Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 346 - Chương 346. Giang Gia – Hàn Gia

Chương 346. Giang Gia – Hàn Gia Chương 346. Giang Gia – Hàn Gia

"Số mười hào phóng thật. Tôi nói này, lỡ như tôi chọn được kiện khư binh mà mình cần, anh muốn dùng cái gì để trao đổi?" Số năm dò hỏi, âm thanh đã biến thành giọng thanh niên.

“Khẳng định là số mười không cần tiền, còn những thứ khác, tôi cũng nghĩ không ra có thứ gì mà một vị quân vương cần." Nhà Trinh Thám cũng có vẻ khó xử nói.

Ai nói tôi không cần tiền... Hứa Thâm có chút bất đắc dĩ không biết nên nói gì.

Đúng là trước mắt hắn không quá mức thiếu tiền, nhưng có ai ngại ít tiền đâu? Đương nhiên là có càng nhiều càng tốt rồi.

Nếu có nhiều tiền, thậm chí hắn còn có thể mua một khẩu pháo Khư Thần trong tay Đầu Sói.

Hứa Thâm từng nghe nói về uy lực của khẩu pháo Khư Thần kia, trong lòng cũng rất chờ mong vào nó, một đại sát khí như vậy chưa chắc đã có cơ hội sử dụng, nhưng nắm giữ nó trong tay, tuyệt đối là một phần lực lượng mạnh mẽ.

"Mọi người có biết tình huống của Giang gia không?" Sau khi Hứa Thâm cân nhắc hồi lâu, cuối cùng mới cất giọng trầm thấp hỏi.

Hắn không thể nghĩa vô phản cố (vì việc nghĩa quên mình), gấp rút đi tới tiếp viện Giang gia như Mục Tuyết, nhưng chỉ cần có một chút cơ hội, hắn nhất định sẽ vươn tay trợ giúp bọn họ.

"Giang gia? Là một trong bảy đại cao tộc nội thành sao?" Số năm kinh ngạc nói.

"Ngoại trừ Giang gia kia, hẳn là không còn người nào dám lấy họ Giang nữa đâu." Hiển nhiên cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám biết được càng nhiều tin tức hơn số năm. Cô lập tức nói: "Anh muốn biết tình báo về Giang gia trên phương diện nào? Số mười, anh và Giang gia có cừu oán hay có ân tình?"

"Cô có tin tức về Giang gia?" Hứa Thâm nghe ra một chút ẩn ý trong lời nói của Nhà Trinh Thám, nhưng không hề bài xích phép thử của cô, chỉ bình tĩnh nói: "Đương nhiên là có ân tình. Tôi nghe nói Giang gia gặp rủi ro, nếu thuận tiện, tôi cũng muốn giúp bọn họ một phen, coi như báo đáp ân tình lúc trước."

"Giang gia vẫn còn minh hữu quân vương như số mười..." Trong lời nói của cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám lộ ra chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh, lại cười nói: "Nếu Hàn gia biết được chuyện này, có lẽ bọn họ sẽ thận trọng hơn một chút. Đáng tiếc, hiện giờ Giang gia đã bị cô lập, gần như đã bị người ta lật đổ tới nơi rồi, cũng không chỉ một mình Hàn gia để mắt tới bọn họ…

Ánh mắt Hàn gia? Hứa Thâm khẽ động, Hàn gia kia cũng là một trong bảy đại cao tộc sao?

"Tình huống rất nguy ngập sao?" Hứa Thâm nhíu mày hỏi.

Cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám nhìn về phía Hứa Thâm, bỗng nhiên khẽ cười nói: "Có vẻ như số mười ở trong thành Để, anh là một trong tám đại quân vương của thành Để sao?"

Vẻ mặt Hứa Thâm vẫn rất bình tĩnh.

Trên thực tế, trước khi hỏi chuyện này, hắn đã lường trước bản thân sẽ bị cô ấy đề ra nghi vấn như vậy. Suy cho cùng, nếu hắn là quân vương trong nội thành, hẳn là bản thân phải nắm được tin tức về Giang gia rồi, đâu cần tới nơi này hỏi thăm nữa?

Quân vương sẽ tự có con đường tình báo của riêng mình.

"Hừ!" Hứa Thâm chính hừ lạnh một tiếng.

Cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám thấy Hứa Thâm không phủ nhận, chỉ biểu lộ ra một chút bất mãn, trên môi khẽ cười cười, lại quay về với chủ đề chính: "Đúng là tôi nắm được một chút tin tức của Giang gia. Nghe nói lão quân vương của Giang gia mới bị thương, hiện giờ mỗi một khu vực thuộc địa bàn của Giang gia tại nội thành, đều bị các thế lực khác phân chia, toàn bộ thế lực của Giang gia đều co rút lại, ngay cả những mảnh địa bàn do Giang gia kéo dài tới mỗi thành Để bên ngoài, cũng bị từng bước xâm chiếm. Với tình huống trước mắt của Giang gia, phỏng chừng không chống đỡ được bao lâu nữa, nhiều nhất là một, hai năm sẽ sụp đổ.”

"Chưa chắc bọn họ đã vượt qua được hai năm." Vừa vặn lúc này, số 4 online nói: “Gần đây, Hàn gia thường xuyên tới thăm hỏi giáo hội Nguyệt Thần, muốn chặt đứt chỗ dựa cuối cùng của Giang gia. Chỉ sợ nhanh thì nửa năm, chậm thì một năm, bọn họ sẽ ra tay."

Đây là lần đầu tiên Hứa Thâm nghe được giọng nói của số 4. Lúc trước, hắn từng nghe Nhà Trinh Thám nói, số 1, 2, 4 và số mười một đều là quân vương.

"Nếu Giang gia không có giáo hội Nguyệt Thần, vậy bọn họ thật sự xong rồi." Cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám lắc đầu cảm thán nói.

Trong lòng Hứa Thâm trầm xuống, không nghĩ tới Giang gia đã cận kề nguy cơ như vậy.

"Nhưng… nếu giao tình giữa số mười và Giang gia rất sâu, tới mức anh ấy nguyện ý toàn lực ra tay, có lẽ Giang gia kia còn kéo dài được vài năm tuổi thọ." Số 4 nói với Hứa Thâm, chất giọng rất bình tĩnh.

Thông qua âm thanh này, Hứa Thâm tự động tưởng tượng ra hình tượng một vị trung niên uy nghiêm.

Hẳn là ngày thường, vị quân vương số 4 này cũng là nhân vật nắm đại quyền trong tay... Còn là quân vương ở nội thành.

Ánh mắt Hứa Thâm hơi chớp động, hắn trầm giọng nói: "Không ngờ chỉ một đoạn thời gian không gặp, tình cảnh của Giang gia lại trở nên hung hiểm như thế. Đương nhiên tôi sẽ toàn lực ra tay. Lại nói, lần trước số một còn thiếu tôi một nhân tình, không biết anh ấy có nguyện ý thay tôi xuất thủ một lần hay không."

Nhà Trinh Thám biết lần trước Hứa Thâm đã hoàn thành nhiệm vụ của số một, lập tức thốt lên, trong giọng nói chứa đầy kinh ngạc và hưng phấn: "Lần trước số một chưa cho anh thù lao hả? Cũng đúng, anh là quân vương, khẳng định là không đặc biệt cần thứ gì, so sánh với vật ngoài thân, hiển nhiên nhân tình quan trọng hơn. Nếu lần này, số một nguyện ý ra tay, câu chuyện sẽ càng thêm thú vị… Nói không chừng, Giang gia còn có thể khởi tử hồi sinh?"

"Nếu có hai vị quân vương cùng ra mặt thay Giang gia, đúng là có thể khiến tình huống của Giang gia ổn định lại..." Số 4 cân nhắc một chút, cuối cùng mới bình tĩnh nói: "Nhưng mệnh số của Giang gia đã đến cuối. Cứ cho là số một nguyện ý ra mặt đi, Giang gia kia cũng chỉ có một lần cơ hội. Suy cho cùng, không phải đám sài lang hổ báo có thể chèn ép làm con hùng sư năm đó ngã xuống, thứ làm nó ngã xuống chính là sự thối nát và suy yếu của chính bản thân nó."

"Đúng vậy." Cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám gật đầu.

Hứa Thâm nhíu mày, nói như vậy tình huống bên trong Giang gia cũng gay go không kém bên ngoài?

Hắn thầm than một tiếng, loại chuyện này rất khó giải quyết.

Nhưng hắn nghĩ thầm, mình chỉ muốn bảo vệ Ly tỷ mà thôi, còn những người khác của Giang gia, chẳng là cái thá gì.

Bình Luận (0)
Comment