Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 276 - Chương 276. Cậu Ấy Chính Là Loại Thứ Hai!

Chương 276. Cậu Ấy Chính Là Loại Thứ Hai! Chương 276. Cậu Ấy Chính Là Loại Thứ Hai!

Tiếp đó, Hứa Thâm lấy 500 trăm vạn, trở lại không gian Linh Quang, kêu gọi số hai đã offline, giao dịch 400 vạn đi qua.

Mấy ngày sau, Hứa Thâm toàn thân đã được võ trang hạng nặng đi tới vùng ngoại thành, kêu gọi điểm đặt neo ở trong sương mù dày đặc, lập tức nhìn thấy khẩu súng bắn tỉa màu đen lộ ra bên trong.

Hắn thật cẩn thận quan sát một hồi, không định dùng tay mình lấy đi, mà tìm một vụ dân qua hỗ trợ.

Hắn lo lắng sau khi bản thân đụng vào thân súng sẽ bị một thứ gì đó lây dính, thật ra hắn không hề lo lắng về nguy hiểm và độc tố. Dưới tình huống số hai kia hiểu lầm hắn là quân vương, hơn phân nửa đối phương sẽ không khờ dại đến mức muốn đánh chết một vị quân vương từ khoảng cách xã đến vậy.

Nhiều nhất chỉ lưu lại một ít thủ đoạn, nhằm truy tung và tìm hiểu tin tức cũng như vị trí hiện tại của hắn mà thôi.

Chờ sau khi vụ dân nọ gỡ xuống súng ống, Hứa Thâm lập tức ném qua một miếng vải, để cho đối phương tỉ mỉ chà lau một hồi.

Toàn thân khẩu súng này có màu tối đen. Vụ dân nọ lau chùi tỉ mỉ xong, vẫn không lau ra bất cứ vật phẩm gì quái lạ, chỉ là bộ phận Khư Nhãn cực lớn trên súng, vẫn không ngừng chớp chớp ngay cả khi lau chùi, chẳng qua vụ dân nọ không thể trông thấy cảnh tượng quỷ dị này.

Chờ người nọ lau sạch thân súng, Hứa Thâm tự mình đeo vào một đôi bao tay, cẩn thận cầm lấy khẩu súng nọ, sau đó đưa cho vụ dân kia một vạn Lô Tạp tệ.

"Quả nhiên… giao dịch cùng bọn người kia, hệt như đi trên miếng băng mỏng." Hứa Thâm cầm khẩu súng nọ đi vào trong Khư giới vùng ngoại thành, bàn tay hắn cầm thân súng, phóng thích khư lực. Trong phút chốc, hắn có cảm giác khư lực và khẩu súng này đã liên kết cùng một chỗ, và dường như bản thân hắn vừa có thêm một con mắt thứ ba.

Đây là một loại cảm giác vô cùng kỳ diệu.

Con mắt thứ ba này nhìn cực kỳ rõ ràng, và có cự ly thị lực rất xa.

Hứa Thâm biết, đây là tác dụng của bộ phận Khư Nhãn trên súng ngắm.

Trên thực tế, người thường có thể dùng súng Khư Thần loại cơ sở, nhưng loại súng ngắm và loại tốc xạ, lại cần nhân viên trảm khư mới có thể phát động được, chỉ tính riêng sức giật sinh ra khi liên xạ, đã không nằm trong khả năng mà người thường có thể thừa nhận được rồi.

Phanh!

Một súng bắn ra, viên đạn lập tức lao tới, gốc Khư Thụ ở cách nơi này hơn trăm mét lập tức nổ tung ra.

Hứa Thâm âm thầm sợ hãi than, quả nhiên lực phá hoại của khẩu súng ngắm này quá mạnh.

Hắn lại liên tiếp thử thêm vài phát nữa, chờ tới khi đã nắm giữ được đặc tính của khẩu súng ngắm này, mới thu hồi và cất nó vào điểm đặt neo bên trong sương mù dày đặc rồi quay về chỗ ở.

Thời gian cực nhanh trôi qua, ngày động khư mở ra đã đến.

Hứa Thâm báo trước cho hội Truy Quang kia một câu, hắn sẽ không dùng danh nghĩa thành viên hội Truy Quang tập kết cùng xuất phát với bọn họ, mà tập hợp ở chỗ cục Khư Bí, đi theo đám người Mục Tuyết và Sở Bạch cùng xuất phát.

Nhưng khiến cho Hứa Thâm cảm thấy ngoài ý muốn chính là, ngoại trừ hắn và Mục Tuyết, cả biên đội số một cùng với biên đội số hai, đều phải xuất phát tới động khư.

Ngoài ra, Mỹ Nhã cũng ở trong hàng ngũ này.

"Chúng ta sẽ tới động khư số 6, và ngoại trừ chúng ta, hội Truy Quang, hội Hỗ Trợ Vụ Công và giáo hội Hắc Quang, đều sẽ phái người tới đó."

Tới lúc gần xuất phát, Liễu Tích Xuyên nhìn một vòng cả biên đội số một, biên đội số hai, đám người Hứa Thâm, vẻ mặt ngưng trọng, nói: "Mọi người phải cẩn thận bọn họ phục kích, nếu gặp được bọn họ cũng không cần nương tay! Về phần người nội thành... Mọi người hãy cố gắng nhường nhịn hết mức, đừng trêu chọc và đắc tội bọn họ."

"Sở Bạch, lần này giao cho cậu dẫn đội."

Liễu Tích Xuyên chọn người nhiều kinh nghiệm nhất là Sở Bạch làm đội trưởng, lại yêu cầu Mỹ Nhã phối hợp với Sở Bạch.

Ngoại trừ Hứa Thâm và Mục Tuyết, đám người Sở Bạch đều được phân phối loại súng Phá Khư đã được đặc biệt đổi mới, còn những thành viên khác trong đội, đều là súng Phá Khư bình thường, rõ ràng là tài nguyên của cục Khư Bí không tốt bằng hiệp hội Truy Quang.

Có lẽ do lần trước giao dịch thất bại, khiến cho trang bị hỏa lực không theo kịp.

"Rõ!" Sở Bạch nghiêm túc nói.

Sau đó, dưới ánh mắt dõi theo của Liễu Tích Xuyên và các quan chức cao cấp khác trong cục, mọi người lên xe, lái xe vào nội thành tập hợp.

Sau khi mọi người rời khỏi, hầu hết đám quan chức cấp cao tới đây đưa tiễn, cũng lần lượt giải tán.

Liễu Tích Xuyên và Lý Mỹ Na trở lại văn phòng, xuyên qua cửa sổ, vẫn có thể nhìn thấy làn khói bụi mà bọn họ lưu lại khi rời đi.

"Cục trưởng, anh có thấy chiếc túi dài mà Hứa Thâm cõng trên lưng không?

Lý Mỹ Na nhìn Liễu Tích Xuyên đang im lặng chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Nếu tôi đoán không sai, đó hẳn là khẩu súng Phá Khư bắn nhanh mà hiệp hội Truy Quang đưa cho hắn!"

Ánh mắt Liễu Tích Xuyên sâu thẳm, tĩnh lặng như mặt hồ không chút gợn sóng, nói: "Có sự giúp đỡ của hội Truy Quang, tôi có thể yên tâm hơn không ít."

Lý Mỹ Na do dự, nói: "Cục trưởng, anh không lo lắng cậu ấy sẽ phản bội chúng ta sao? Suy cho cùng, điều kiện phúc lợi của hiệp hội Truy Quang bên kia đưa ra cũng vượt quá con số mà tổ chức chính thống như chúng ta có thể đưa ra."

"Lo chứ. . .” Liễu Tích Xuyên chăm chú nhìn hồi lâu, sau đó quay đầu lại mỉm cười: "Nhưng cô không thấy sao? Là nhóc con này cố ý mang thứ đó đến, không phải là muốn cho tôi xem sao? Đây là đang âm thầm gọi giá với tôi đó!"

Lý Mỹ Na sửng sốt, nghi hoặc nói: "Có phải anh đã suy nghĩ quá nhiều hay không? Cậu ấy mới trở thành nhân viên trảm phá khư được bao lâu chứ? Rõ ràng trước kia, người ta chỉ là một vụ dân đơn thuần, nào có tâm tư thâm trầm như vậy?"

"Vụ dân đơn thuần sẽ không ở chung cùng với khư cấp C ba tháng, mà không để lộ bất kì sơ hở nào. . ." Trong mắt Liễu Tích Xuyên ẩn chứa hào quang, nói: "Có người trời sinh thành thật, mang trên mình vận mệnh như gạch ngói, mặc kệ người khác giẫm đạp cũng không hé răng kêu gào, nhưng có người trời sinh đã nhiều tâm nhãn, chỉ cần đạt được cơ hội, sẽ lên như diều gặp gió, đuổi kịp rồi vượt qua người đi trước. Và cậu ấy chính là loại thứ hai."

Bình Luận (0)
Comment