"Nếu thực sự có người đi vào không gian Linh Quang điều tra, thì dùng số mười làm đối tượng dời đi sự chú ý của bọn họ, có lẽ là lựa chọn không tồi. Ít nhất thì hiện giờ, ở trong mắt bọn họ, số mười chính là tồn tại hình thái thứ ba..." Bỗng nhiên Hứa Thâm cảm thấy biện pháp này khá khả thi.
Dùng thân phận phụ che giấu thân phận chính.
Nếu có người trong không gian Linh Quang mượn chuyện này để điều tra hắn, bọn họ sẽ biết là số mười chém giết Mặc Thanh Hạo, mà không hề hoài nghi đến đám người tham gia động khư.
Nếu không ai biết hoặc đi điều tra... Như vậy hắn hỏi chuyện kia cũng có thể đạt được mục đích.
Nói chung là rơi vào trường hợp nào, hắn cũng không thiệt!
Hứa Thâm lập tức kêu gọi điểm đặt neo, ném viên nhãn cầu nọ vào điểm đặt neo bên trong sương mù, sau đó cắt đứt liên hệ với điểm đặt neo.
Sương mù lập tức tiêu tán, chẳng còn sót lại thứ gì trong không trung nữa, nhưng Hứa Thâm vẫn có thể cảm ứng được, điểm đặt neo của hắn đang dần dần bay lên, trở lại vị trí cực kỳ xa xôi trên bầu trời.
Mỗi lần như vậy Hứa Thâm đều cảm nhận được sâu sắc tính quỷ dị của tầng sương mù này.
Và ngoại trừ nhãn cầu, trong ba lô vẫn còn những món đồ khác. Hứa Thâm cẩn thận kiểm tra một hồi, xác nhận bên trên không có dấu hiệu hay vật gì có thể theo dõi, mới thu hồi chúng lại. Những thứ hắn không biết là gì đều bị ném vào trong điểm đặt neo.
Hứa Thâm làm xong hết thảy những chuyện này, lập tức đưa mắt nhìn con cổ thi đang sung sướng ăn cơm ở phía xa xa. Hắn có cảm giác tốc độ ăn cơm của thứ này quá chậm. Nếu chỉ có một con, kế hoạch của hắn khó mà triển khai được hiệu quả.
"To xác thế kia mà ăn uống còn không bằng ta..." Hứa Thâm không khỏi lắc đầu nói.
Hắn lại ném một số đồ linh tinh từ trong ba lô ra ngoài, sau đó đựng toàn bộ những khư binh đã cướp đoạt được vào bên trong, sau đó ném nào vào trong điểm đặt neo trước.
Hứa Thâm xử lý xong xuôi, mới qua nhặt súng ngắm trở về, tiếp tục đi tìm cổ thi xung quanh.
Không bao lâu sau, hắn đã tìm được vài con cổ thi, và lần lượt hấp dẫn chúng nó đi tới.
Rất nhanh, không ít cổ thi lang thang xung quanh đều tụ tập lại ở nơi này, hăm hở gặm đồ ăn trên mặt đất.
Hứa Thâm có cảm giác hắn giống một người dân du mục đang chăn thả vật nuôi. Khi đưa mắt nhìn đám cổ thi đang lang thang gặm ăn bên đó, hắn ôm súng ngắm, dùng Khư Nhãn bên trên làm kính viễn vọng, tìm những viên đạn đã bị bắn lệch khỏi quỹ đạo lúc trước.
Tuy những viên đạn kia chưa chắc đã bị người khác phát hiện ra, nhưng lỡ như có năng lực giả đặc biệt, có lẽ chính chúng sẽ trở thành sơ hở, làm bại lộ bản thân hắn.
Vì vậy, trước khi rời đi, Hứa Thâm sẽ cố gắng hết sức thu thập thật nhanh tất cả những thứ còn sót lại mà hắn có thể nghĩ ra.
Mất chừng mấy giờ, rốt cuộc Hứa Thâm cũng tìm được những viên đạn đã bắn ra ngoài. Trong quá trình này, hắn cũng gặp được ba con cổ thi, chúng đều bị hắn chém giết, cướp đoạt được một kiện khư binh.
Chờ sau khi Hứa Thâm lại một lần nữa quay về vị trí thi thể của đám người Mặc Thanh Hạo, hắn nhìn thấy đám thi thể trên mặt đất đã bị gặm ăn hầu như không còn, cùng với một vài con cổ thi đã lang thang đến vị trí khá xa, cuối cùng hắn cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Lúc này, Hứa Thâm lại tựa vào tảng đá lớn, bắt đầu kiểm kê khư binh.
Trong những món khư binh này có khư binh do đám người Mặc Thanh Hạo săn giết được lúc trước, cộng thêm trang bị của riêng Mặc Thanh Hạo.
Hứa Thâm hấp thu một đống khư binh nọ vào trong cơ thể, xem xét hiệu quả của từng món trong số chúng.
Có thứ thuộc loại phòng ngự, sẽ khiến thân thể trở nên vô cùng cứng cỏi, tính dai vượt qua trang phục tác chiến. Đây là khư binh phòng hộ mà Mặc Thanh Hạo từng dùng ở phần cổ lúc trước.
Có thứ thuộc loại cảm giác, có thể nhìn thấy khoảng cách cực xa.
Có thứ giống răng nanh, sau khi dung nhập vào trong cơ thể sẽ gia tăng lực lượng toàn thân lên trăm cân. Đây là khư binh cướp đoạt từ trên tay một thành viên Mặc gia, xem như là loại tương đối yếu ớt.
Hứa Thâm tìm kiếm bên trong, nhưng không thấy khư binh dạng cục máu đã bị lấy đi lúc trước, chỉ tìm được một quả cầu nhỏ màu máu.
Ngay khi hắn cầm lấy lưc này, loại cảm giác xao động quen thuộc lập tức xuất hiện, tựa như chiếc mặt nạ bên trong đang muốn trồi lên từ dưới lớp da mặt.
Hứa Thâm lập tức hiểu, quả cầu nhỏ màu máu này chính là cục máu lúc trước, và sự khác biệt về hình thái này… có vẻ như nó đã dung hợp cùng khư binh khác rồi.
Hắn vừa hấp thu nó vào trong cơ thể, tin tức mơ hồ nhanh chóng hiện lên.
【 Xâm nhập... Ý thức... 】
Cùng với suy nghĩ mơ hồ, Hứa Thâm còn lờ mờ nghe được, dường như bên tai có tiếng thì thầm nho nhỏ, nhưng rất nhanh đã biến mất, y hệt ảo giác.
Hiệu quả của khư binh này lại là xâm nhập vào trong sinh mệnh ý thức của người khác.
Điều này khiến Hứa Thâm nghĩ đến vị "Ma ma" từng gặp được trong gia đình sinh sống tại rừng khư lúc trước.
Năng lực của con khư cấp C kia cũng thuộc loại này.
"Khó trách đối phương lại nói đây là thứ tốt..." Hứa Thâm cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ của khư binh này.
Khư binh có thể xâm nhập vào ý thức, được xem như một loại lực lượng siêu thoát hiện thực rồi.
Hứa Thâm cảm nhận được mặt nạ đang xao động, ánh mắt hắn khẽ chớp chớp, chỉ một mình khư binh này đã mang tới hiệu quả không tồi, nếu cho hai loại khư binh dung hợp vào nhau, không biết sẽ tạo nên một thứ như thế nào?
Hắn không hề ngăn cản, trong lòng còn mơ hồ dâng lên chờ mong chan chứa, tùy ý để hai kiện khư binh dung hợp cùng nhau.
Trong quá trình dung hợp, Hứa Thâm cảm nhận được chiếc mặt nạ kia cực kỳ xao động, tựa như nó đang rất hưng phấn vậy.
Hắn cũng không biết quá trình dung hợp này sẽ xảy ra trong bao lâu, bởi vậy hắn tiếp tục tìm kiếm khư binh khác. Rất nhanh, lại có khư binh sinh ra liên hệ cùng bao tay huyết hồng của hắn, Hứa Thâm cũng lựa chọn dung hợp.
Có hai kiện khư binh đều có thể dung hợp với chiếc bao tay, còn một kiện khư binh khác có thể dung hợp cùng máu đen.