Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 165 - Chương 165. Cậu Muốn Hẹn Tôi Sao???

Chương 165. Cậu Muốn Hẹn Tôi Sao??? Chương 165. Cậu Muốn Hẹn Tôi Sao???

Hứa Thâm nghĩ đến mấy con khư hắn từng trông thấy bên trong cục Khư Bí, rõ ràng nơi ấy có lão Vương tọa trấn, vậy mà đối phương cũng không nhìn thấy bọn chúng, khẳng định là tồn tại cao hơn cấp C, về phần là cấp B hay cấp A, Hứa Thâm lại không thể phán đoán được.

"Cần tìm một người bạn cùng đi ra ngoài dạo một vòng xem, nếu đối phương không thể nhìn thấy, mà ta lại có thể nhìn thấy, nghĩa là con khư ấy cao hơn cấp C . . ." Ánh mắt Hứa Thâm hơi hơi chớp động.

Hắn đã chọn xong người rồi.

"Có rảnh không Tiểu Tiểu?"

"Ừm? Tìm tôi có chuyện gì?"

"Cùng đi dạo phố."

"Cậu muốn hẹn tôi ư?" Mặc Tiểu Tiểu có chút kinh ngạc, giọng nói cũng trở nên không đúng lắm.

Hứa Thâm sửng sốt, vội vàng lắc đầu nói: "Không không, chỉ đơn giản là đi mua đồ thôi. Tôi vừa được điều đến đội ngũ mới, nghe bọn họ nói là mỗi thành viên trong thê đội thứ nhất đều được phân phối khu vực cần quản lý. Tôi chưa quá quen thuộc, muốn tìm người cùng đi dạo."

"Vậy sao cậu lại nghĩ tới tôi?" Mặc Tiểu Tiểu nghe được Hứa Thâm giải thích, lại nghi hoặc nói: "Tô Sương am hiểu đi dạo phố hơn mà, sao cậu không tìm cô ấy? Hay là cô ấy từ chối cậu rồi?"

"Ngạch, người đầu tiên tôi nghĩ tới là cô." Hứa Thâm chỉ có thể thành thật nói.

Mặc Tiểu Tiểu thoáng sửng sốt, qua hai giây mới nói: "Vậy được. Cậu đang ở đâu, tôi lập tức đi tới."

Tựa như trong giọng nói có thêm một tia tung tăng nhảy nhót.

Hứa Thâm thấy cô đã nhận lời, mới nhẹ nhàng thở ra, lập tức thông báo địa chỉ.

Không bao lâu sau, Mặc Tiểu Tiểu đã lái xe đi tới.

"Đi thôi, muốn đi dạo ở đâu?" Mặc Tiểu Tiểu hỏi.

Hứa Thâm nhìn cô một cái, phát hiện dường như lúc này cô xinh đẹp hơn bình thường rất nhiều, tựa như có trang điểm một chút.

Hắn khá kinh ngạc, nhưng không có hỏi nhiều, dù sao Tô Sương đã từng dặn dò hắn, tốt nhất là đừng hỏi nữ sinh nhà người ta có trang điểm hay không.

Đây là chủ đề toi mạng đó.

Hứa Thâm vô cùng coi trọng cái mạng của mình, tự nhiên không có khả năng dây dưa tới chủ đề toi mạng như vậy.

"Chúng ta đi dạo đi, lái xe quá nhanh." Hứa Thâm nói.

Mặc Tiểu Tiểu: "?"

Cô do dự một giây, mới nói: "Được rồi, đi thôi."

Mặc Tiểu Tiểu lập tức xuống xe, mang đi chiếc ba lô hình con gấu nhỏ của mình, nói: "Cậu dẫn đường đi."

Hứa Thâm gật gật đầu, hắn và cô trực tiếp đi dạo dọc theo con đường.

Ven đường, Hứa Thâm đều chọn lựa các loại khu vực có khả năng xuất hiện khư nhất, phần lớn là chỗ vắng người, quạnh quẽ, âm u.

Sắc mặt Mặc Tiểu Tiểu lộ vẻ kỳ quái, nhưng không nhiều lời.

Hứa Thâm cũng không ngờ, lần đầu tiên hắn ước hẹn nữ sinh nhà người ta đi dạo phố, lại với mục đích tìm khư, thậm chí còn thuận tiện tìm kiếm địa điểm ném xác. . .

Rất nhanh, Hứa Thâm đã đi một vòng quanh khu phố Nham La, bước vào khu vực khác.

“Cậu quản lý khu vực lớn như vậy?" Mặc Tiểu Tiểu kinh ngạc hỏi.

Hứa Thâm vò đầu: "Cái kia… Tại vì chúng ta tùy tiện đi mua đồ, cho nên cũng có thể qua khu khác cho quen thuộc chút."

"À há. . ." Âm giọng kéo dài. Mặc Tiểu Tiểu mang theo ý vị thâm sâu, liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, nhưng không nói gì thêm, chỉ là trên gương mặt càng thêm đỏ ửng hơn một chút.

"Đại ca ca, quần áo của anh bẩn rồi." Bỗng nhiên giọng nói non nớt của một bé gái vang lên.

Hứa Thâm theo bản năng cúi đầu nhìn lại, nhưng nhìn thấy quần áo của mình không hề bẩn, hơn nữa vì phòng ngừa chuyện đánh lén như tối qua sẽ phát sinh, hiện giờ, bất kể lúc nào, hắn cũng mặc trang phục tác chiến.

Ở bên ngoài trang phục tác chiến còn có một chiếc áo khoác.

"Ừm? Đại ca ca. . . Anh có thể nghe được tiếng nói chuyện của em sao. . ." Bỗng nhiên giọng nói kia ghé sát lại gần, Hứa Thâm nhìn thấy một cái đầu từ trên không trung treo ngược xuống dưới.

Trái tim hắn thoáng co rút lại, nhưng vẻ mặt chẳng có chút biến hóa nào, chỉ tiếp tục cúi đầu, giống như đã nhìn thấy thứ gì đó rồi, tiếp theo, thản nhiên xoay người. . . Vỗ vỗ tro bụi trên giầy, cuối cùng mới đứng lên, cười nói với Mặc Tiểu Tiểu: "Chúng ta tiếp tục đi thôi."

"Ừm." Mặc Tiểu Tiểu gật đầu.

Hai người tiếp tục đi về phía trước.

Hứa Thâm ngẩng đầu nhìn nhìn chung quanh, chỉ có duy nhất một cái đầu vừa treo ngược xuống kia thôi. Và đó là cái đầu của một con khư cực lớn với thân hình như được nặn từ đất sét, cả người mọc đầy các loại đầu nam nữ, thân thể dài hơn mười mét nằm lên một tòa lầu lớn ven đường. . . Nó tuyệt đối là cấp B, thậm chí còn là khư cao cấp hơn cấp B? !

Ánh mắt Hứa Thâm xoay chuyển, nhưng không hể dừng lại trên người con khư kia, chỉ như hắn đang nhìn các loại bảng hiệu cửa hàng xuất hiện trên con đường chung quanh, cuối cùng mới chỉ vào một nơi trong đó, nói: "Hình như tiệm kia có bán đồ ăn."

"Đúng vậy, bên trên có viết mà." Mặc Tiểu Tiểu gật đầu, cậu ấy đang muốn mời mình ăn món gì sao?

Cô hơi hơi cắn môi, có vẻ vừa ngại ngùng vừa đầy mong đợi.

Hai người tiến về phía trước, Mặc Tiểu Tiểu đang chuẩn bị dừng lại, chợt thấy Hứa Thâm cứ thản nhiên bước qua cửa tiệm vừa được hắn nhắc đến hồi nãy

"?" Cô thoáng sửng sốt một chút, nhưng cũng nhanh chóng bước chân đi theo, coi như không có việc gì.

Lúc này, Hứa Thâm lại chỉ sang một nơi khác: "Hình như nơi đó bán quần áo."

"Đúng vậy."

Hai người lại nhanh chóng đi qua.

"Nơi đó có bán bánh ngọt."

". . ."

Mặc Tiểu Tiểu đã không muốn nói chuyện nữa rồi.

Ở đằng sau bóng dáng hai người dần đi xa kia, những cái đầu mọc trên mình con khư nọ vẫn đang nhìn chăm chú theo thiếu niên kia: "Không thấy sao? Không nghe được sao? Xem ra đại ca ca ấy cũng là loại côn trùng không chút dinh dưỡng kia. Thật là… làm người ta mất hứng quá đi, chẳng thú vị chút nào. . .Hông lẽ không có đồ ăn mỹ vị nào có thể nhìn thấy ta sao?"

Hứa Thâm bình tĩnh đi qua khu phố này, rồi ghi nhớ địa điểm lại.

Tuy hắn không thể xác định được, rút cuộc con khư có dừng lại ở chỗ này hay không, nhưng nói gì thì nói, hắn cũng tìm được một con rồi, cứ đánh dấu lại cái đã.

Sau đó, Hứa Thâm mang theo Mặc Tiểu Tiểu tiếp tục đi dạo.

Từ buổi sáng chuyển tới giữa trưa, hắn đã đánh dấu được hai nơi rồi.

Bọn họ tìm một tiệm nào đó, tùy tiện ăn chút cơm trưa, buổi chiều lại tiếp tục đi dạo, lần này, hắn lại tìm được hai địa điểm có khư thú. Cả quá trình đều hữu kinh vô hiểm, không bị khư phát hiện.

Bình Luận (0)
Comment