Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 215 - Chương 215. Những Vị Thủ Lĩnh Của Hội Truy Quang!

Chương 215. Những Vị Thủ Lĩnh Của Hội Truy Quang! Chương 215. Những Vị Thủ Lĩnh Của Hội Truy Quang!

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến: "Dán miệng?"

"Đại nhân đừng nghĩ nhiều, không phải dán miệng theo nghĩa đen đâu, hội Truy Quang chúng ta không có đáng sợ như vậy, sẽ không tùy tiện vì tiền tài mà sát hại tính mệnh người ta. Dù sao tên của hội chúng ta cũng là Truy Quang nha, nghe nói ý nghĩa của nó chính là bản thân ở trong hắc ám, nhưng vẫn luôn truy tìm quang minh đó." Đại Lỵ Lỵ cười nói.

"Ha hả." Hứa Thâm nói: "Nói như vậy, đêm nay cô tìm tôi, chỉ vì muốn cho tôi biết chuyện này, để tôi yên tâm hơn ư?"

"Đó chỉ là mục đích thứ nhất thôi, còn mục đích thứ hai là nhóm thủ lĩnh trong hội muốn gặp mặt lãnh sự." Trong giọng nói của Đại Lỵ Lỵ mơ hồ có một tia u oán: "Dù sao lãnh sự cũng đạt tới cực hạn rồi, trong hội đã có thể báo cho lãnh sự biết một chút chuyện bí ẩn."

"Bí ẩn?"

"Tôi cũng không rõ về chuyện này." Đại Lỵ Lỵ không có nhiều lời, kì thực cô có biết được một chút, nhưng thể hiện vượt quá quy định, ngược lại là ngu xuẩn.

"Khi nào?" Hứa Thâm hỏi.

"Đêm nay có rảnh không?"

"Không." Hứa Thâm đang chuẩn bị đi ngủ.

Lại nói, hắn cũng không đặc biệt cảm thấy hứng thú với những chuyện bí ẩn trong hội, chủ yếu là, trong cục đã phái Vương Đại Gia đến nhìn chằm chằm vào hắn, không biết chung quanh còn có người khác hay không.

"Vậy lãnh sự chọn một ngày đi." Đại Lỵ Lỵ nói: "Để tôi đi thông báo với các thủ lĩnh."

"Năm ngày sau đi." Hứa Thâm nghĩ một lát rồi nói.

"Được." Đại Lỵ Lỵ lập tức nhận lời.

Hứa Thâm ngừng liên lạc, lại rơi vào suy tư một hồi, mới nhắm mắt đi ngủ.

Thời gian qua thật nhanh.

Quãng thời gian không có nhiệm vụ này, mỗi ngày ngoại trừ ăn uống, hoạt động bình thường của Hứa Thâm chỉ có tu luyện.

Tịnh Khư Kế trong cơ thể hắn đã tích góp được 60 bình, trong những ngày này, hắn không tiếp tục tinh lọc nữa. Hắn muốn tích góp được 100 bình, đạt đến trạng thái bão hòa, chờ sau khi đánh sâu vào hình thái thứ hai lại chậm rãi tinh lọc sau.

Đảo mắt một cái đã qua năm ngày.

Trong năm ngày này, Vương Đại Gia chỉ tới thêm hai lần nữa, rồi rốt cuộc không xuất hiện trở lại.

Và mỗi lần lão đến, đều nhìn thấy Hứa Thâm đang luyện kiếm, cũng chỉ ngồi trong chốc lát rồi đi.

Ban đêm, Hứa Thâm đi vào tổng bộ hội Truy Quang.

Đã đến giờ hẹn, Đại Lỵ Lỵ đang đứng ngay cửa lầu một, chờ đợi nghênh đón Hứa Thâm.

Hai người đơn giản hàn huyên hai câu, rồi cùng lên lầu 23.

"Trong hội có bao nhiêu vị thủ lĩnh?" Lúc ở trong thang máy, Hứa T tò mò hỏi.

"Tổng cộng có 9 vị, nghe nói trước kia từng có 12 vị, nhưng sau này có mấy vị đi rồi, chỉ còn lại 9 người" Đại Lỵ Lỵ vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm trên môi: "Nhưng bình thường chỉ 7 vị có mặt trong hội, bọn họ phụ trách các công việc thường ngày, hai vị còn lại, một là đại thủ lĩnh, hàng năm đều không hiện thân, một vị khác thì hành tung xuất quỷ nhập thần."

Hứa Thâm khẽ gật đầu.

Rất nhanh, cửa văn phòng đã bị gõ vang.

Hứa Thâm nhìn thấy một chiếc bàn tròn, xung quanh có khá nhiều ghế dựa bên trong gian phòng họp cực kỳ rộng lớn, và lúc này, rõ ràng đã có hơn 7 vị thủ lĩnh đang ngồi trên ghế.

Hắn nhanh chóng đến một chút, vừa vặn có mười người.

"Lãnh sự bận rộn của chúng ta đây rồi." Hứa Thâm vừa bước vào cửa, một âm thanh trêu ghẹo đã truyền đến.

Hứa Thâm cảm nhận được một tia bất mãn trong câu nói đùa này, lập tức nhìn về phía người nọ, và hơi bất ngờ khi phát hiện ra, gương mặt này có chút quen quen.

Hắn cẩn thận nhớ lại, đúng là vị thanh niên xuyên tường hắn từng trông thấy trong khu chợ mà ‘Ma ma’ thường đi dạo.

Dường như lúc ấy, người này đang tìm một thứ gì đó. . .

Sau này khi Hứa Thâm nghĩ đến chuyện này, hắn có thêm một suy đoán, thứ có thể khiến một tồn tại hình thái thứ hai tìm kiếm, hơn phân nửa chính là khư binh.

Và thứ đó, vô cùng có khả năng chính là mảnh da màu đen kia!

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn không khỏi đang lên một chút căng thẳng, nhưng vẻ mặt vẫn duy trì biểu cảm khá buông lỏng. Sau đó, dưới ánh mắt nhìn thẳng của đối phương, hắn bình tĩnh dời mắt đi, tựa như có chút yếu thế hơn.

Rất nhanh, Hứa Thâm lại nhìn thấy những gương mặt quen thuộc trong này, đúng là Chu Viên Viên, người đã đăng ký cho hắn vào hôm đầu tiên tới đây đưa tin.

Cô ấy bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của hắn, lại nhẹ nhàng mỉm cười.

"Đến đây ngồi xuống đi, cộng cả cậu là bốn người được lựa chọn đều đến đông đủ cả rồi." Một giọng nói già nua khác lên tiếng.

Hứa Thâm nhìn thấy người vừa nói là một lão nhân tuổi đã cao, mái tóc hoa râm, nhưng ánh mắt dưới lớp bóng mờ kia lại sắc bén như chim ưng, khung chân mày thẳng, cứng, vừa nhìn cũng biết, lúc tuổi trẻ, lão chính là một nhân vật có thủ đoạn lợi hại.

Chu Viên Viên vẫy vẫy tay với Hứa Thâm. Hứa Thâm lập tức đi qua ngồi xuống cạnh cô ấy.

"Nhanh như vậy đã trở thành người được lựa chọn rồi. Cậu rất lợi hại nha. . ." Chu Viên Viên nghiêng đầu thấp giọng cười nói.

Hứa Thâm vốn cho rằng cô ấy là thủ lĩnh, nhưng vừa nghe như vậy, đã hiểu: "Cô cũng là người được lựa chọn?"

Chu Viên Viên cười cười: "Không giống sao?"

"Không." Hứa Thâm thành thật nói: "Tôi cứ cho rằng cô là thủ lĩnh."

Chu Viên Viên không khỏi bật cười ra tiếng, chọc cho những người khác đều nhìn qua, rõ ràng đã có vài vị thoáng nhíu mày, nhưng không một ai lên tiếng.

"Hứa Thâm, trong hội đã giúp cậu xử lý xong những chuyện kia rồi, cậu có biết hay không?" Một vị trung niên ngồi trên bàn hội nghị trực tiếp mở miệng nói, thoạt nhìn rất có uy nghiêm.

Hứa Thâm gật đầu: "Tôi đã nghe Lỵ Lỵ nói qua."

"Trong hội cho cậu hai cái danh hiệu, chính là giúp cậu giấu giếm thực lực, tránh để cậu gặp khó khăn trong những nhiệm vụ cấp C mà cục Khư Bí giao cho, dù sao nước trong cục Khư Bí cũng rất sâu, khoa Tình Báo cũng không đơn giản như những gì cậu nghĩ. . ." Một thanh niên khác đang chơi đùa với chủy thủ bằng một tay, còn bàn tay khác chống cằm, dửng dưng nói: "Nhưng cậu lại lừa cả chúng tôi, uổng phí lòng hảo tâm của người trong hội rồi."

Hứa Thâm thầm giật mình. Lời này có ý tứ gì? Là khoa Tình Báo trong cục Khư Bí có vấn đề gì sao?

Hắn lộ ra nụ cười khổ, nói: "Là gần đây tôi vừa đạt tới."

Bình Luận (0)
Comment