngạc: "Cô biết tôi?"

"Tôi biết Chu Dã." Lý Mỹ Na mỉm cười: "Mà ngoại trừ anh ta, ở nơi này chỉ còn một mình cậu."

"À. . ." Liễu Tích Xuyên cũng đang đánh giá Hứa Thâm, lại phát hiện trên người thiếu niên này không lộ ra một chút khư lực nào, có thể thấy hắn điều khiển khư lực cực kỳ đúng chỗ.

"Cục trưởng, hai người đến tìm Hứa Thâm?" Chu Dã kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy rất thoải mái, lấy biểu hiện của Hứa Thâm, khiến cho cục trưởng tự mình đi tới an ủi cũng chẳng có gì là lạ.

Bình Luận (0)
Comment