"Tôi biết là cậu sẽ còn quay lại mà..." Cô gái có biệt danh nhà trinh thám cười nói.
Hứa Thâm có chút bất đắc dĩ với cô gái có thể nhìn thấu phần lớn tâm tư của hắn này, thậm chí còn sinh ra một chút sát ý.
Và theo hắn suy đoán, phỏng chừng không chỉ một mình hắn có loại suy nghĩ này.
Nhưng cô ấy lại có thể thoải mái sống sót đến tận ngày hôm nay, cũng đủ để nói lên rất nhiều điều.
Hứa Thâm nghĩ đến vài lần gặp gỡ trước, cô ấy đã giải đáp cho hắn rất nhiều vấn đề, cuối cùng mới thu liễm thứ sát ý kia lại. Hắn không để ý tới đối phương nữa, chỉ yên lặng cảm nhận điểm đặt neo. Và rất nhanh, hắn đã nhìn thấy điểm đặt neo xuất hiện bên người mình, cũng như nhìn thấy 10 đồng Lô Tạp tệ lúc trước vẫn đang lặng lẽ nằm bên trong.
"Quả nhiên..." Trong lòng Hứa Thâm chấn động.
Hắn vừa tận mắt trong thấy một màn kỳ dị, khiến cho cả người sinh ra cảm giác nổi da gà.
Không gian Linh Bí này, rất quỷ dị.
"Cậu phải cẩn thận, có người sẽ bố trí một chút thủ đoạn truy tung bí mật trên vật phẩm giao dịch nha..." Cô gái có biệt danh nhà trinh thám nhẹ giọng nói.
Hứa Thâm ngẩn ra, sau đó không khỏi nhìn về phía quả cầu ánh sáng màu da cam, dường như hắn có thể nhìn thấy ở bên trong xuất hiện một bóng dáng thon thả, thướt tha, nhưng tương đối mơ hồ, dựa theo thân hình này, chỉ có thể phán đoán ra đối phương là nam hay nữ, béo hay gầy mà thôi.
"Đa tạ..." Hứa Thâm im lặng một chút, sau đó nói.
Tuy bất cứ lúc nào cũng bị đối phương đọc ra tâm tư sẽ khiến người ta cảm thấy khó chịu, nhưng Hứa Thâm có thể cảm nhận được cô ấy không có ác ý.
Cô gái có biệt danh nhà trinh thám cười cười, bất ngờ cũng offline luôn.
Hứa Thâm chờ sau khi cô ấy rời khỏi, ánh mắt mới nhìn quanh bốn phía, ngay khi chạm phải quả cầu ánh sáng màu đỏ sậm bên kia, hắn lập tức nghĩ đến nhiệm vụ của số một.
Hắn ngưng mắt nhìn thoáng qua, lại phát hiện bên trong vẫn còn ba nhiệm vụ lúc trước.
Tiểu đội lần trước đã đoàn diệt, bởi vậy nhiệm vụ bị coi là thất bại rồi sao?
Nói như vậy, có khả năng số một này chính là đầu lĩnh phái tiểu đội kia đến? Và lần theo manh mối có liên quan tới tiểu đội kia, có lẽ sẽ biết được thân phận của số một...
Hứa Thâm nghĩ một hồi, lại cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như vậy.
Sau đó, hắn lắc lắc đầu, nhanh chóng rời khỏi không gian Linh Bí, trở lại trong hiện thực, hắn xoay người xuống khỏi nóc nhà, sau đó theo đường cửa sổ, quay về căn phòng của mình.
Hứa Thâm không thu hồi 10 đồng Lô Tạp tệ đang ở bên trong điểm đặt neo kia, hắn muốn nhìn một chút xem, vật phẩm cất chứa trong điểm đặt neo có biến mất hay không.
Mặt khác, Hứa Thâm phát hiện, tựa như điểm đặt neo này... có thể dùng làm một mảnh không gian cực kỳ bí mật, trợ giúp hắn mang theo bên người một chút vật phẩm không tiện lộ ra ngoài.
"Không gian cất giữ ẩn giấu trong sương mù dày đặc..." Hứa Thâm xuyên thấu qua cửa sổ nhìn trời cao bên ngoài, có cảm giác thế giới này rất thần bí, dù hắn đã đạt tới hình thái thứ hai, nhưng vẫn có thật nhiều chuyện, hắn hoàn toàn không hay biết.
Hóa ra ngoại trừ con mắt, những thứ che khuất tầm nhìn của hắn còn có đủ loại gông cùm xiềng xích, trói buộc bên ngoài.
"Cậu vừa đi đâu vậy?" Bóng dáng Mai Phù lao tới từ bên cạnh, cô tỏ vẻ cực kỳ hứng thú đi vòng quanh Hứa Thâm: "Giống như cậu vừa đi đến một nơi cực kỳ xa xôi, cảm giác như là... Thân thể của cậu vừa trống rỗng ấy."
"Trống rỗng sao?" Hứa Thâm hơi ngơ ngác, cô ấy đang muốn ý thức của hắn xuất thần sao?
Hay là... ‘Trống rỗng’ theo nghĩa đen của nó?
Và trên thực tế, hắn cũng không biết khi bản thân ngừng lại trong thế giới Linh Quang, thì ở trong hiện thực sẽ có dáng vẻ gì.
Có lẽ hắn cần tìm một cái máy quay phim, quay lại hình ảnh đó xem sao.
"Xem ra cậu vừa tìm được một nơi rất thú vị đó..." Trong ánh mắt Mai Phù lộ ra hứng thú nồng đậm.
Ánh mắt Hứa Thâm hơi chớp động, hình như Mai Phù có thể cảm nhận được hắn đã bước vào không gian Linh Bí?
Mai Phù thấy Hứa Thâm không trả lời, cũng chẳng phiền lòng, trên môi vẫn cười cười, còn không ngừng lượn vòng xung quanh hắn, tựa như đang muốn tìm manh mối gì đó, nhưng không bao lâu sau, cô lại ngồi xuống bên cạnh Hứa Thâm, mở miệng nói: "Chờ lần sau cậu vào trong đó, phải nhớ mang cả tôi theo nha."
Hứa Thâm không thể phản bác được, chỉ có thể nằm xuống nghỉ ngơi.
"Lại nói, hiện giờ ta đã đạt tới hình thái thứ hai, có lẽ đã đủ khả năng đi nhìn xem bia Trấn Khư kia rồi..." Hứa Thâm nghĩ đến nhiệm vụ của số một, lại nghĩ tới tấm bản đồ hắn tìm được từ bên trong nhuyễn giáp của cô gái ôm kiếm kia, lập tức xoay người đặt mông ngồi dậy.
Hắn lấy ra tấm bản đồ từ trong ngăn tủ, quan sát thật kỹ.
Bia Trấn Khư ở trên tường cao của thành Để.
Hứa Thâm nghĩ đến đám cổ thi vẫn lang thang bên ngoài tường cao, chân mày hơi hơi cau lại, nhưng sau khi hắn ngẫm lại mới thấy, bản thân chỉ lại gần nơi đó quan sát một chút mà thôi, hẳn là không có đáng ngại.
Nếu thực sự gặp được khư đáng sợ, hắn sẽ giả bộ không nhìn thấy, và trực tiếp quay về.
Nghĩ đến đây, Hứa Thâm quyết định nên làm chuẩn bị trước, qua vài ngày nữa hắn sẽ đi xem.
Hai ngày tiếp theo, lúc ban ngày Hứa Thâm tiếp tục vào trong cục tập bắn súng.
Trải qua thật nhiều viên đạn xây đắp nên, kỹ thuật bắn của hắn và Mục Tuyết đều tiến bộ rất nhanh, ít nhất là vách tường sẽ không dính đạn nữa, bia ngắm của Sở Bạch cũng không phải thừa nhận gấp đôi bạo kích nữa.
Ở ngày thứ ba, một khu nhà xưởng nào đó thuộc khu phố Nham La dưới quyền quản lý của Hứa Thâm, phát sinh sự kiện khư thú.
Hứa Thâm không thể không tiến đến xử lý.
Địa điểm này vừa vặn nằm trong danh sách bảo vệ, là nhà xưởng của Tiết Thục Lan kia.
Chờ sau khi Hứa Thâm đuổi tới, lại phát hiện bên trong chỉ có một con khư cấp E, nó tương đối nhỏ yếu, chỉ lang thang ở biên giới tầng nông của Khư giới, và như ẩn như hiện giữa hiện thực, kể cả người thường cũng có thể nhìn thấy nó.
Tuy con khư này rất nhỏ yếu, nhưng với người bình thường, mức độ phá hư và nguy hiểm của nó cũng chẳng thua kém những con khư mạnh mẽ khác.
Nói chính xác hơn, người bình thường gặp được khư chỉ có một con đường để đi, chính là chết.