Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 121 - Chương 121. Cậu Ấy Sẽ Tự Biết Nên Lựa Chọn Như Thế Nào…

Chương 121. Cậu Ấy Sẽ Tự Biết Nên Lựa Chọn Như Thế Nào… Chương 121. Cậu Ấy Sẽ Tự Biết Nên Lựa Chọn Như Thế Nào…

"Đây là số truyền tin của tôi, về sau nếu cậu có chuyện gì không hiểu, bất cứ lúc nào cũng có thể tới hỏi tôi. Trong cục vô cùng xem trọng cậu, hi vọng cậu hãy chăm chỉ cố gắng, nhưng quan trọng nhất là phải bảo vệ tốt chính mình." Liễu Tích Xuyên hòa ái nói.

“Vâng!"

Hứa Thâm ghi nhớ dãy số truyền tin kia, đúng là hắn có rất nhiều nghi vấn muốn tìm được đáp án, cục trưởng trước mắt hiền lành như thế, vừa lúc có thể thỉnh giáo lão.

Liễu Tích Xuyên cười cười, sau đó nói lời từ biệt cùng mọi người.

Chờ sau khi hai người cục trưởng rời khỏi thang máy, bước ra bên ngoài tòa lầu số 17, Lý Mỹ Na bỗng nhiên nói: "Cục trưởng, nếu tôi nhớ không lầm, hình như cậu ta có gia nhập hội Truy Quang."

"Ừm, theo tin tức truyền đến từ hội Truy Quang bên kia, đúng là cậu ấy đã bị bọn họ mời chào, danh hiệu là Khư Nhãn."

Nụ cười trên mặt Liễu Tích Xuyên không giảm: "Dù sao cũng là khư lực giả trời sinh, bị đám ruồi bọ kia nhìn chằm chằm tới cũng thực bình thường."

"Vậy vì sao cục trưởng còn đưa tặng cậu ta Khư Binh quý giá như thế?" Lý Mỹ Na nhìn về phía Liễu Tích Xuyên, muốn nhìn thấu nội tâm của người đàn ông này, nhưng lại phát hiện có làm thế nào cũng khó mà nắm bắt được.

"Lão Vương đã già rồi, trong cục chúng ta thiếu một người có thể tọa trấn. Cô cũng nhìn hồ sơ của cậu ấy rồi đó, rất đáng giá để ưu ái." Liễu Tích Xuyên mỉm cười nói.

Vẻn vẹn chỉ là như thế thôi sao. . . Ánh mắt Lý Mỹ Na chớp động, lại nói: "Vậy có cần khiến cho cậu ta rời khỏi hội Truy Quang không? Chúng ta cũng không thể thay hội Truy Quang bồi dưỡng nhân tài được."

"Không có việc gì. Vì sao cô không nghĩ ngược lại nhỉ? Hãy để hội Truy Quang bên kia thay chúng ta bồi dưỡng một chút cũng tốt mà, dù sao phúc lợi đãi ngộ mà hội Truy Quang bên kia giao ra cũng tương đối ưu việt. Nói thật, ngay cả tôi cũng có chút động tâm đó." Liễu Tích Xuyên cười nói.

Anh làm ơn ngừng lại cái trò đùa vớ vẩn này đi. . . Lý Mỹ Na oán thầm trong lòng, nói: "Cục trưởng sẽ không sợ, đến lúc đó gà bay trứng vỡ hay sao? Nhỡ đâu tới khi cậu ta tích lũy đủ nhất đẳng công, lại trực tiếp rời khỏi cục chúng ta thì sao? Đúng như anh vừa nói, điều kiện đãi ngộ của người ta bên kia rất tốt đó."

"Đúng vậy, cho nên tôi mới nguyện ý giao Khư Binh ra, chờ sau khi cậu ấy tới thê đội thứ nhất, đãi ngộ cũng sẽ được nâng lên."

Liễu Tích Xuyên nói: "Chúng ta không có khả năng để cho đãi ngộ của tất cả mọi người đều vượt qua lãnh sự của hội Truy Quang, nhưng dồn tài nguyên tập trung vào một hạt giống nào đó, thì chắc chắn khả năng của chúng ta vượt xa hội Truy Quang kia. Bây giờ cậu ấy còn rất non nớt, chờ tới khi cậu ấy hiểu biết về lực lượng chân chính đằng sau lưng cục Khư Bí chúng ta, cậu ấy sẽ tự biết nên chọn lựa như thế nào."

. . .

. . .

Sau khi cục trưởng rời đi, Chu Dã và Tô Sương lại nhào qua chúc mừng Hứa Thâm, tiếp theo, ai nấy tự về nhà của mình.

Hứa Thâm cũng trở lại phòng, mở nắp bình nhỏ, nghiên cứu cục máu đen có tên là Khư Nhiễm này.

"Những kiện Khư Binh này được người ta chế tạo ra ư? Hay là cướp lấy từ một tồn tại nào đó?" Hứa Thâm thì thào tự nói.

Máu tươi, mảnh da màu đen, nhìn thế nào cũng không giống như một loại binh khí được người ta chế tạo, ngược lại, càng giống một bộ phận tổ chức trên người một sinh vật nào đó hơn!

"Làm sao mà con người các cậu có thể chế tạo được loại vật phẩm này?" Mai Phù ngồi sát bên người Hứa Thâm, bàn tay nhỏ bé nâng hai má, hì hì cười nói.

Quả nhiên không phải được người chế tạo ra. . . Ánh mắt Hứa Thâm hơi hơi chớp động, lại lẩm bẩm: "Nếu là cướp lấy tổ chức trong người một tồn tại nào đó, thì khi dung nhập nó vào người mình, có thể xuất hiện tai hoạ ngầm hay không?"

"Thật ra cũng không đến mức xuất hiện tai hoạ ngầm, không phải cậu có thể tùy thời gỡ nó xuống hay sao? Tôi đã dạy cậu cách rồi đó." Mai Phù cười nói.

Trong lòng Hứa Thâm khẽ động, điều này cũng đúng.

"Mặc kệ đi. Đây là món quà cục trưởng tặng cho, khẳng định là thứ tốt, cứ dùng trước lại nói sau." Hứa Thâm tự quyết định, sau đó cắn đứt ngón tay, nhỏ máu tươi vào trong bình, chờ đến khi máu tươi dung nhập vào trong đó, hắn mới đổ cục máu đen trong bình ra tay.

Cục máu đen này cực kỳ dính nhầy, lại lạnh lẽo, nhưng khi nó ở lòng bàn tay, lại liên tục nhúc nhích tựa như tự mình có sinh mệnh vậy.

Hứa Thâm tụ tập khư lực vào lòng bàn tay, cục máu đen kia lập tức có cảm ứng, nhanh chóng thẩm thấu xuống lòng bàn tay hắn.

Hắn tập trung quan sát sự biến hóa của cục máu đen, mà Mai Phù lại đang ôm hai má tập trung quan sát vẻ mặt Hứa Thâm, ánh mắt hàm chứa ý cười.

Rất nhanh, cục máu đen nọ đã hoàn toàn thẩm thấu vào trong lòng bàn tay, Hứa Thâm dùng khư lực điều khiển nó, mới phát hiện cách sử dụng nó giống hệt với mảnh da màu đen trước kia, khi khư lực tụ tập đến, máu đen sẽ hiển hiện ra.

"Cục trưởng nói, Khư Binh có thể dung hợp với nhau, không biết mảnh da màu đen có thể dung hợp cùng thứ này hay không. . ." Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, hắn lập tức lôi kéo mảnh da màu đen và máu đen vào cùng một chỗ, rõ ràng hắn đã nhìn thấy mảnh da màu đen và máu đen kết nối chặt chẽ với nhau rồi, nhưng chúng không hề có dấu hiệp sẽ dung hợp lại.

"Chẳng lẽ do khư tính không hợp?" Hứa Thâm nghĩ đến lời cục trưởng nói.

Hắn thử phân tán máu đen ra, trải rộng toàn thân. Rất nhanh, màu sắc làn da bên ngoài của hắn đã chuyển thành u ám, kiểu như mới điên cuồng phơi nắng dưới ánh mặt trời trong mấy tháng ròng rã.

"Đây là che giấu khí tức sao. . ." Hứa Thâm ngửi được từng luồng hương vị quen thuộc, tuy không phải mùi của mỹ thực, nhưng là hương vị của khư.

Và loại hương vị này phát ra từ chính bản thân hắn.

"Không biết mảnh da màu đen có hiệu quả đặc thù gì? Lúc trước nó đã giúp ta đỡ mâu tơ nhện, trình độ cứng cỏi vượt qua chất liệu tạo thành trang phục tác chiến, nhưng tác dụng của nó chỉ vẻn vẹn là phòng ngự thôi sao?" Hứa Thâm tự nói, xem ra hắn cần phải tìm cơ hội nào đó để thí nghiệm xem sao.

Hắn lặp đi lặp lại thao tác điều khiển cục máu đen, mãi cho đến khi đã thuần thục, mới bắt đầu chuyển sang bài huấn luyện rút kiếm hằng ngày.

Bình Luận (0)
Comment