Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 259 - Chương 259. Ngẫu Nhiên Thôi!

Chương 259. Ngẫu Nhiên Thôi! Chương 259. Ngẫu Nhiên Thôi!

"Hoặc là đột phá đến hình thái thứ hai, tọa trấn trong cục, đúng như lời cục trưởng vừa nói đó, sẽ nhận được nhiều ưu đãi hơn, đầu tiên là tiền lương khủng bố, gần như cao hơn gấp đôi, rồi có địa vị gần với ông ấy, cũng không cần phải làm nhiệm vụ trảm khư nữa, chỉ ngẫu nhiên đi xử lý một chút sự kiện khó giải quyết là được..."

Mục Tuyết hoàn tất quy trình lắp đạn, lập tức nâng súng lên, tự tin bắn tới. Oa… thật chính xác, trúng cả ba vòng luôn…Nhưng mà là bia ngắm của Sở Bạch.

Coi như là nhầm đi, không sao cả, động tác của cô vẫn thản nhiên dứt khoát, tiếp tục nổ súng, nói: "Hoặc là làm như chúng tôi, một mực duy trì ở trạng thái tới hạn, đảm nhiệm đại đội trưởng, tuy cần phải xử lý một chút sự kiện cấp C, nhưng với trạng thái tới hạn, hệ số an toàn vẫn khá cao. Trừ tình huống này, nếu cậu thật sự muốn về hưu, vẫn còn một biện pháp khác, chính là bồi dưỡng người nối nghiệp thay trong cục. Nhưng đáng tiếc, chúng tôi chẳng có đủ tinh lực làm như vậy."

Hứa Thâm ngẩn người.

Nói như vậy, khác nào bảo về hưu là chuyện không có khả năng rồi?

Chẳng lẽ hắn thật sự phải tiếp tục công tác trong cục, sau đó lộ ra lực lượng hình thái thứ hai, và tiếp nhận công tác của lão Vương?

Nói như vậy, hình như cũng được... Hứa Thâm nghĩ đến dáng vẻ thảnh thơi, say sưa ngủ ở cửa sở nghiên cứu của Vương Đại Gia, bỗng nhiên hắn lại cảm thấy loại công tác này cũng có thể chấp nhận được.

Ai nói tọa trấn cục Khư Bí thì không thể trở thành thủ lĩnh hội Truy Quang?

Dù sao trong cục không cho hắn về hưu, đó là trong cục không muốn rời hắn, chứ đâu phải hắn không muốn rời khỏi cục?

Một khi đã như vậy, hắn vẫn còn vốn liếng và điều kiện để lựa chọn, cũng có lợi thế để đàm phán.

"Dường như hai bên cùng ăn là một lựa chọn rất tốt, dù sao kể cả tọa trấn trong cục hay đảm nhiệm thủ lĩnh, đều không cần tiến hành nhiệm vụ trảm khư hằng ngày..." Hứa Thâm thầm nghĩ trong lòng, bỗng nhiên hắn cảm thấy những rối rắm trong lòng đã được tháo gỡ.

Dù sao hắn cũng không có quá nhiều sự lựa chọn, kết quả như vậy cũng không phải không thể thừa nhận nổi.

Ngay lập tức, Hứa Thâm cũng bắt đầu tập bắn súng, nhanh chóng lắp đạn, nâng súng tự tin bắn.

Phanh.

Bắn trúng vách tường.

"Cậu bắn lệch quá đó." Mục Tuyết liếc mắt nhìn một cái.

Cô còn nói tôi ư... Hứa Thâm liếc liếc mắt nhìn một cái bia ngắm của Sở Bạch đã sắp bị bắn nát kia.

Một cái bia ngắm lại phải thừa nhận hai người cùng bắn, thật là thê thảm.

Ba con gà mờ... Mỹ Nhã yên lặng đưa mắt nhìn, sau đó không tiếng động lui trở lại bên cạnh.

Và trong không gian ồn ào đầy những tiếng đạn bắn đó, ba người Hứa Thâm đang dần dần trở nên thuần thục.

Tập bắn súng chấm dứt, ba người ai về nhà nấy.

Bỗng nhiên Hứa Thâm nghĩ đến, dường như vị số bảy ở trong không gian Linh Quang kia là kẻ chuyên môn bán loại súng ống đạn dược cấm kỵ này.

Và ngay khi Hứa Thâm quay về tới nhà, hắn lập tức yên lặng cảm ứng và kêu gọi không gian Linh Quang trong đầu.

Từ lần trước, sau khi hắn ngoài ý muốn đạt được vật ấy, ngoại trừ lần đầu hắn tiến vào, về sau vẫn chưa từng đặt chân đến nơi này một lần nào nữa.

Hiện giờ, hắn đang dựa theo biện pháp của cô gái có danh hiệu "Nhà trinh thám" kia hướng dẫn, và rất nhanh đã cảm nhận được thế giới trước mắt mình dần dần bị sương mù trắng xoá thay thế, ngay sau đó, dường như tư duy đã bị kéo lên, rời khỏi thân thể.

Chờ đến lúc hắn lại lần nữa trông thấy mọi thứ, sương mù chung quanh đã tiêu tán, thay vào đó là quang mang lấp lánh.

Đây là không gian Linh Quang

Ở trên đỉnh đầu hắn là từng ngôi sao có dạng hình cầu.

Sương mù dày đặc bao phủ chung quanh, ánh sao lấp lánh ngay giữa trung ương mây mù, thần bí mà mỹ lệ.

Hứa Thâm nhìn qua những không gian Linh Quang khác, cũng thấy được quả cầu ánh sáng màu da cam thuộc về cô gái có biệt danh nhà trinh thám kia.,

Ngay trong lúc hắn quan sát, bên trong quả cầu ánh sáng màu da cam truyền đến giọng nói của cô gái có biệt danh nhà trinh thám: "Số mười đến đây rồi. Tôi còn cho rằng số mười lại bị người ta thay thế chứ?"

"Làm sao mà cô biết tôi lại đến đây?" Hứa Thâm có chút nghi hoặc hỏi.

"Cậu nhìn những không gian Linh Quang khác đi, chỉ cần không gian có thay đổi một cái, là chúng tôi biết ngay." Cô gái có biệt danh nhà trinh thám khẽ cười nói.

Hứa Thâm nhìn một vòng chung quanh, và lập tức biết được nguyên nhân.

Chỉ thấy ngoại trừ quả cầu ánh sáng màu da cam, còn có hai quả cầu ánh sáng khác hơi hơi tản ra ánh sáng nhạt, mà những quả cầu ánh sáng còn lại, tuy chúng cũng tỏa ánh sáng màu khác biệt, nhưng khá mờ nhạt mông lung.

Và bọn họ có thể thông qua hào quang để phán đoán xem người ở bên trong có online (từ của nó là tại tuyến, t để online cho dễ hiểu) hay không.

"Lúc bình thường cô đều ở trong này sao?" Hứa Thâm có chút tò mò hỏi.

"Không, ngẫu nhiên sẽ tiến vào thôi." Cô gái biệt danh nhà trinh thám nói: "Buổi sáng ngẫu nhiên tiến vào, giữa trưa ngẫu nhiên tiến vào, buổi tối ngẫu nhiên tiến vào, trước khi ngủ cũng ngẫu nhiên tiến vào."

"... Đúng là 'Ngẫu nhiên' thật." Hứa Thâm cảm thấy không biết nên nói gì.

"Xem ra không có thay đổi người, Đầu Sói, tôi lại thắng rồi." Cô gái có biệt danh nhà trinh thám nghe được giọng nói của Hứa Thâm, lập tức nói với một quả cầu ánh sáng khác ở bên cạnh.

Hứa Thâm còn nhớ người ở bên trong quả cầu ánh sáng này, chính là vị trung niên số bảy kia. Lúc trước người này từng chào hàng pháo Khư Thần với gã đàn ông đeo mặt nạ chú hề, và hiển nhiên đối phương cũng là người hắn muốn tìm hôm nay.

Hóa ra danh hiệu của đối phương là Đầu Sói.

"Chả có gì thú vị." Đầu Sói hừ lạnh.

Cô gái có biệt danh nhà trinh thám hì hì cười nói: "Tôi đã nói mà, số mười mới này cẩn thận như vậy, không có khả năng bị thay thế quá nhanh đâu, hẳn là cậu ấy có cơ hội trở thành bạn bè cũ cùng với chúng ta đó."

"Ai biết được? Mấy nhóc con này non và xanh lắm." Đầu Sói giễu cợt một tiếng, hiển nhiên gã không cho rằng Hứa Thâm sẽ nắm giữ được Linh Bí quá lâu, có khi ngay lần sau Linh Bí đã đổi chủ rồi.

Hứa Thâm cảm thấy không biết nên nói gì với hai người kia. Bọn họ muốn nói chuyện cũng chẳng sao, nhưng tốt xấu gì đương sự còn có mặt ở nơi này, thế mà bọn họ lại lấy mạng nhỏ của hắn ra cá cược, có phải rất không lễ phép hay không...

Bình Luận (0)
Comment