Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 155 - Chương 155. Trốn Cũng Không Có Ý Nghĩa…

Chương 155. Trốn Cũng Không Có Ý Nghĩa… Chương 155. Trốn Cũng Không Có Ý Nghĩa…

Ngay khoảnh khắc đao phong tới gần, thân thể gã cũng từ hư chuyển thực, buông xuống trong gian phòng đó.

Ở khoảng cách gần như thế, đừng nói Hứa Thâm chỉ là trảm khư giả hình thái thứ nhất, dù là một người khác đã đạt đến hình thái thứ hai, chưa chắc đã có thể phản ứng lại.

Tranh!

Trong nháy mắt, âm thanh kim loại va chạm chói tai vang lên, cắt ngang suy nghĩ của gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề kia.

Con ngươi gã co rụt lại, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.

Bởi vì đại đao trong tay gã đã bị Hứa Thâm chém bay đi, chặn được rồi!

Nhóc con này phản ứng kịp? !

Làm sao có thể!

Rõ ràng là khoảng cách giữa hai bên còn chưa đầy nửa mét, gã mới điều động khư lực thoát ly Khư giới, buông xuống trong hiện thực.

Nửa mét, lấy tốc độ vung đao của gã, sẽ lướt qua trong chưa đầy 0. 01 giây!

Mặc cho ai dưới loại tình huống đột nhiên trước mắt đang không có gì, bỗng xuất hiện một đao chém đến, đều không có khả năng phản ứng kịp!

Lực lượng thật mạnh!

Thân thể Hứa Thâm bị lực phản chấn của một đao kia làm cho liên tiếp lui về phía sau mấy bước, sắc mặt biến đổi, thứ lực lượng này mạnh vượt qua khả năng thừa nhận của hắn. Hiện giờ coi như hắn đã đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất, như vậy, gã đàn ông trước mắt chính. . . Là hình thái thứ hai? !

Trong nháy mắt khi suy nghĩ xẹt qua, gần như lúc thân thể Hứa Thâm bị lực phản chấn đẩy ra, hắn lại đạp chân xuống đất, lao đến, trực tiếp vung kiếm chém ra ngoài.

Phản kích với vận tốc ánh sáng!

Hứa Thâm đối mặt với tồn tại đã bước vào hình thái thứ hai, lại lựa chọn chủ động ra tay.

Hắn biết có trốn cũng không ý nghĩa.

Trước mắt, đối phương vừa rơi vào khoảng thời gian thất thần ngắn ngủi bởi vì không ngờ hắn có thể ngăn cản được công kích của gã.

Đây đúng là cơ hội tốt!

"Muốn chết!"

Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề nhìn thấy Hứa Thâm đánh tới, lập tức giận tím mặt, muốn chống đỡ, nhưng luồng bạch quang tựa như dải lụa xẹt qua, khiến sắc mặt gã trở nên kinh hãi.

Tốc độ kiếm quang này đã vượt qua những gì gã tưởng tượng, gần như có thể so sánh với tốc độ đánh tới khi gã toàn lực công kích.

Chỉ thấy bóng dáng gã nhoáng lên một cái, nhanh chóng trốn sang bên cạnh, nhưng vẫn có chút chậm, phần cổ bị xẹt qua, xuất hiện một đường máu.

Nếu chỉ chậm thêm chừng 0.01 giây nữa thôi, cả một cái đầu sẽ bị chặt xuống!

Thân thể gã phát run, tim đập nhanh, lại càng thêm giận dữ.

"Mày là tồn tại hình thái thứ hai? !" Rút cuộc gã cũng trở về lại vị trí ban đầu, có chút kinh sợ, tồn tại hình thái thứ hai lại co mình ở trong thành Để? Chẳng lẽ đối phương chính là nhân vật tọa trấn cục Khư Bí ở trong này?

Nhưng thiếu niên trước mắt, quá trẻ rồi.

Nếu là hình thái thứ hai, chẳng phải hắn đã bị cuốn vào sự kiện khư thú từ lúc còn rất nhỏ? !

"Ông là ai?" Hứa Thâm nhìn chằm chằm vào gã, lòng bàn tay cũng tràn ra không ít mồ hôi lạnh.

Tồn tại trước mắt là hình thái thứ hai hàng thật giá thật, cũng là lần đầu hắn đối mặt với loại tồn tại này, sinh tử khó liệu.

"Có phải đoạn thời gian trước, mày đã giết hai tên ngu xuẩn của hiệp hội Chưng Khí hay không?"

"Hiệp hội Chưng Khí?" Hứa Thâm nhíu mày: "Tôi không giết người."

"Bọn họ là một đôi vợ chồng, có lẽ trong đầy mày vẫn còn ấn tượng? !" Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề cả giận nói.

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ nhúc nhích, là cặp vợ chồng phú hào kia? Nói vậy, bọn họ là người của hiệp hội Chưng Khí? !

"Quả nhiên là mày biết." Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề chú ý tới biến hóa cực nhỏ trong ánh mắt Hứa Thâm, lạnh lùng thốt lên: "Bọn họ làm việc cho tao, hàng tháng đều cung cấp cho tao trên trăm vạn Lô Tạp tệ. Hiện giờ mày giết bọn họ, cũng là chặt đứt con đường kiếm tiền của tao. Mày muốn bồi thường như thế nào? !"

Hứa Thâm ngẩn ra, hàng tháng trên trăm vạn, vậy một năm không phải là hơn một ngàn vạn? !

Hiệu suất vơ vét của cải này quá khủng bố.

Hắn nói: "Tôi không giết bọn họ, tôi chỉ đọc qua việc này trên báo. Đúng là lúc ấy khi chúng tôi đi chấp hành nhiệm vụ, có phát sinh một chút xung đột với bọn họ, nhưng chúng tôi là công dân gương mẫu, là người của cục Khư Bí, há có thể giết người thường?"

"Hay cho một câu há có thể giết người thường." Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề bị tức mà bật cười, gã hừ lạnh nói: "Vậy mày biết là ai giết?"

"Không biết."

"Hừ, tao sẽ tin mày một lần." Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề hừ lạnh một tiếng, chợt bóng dáng dần dần hư ảo, đã tiến vào trong Khư giới.

Hứa Thâm nhìn thấy đối phương dựa vào thực lực bản thân, có thể dễ dàng bước vào Khư giới, trong lòng cũng hoàn toàn xác định được, gã đàn ông này chính là tồn tại ở hình thái thứ hai.

Nhưng. . . Sau khi gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề kia tiến vào Khư giới, gã lại không hề rời đi, mà vẫn như trước, một mực nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm, thân thể cũng chậm rãi di chuyển tới gần người hắn.

Trong lòng Hứa Thâm hơi lắng lại, suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, nhưng bên ngoài lại lộ ra dáng vẻ nhẹ nhõm thở phào một tiếng, lẩm bẩm: "Không biết kẻ điên từ đâu tới, thật là xui xẻo."

Thân thể gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề kia vẫn thong thả hoạt động như cũ, lúc này, gã đang chậm rãi tiếp cận đến sau lưng Hứa Thâm. Hứa Thâm xoay người, tựa như muốn lấy chiếc áo khoác trên tường, vừa vặn khuôn mặt đối diện thẳng với vị trí của gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề.

Gã kia thấy vậy chỉ có thể tiếp tục hoạt động, vòng tới bên kia người Hứa Thâm.

"Quên đi, quá muộn rồi, hay là ngày mai lại đi." Hứa Thâm lại buông áo khoác xuống.

Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề chửi nhỏ một tiếng: "Chẳng lẽ thằng nhóc này có thể nhìn thấy mình? Rõ ràng nhóc con này còn chưa phải tồn tại hình thái thứ hai, trái tim không được bổ sung ma năng, chung quanh cũng không khởi động trang bị phá khư, không thể nhìn thấy được. . ."

Ánh mắt gã chớp động, có vẻ cực kỳ tỉnh táo, bỗng nhiên phun ra một cục đàm, bắn thẳng về phía Hứa Thâm.

Tiếp đó, gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề giả vờ vung đao, Hứa Thâm vẫn không hề có cảm giác.

"Xem ra đúng là không nhìn thấy, vậy đừng trách tao không khách khí. . ."

Gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề lầm bầm lầu bầu, kết quả của vài lần thử kia đã khiến trong lòng gã có quyết định, gã lại vung đao hung hăng chém về phía Hứa Thâm.

Ánh đao lạnh thấu xương!

Bình Luận (0)
Comment