Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 180 - Chương 180. Manh Mối Tại Hiện Trường!

Chương 180. Manh Mối Tại Hiện Trường! Chương 180. Manh Mối Tại Hiện Trường!

Sáng sớm hôm sau, Hứa Thâm nhận được thông báo trong cục, bọn họ cần hắn đến tận nơi phối hợp điều tra.

Vậy là sau khi Hứa Thâm ăn xong bữa sáng, đã đúng hẹn đi vào bộ Văn Chức trong cục. Hắn nhìn thấy không ít trảm khư giả khác ở trong này, hẳn là bọn họ cũng đang chờ đợi điều tra, thẩm vấn.

Trong cái văn phòng to như vậy, đám người của bộ Văn Chức chỉ như những con kiến đang bận rộn qua qua lại lại khắp nơi, ghi lại lời khai cho một đám trảm khư giả.

Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn, không ngờ trong cục lại có nhiều người bị hỏng kiếm như vậy, trong lòng lập tức xuất hiện một loại sung sướng nho nhỏ.

Rất nhanh, Hứa Thâm đã bị một nhân viên văn chức dẫn đến trước một chiếc bàn trống, tiến hành ghi chép.

"Hứa tiên sinh, có thể báo lại cho chúng tôi biết hồi đêm hôm qua ngài đã làm gì và ở nơi đâu hay không?"

"Ở nhà nghỉ ngơi."

"Nghỉ ngơi?"

"Ừm, ngủ và rèn luyện."

"Có ai làm chứng cho ngài không?"

"Không, tôi chỉ sống một mình."

"Vậy vì sao kiếm của ngài lại thiếu một mảnh?"

"Mẻ do trảm khư."

"Theo tôi được biết, trong khoảng thời gian gần đây, ngài không có nhiệm vụ trảm khư."

"Ừm, chỉ là tôi nhìn thấy khư, nên tiện tay chém thôi."

"Có người làm chứng không?"

"Bản thân tôi có được tính không?"

"Ha hả, ngài thật biết nói đùa."

Hứa Thâm bị người nọ liên tiếp hỏi một vài vấn đề, nhưng cơ bản hắn đều lấy cớ mình ở trong nhà, và không biết để đối phó.

Phần ghi chép chấm dứt, thanh niên nọ bắt tay với Hứa Thâm, rồi tiễn hắn rời khỏi bộ Văn Chức.

Khi hai người bọn họ đi ngang qua những người khác, Hứa Thâm nghe được phần trả lời của những trảm khư giả này.

"Uống rượu, chơi gái, mấy cô nàng kia có thể làm chứng cho tôi."

"Ngủ, buổi tối không ngủ thì tôi còn biết làm cái con khỉ gì nữa? Làm cô hả?"

"Các cậu hỏi như vậy là có ý gì? Vì sao cứ coi tôi như kẻ phạm tội thế?"

Hiển nhiên, có vài vị trảm khư giả cảm thấy khá bất mãn về loại thẩm vấn ghi chép này. Suy cho cùng, cuộc sống của trảm khư giả vốn đầy áp lực, khổ sở, bọn họ còn bị người ta đối xử như phạm nhân thế này, làm sao có đủ tâm tư mà hòa nhã, dễ chịu?

. . .

Bên ngoài một khách sạn tại Khu phố Cách Lan, chung quanh nơi này đã bị giăng đầy đường cảnh giới.

Mấy chiếc xe của sở Tuần Tra đã đỗ kín chung quanh. Trước đó, bọn họ đã nhận được thông báo từ lãnh đạo bên trên, cần phải hết sức phối hợp với nhân viên của bộ môn giám sát đặc thù tại nơi này.

Con khư ở trong này đã bị xử lý, thi thể cũng bị người ta vận chuyển đi rồi. Sự cố phát sinh tại tầng trệt, máu tươi nhuộm đỏ cả tường. Con khư nọ buông xuống hiện thực gây nên thảm án và phá hư, khiến cho xung quanh biến thành một mảnh hỗn độn.

Ngay lúc ấy, ở bên ngoài khách sạn, đang có một nhóm người nhà của nạn nhân khóc lóc kêu gào.

Bởi vì thi thể nạn nhân chết dưới tay khư, bị lây dính khư lực, thậm chí có một vài chỗ còn mang theo tinh thần do khư lưu lại, hoặc nhiễm một chút độc tố nào đó… Bởi vậy phần lớn những thi thể chết dưới tay khư cần tiêu hủy dưới quy trình nghiêm ngặt, tại những nơi chuyên nghiệp, đặc thù, không thể cho những người nhà này mang về được.

"Là ai lại ngoan độc như vậy? Ngang nhiên lạm sát người vô tội!"

"Thứ lương tâm bị chó tha! Không còn một chút nhân tính! !"

"Các người nhất định phải tìm ra hung thủ, đòi lại sự công bằng cho chúng tôi! !"

Nhóm thân nhân liên tục bi phẫn kêu lên.

Những vệ binh Sở Tuần Tra ngăn đám người nhà đang kích động vô cùng lại, không để bọn họ quấy rầy đến nhân viên ngành điều tra đặc thù đang phá án ở bên trong. Ngay cả bọn họ cũng không dám đắc tội nhóm người đáng sợ kia.

"Nếu thực sự có người khác cũng tham dự vào vụ này, thì hẳn là con khư đó, đã bị đưa đến đây."

"Nhưng quanh chỗ chúng ta, chỉ có chừng hai, ba tổ chức đủ khả năng nuôi dưỡng loại khư cấp C này. Chúng ta cần báo lại với cấp trên trong cục, nhìn xem trong cục có thể thâm nhập vào các tổ chức kia không, từ đó khoanh vùng xem, rút cuộc là tổ chức nào đã đưa khư đến, làm như vậy mới có thể trực tiếp khóa được mục tiêu."

Hai nhân viên trảm khư rời khỏi hiện trường, bước tới khách sạn.

Nhóm người nhà đang khóc lóc bên ngoài, vừa nhìn thấy nhân viên phá án, lập tức giãy thoát khỏi mấy vệ binh sở Tuần Tra, vọt tới trước mặt hai người bọn họ.

"Hung thủ này quá mức hung tàng, lạm sát người vô tội, tội ác tày trời, xin các người nhất định phải giúp chúng tôi bắt lấy hung thủ!"

Nhóm thân nhân tha thiết kéo quần áo hai người, bi phẫn cầu xin.

. . .

Ngày kế, trên một đoạn đường hẻo lánh nào đó thuộc vùng ngoại thành.

Bên ngoài một khu dân xá, đằng trước một dãy nhà dành cho cư dân ở lại, có hai, ba chiếc xe thuộc sở Tuần Tra đang vây quanh nơi này, đường cảnh giới đã được giăng khắp nơi, bên cạnh còn có thêm một chiếc xe vũ trang màu đen.

Theo quá trình nhóm vệ binh sở Tuần Tra liên tục ra ra vào vào, bọn họ đã khuân vác ra bên ngoài không ít những chiếc cáng phủ kín vải trắng từ bên trong khu cư xá kia, bên trong cũng truyền đến từng đợt mùi hư thối tanh tưởi.

Một nhân viên trảm khư xốc lên một góc vải trắng, mùi tanh tưởi trực tiếp xông ra bên ngoài, khiến người này không khỏi giơ tay bịt mũi.

Tuy đám người bọn họ thường xuyên phải chạm mặt với khư, nhưng suy cho cùng, con người vẫn rất khó thích ứng với loại mùi tanh tưởi gay mũi này

Bởi vậy mỗi khi nhiệm vụ chấm dứt, bọn họ đều sẽ đi xả hơi, hưởng thụ, dựa vào rượu cồn làm bản thân mình tê liệt đi, rửa sạch những thứ hương vị khó ngửi luôn vương vấn trong khoang mũi mình.

"Đã chết khoảng một tuần." Nhân viên trảm khư đưa ra phán đoán, sau đó lấy dụng cụ ra, lập tức quan sát giá trị kiểm tra đo lường không ngừng nhảy lên trong đó, dường như mí mắt của gã cũng nhảy lên theo chuỗi giá trị kia.

"Khư lực còn sót lại cũng đậm đặc như vậy, ít nhất từng có một con khư cấp C đi qua nơi này!"

"Cẩn thận một chút, rất có khả năng con khư cấp C nọ sẽ quay về."

Ngay tiếp theo, hai người bọn họ thông qua trang bị phá khư tiến vào bên trong Khư giới, bắt đầu điều tra tìm kiếm chung quanh, nhưng không nhìn thấy bóng dáng khư. Căn cứ theo bộ thi thể có dấu vết hư thối nhẹ nhất trong này, có thể suy đoán ra bọn họ đã chết trên 48 giờ rồi.

Cũng có nghĩa là con khư kia đã rời khỏi nơi này được hai hôm rồi.

Bình Luận (0)
Comment