Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 374 - Chương 374. Ô Nhiễm???

Chương 374. Ô Nhiễm??? Chương 374. Ô Nhiễm???

"Vậy làm phiền cô rồi, về sau nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ báo đáp." Hứa Thâm nghiêm túc nói.

Sắc mặt lão giả mặc áo đuôi tôm lập tức sầm xuống, lão quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm: "Báo đáp hả? Mày chỉ là một thằng nhóc hình thái thứ hai ở thành Để, lấy cái gì ra để báo đáp đây? Nếu không phải lần này tiểu thư ra khỏi nhà đi rèn luyện, thì thứ tiện dân như mày, có sống cả đời cũng chưa chắc đã có cơ hội được nhìn thấy dung nhan của tiểu thư đâu. Nếu nói đến báo đáp, cho mày trông thấy dung nhan tiểu thư đã là ban ân với toàn thành này rồi, thì mày nghĩ xem, mày phải báo đáp bao nhiêu mới là đủ?"

"Việc nhỏ thôi mà, không cần để ý." Nam Ngưng cười cười.

"Tiểu thư, đây vốn không phải việc nhỏ..." Lão giả mặc áo đuôi tôm vừa lạnh lùng gắt lên đã chuyển thành bộ mặt khóc không ra nước mắt.

Tiểu thư vốn ưa thích luật pháp, nên không mến chuộng mấy thứ bí thuật này, nhưng những bí thuật này tuyệt đối không phải việc nhỏ đâu?

Chỉ tính riêng bí thuật tu luyện tinh thần kia thôi, cũng đủ làm cho quân vương cũng phải đỏ mắt. Tuy những quân vương khác đã siêu việt cửa ải sinh tử, cũng ma luyện ra phương pháp tu luyện của bản thân, nhưng những loại phương pháp này vốn không ra thể thống gì cả.

Định nghĩa thể thống ở chỗ này, để chỉ một hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, và có đủ tác dụng truyền thừa.

Lấy ví dụ như phương pháp tu luyện của những quân vương tại thành Để đi. Phần lớn trong số chúng đều là dã pháp (phương pháp tự do, thiên về cảm hứng, không theo hệ thống), chỉ thích hợp cho bản thân bọn họ tu luyện thôi, nếu đưa cho một người khác, chắc chắn không thể luyện được.

Đây cũng là nguyên nhân khiến những loại phương pháp tu luyện kiểu như vậy rất khó phát triển thành quy mô đời đời truyền thừa.

Hứa Thâm mỉm cười, hắn không hề khách khí với đối phương, nhưng trong lòng hắn lại hiểu, ân huệ này quá lớn, và không lời cảm tạ nào có thể nói hết được.

Kỳ thực, những người mở miệng ngậm miệng tuôn toàn những lời cảm tạ mùi mẫn ngoài kia, lại chưa chắc đã thật sự đặt ân tình vào trong lòng. Chẳng qua ở trong hiện thực, đúng là loại người này sẽ được những người khác hoan nghênh hơn một chút.

Sau khi bước vào cửa, hai người đều tự trở lại căn phòng của chính mình.

Hứa Thâm tiêm xong một ống Tịnh Khư Tề, lại tiếp tục tu luyện rút kiếm.

Trong lúc tu luyện, hắn cũng đang không ngừng xoay tròn khư lực trong cơ thể, dùng phương thức này để tinh lọc nó.

Trải qua nửa tháng không ngừng hấp thu và tinh lọc, khư lực trong cơ thể Hứa Thâm chẳng những không hề tăng trưởng, ngược lại còn ít đi.

Đúng là lượng khư lực giảm bớt thật, nhưng Hứa Thâm lại cảm nhận được rõ ràng, tốc độ rút kiếm, hay các phương diện chiến đấu khác của hắn, lại trở nên nhạy bén hơn trước.

Tốc độ lưu thông khư lực tăng lên, tỷ lệ thuận với sức chiến đấu của hắn tăng lên, và trong trường hợp này, ảnh hưởng của nó trở nên cực kỳ rõ ràng.

Hứa Thâm đánh giá lượng khư lực trong cơ thể mình hiện giờ, đang giữ ở mức trên dưới 280 ống, và đương nhiên, cơ thể hắn vẫn như một cái động không đáy, không có chút cảm giác no đủ nào.

Trong nháy mắt, lại qua một tuần.

Mỗi ngày, Hứa Thâm đều đi theo bên người Nam Ngưng, và được tận mắt chứng kiến sự biến hóa cực kỳ rõ ràng của cô trong khoảng thời gian này. So sánh với tư thế thanh xuân hoạt bát khi Nam Ngưng vừa bước chân tới thành Để, thì hiện giờ, rõ ràng là cô đã có thêm vài phần nội liễm và thành thục.

Ví dụ như ngày hôm nay đi, sau khi Nam Ngưng bước vào sở Thủ Vệ Thành Bang, cô sẽ không vội vã đi tìm kiếm vụ án, ngược lại sẽ dùng nhiều thời gian hơn để đi lật xem hồ sơ, kiểm tra lại những vụ án trước kia.

Ngoài ra, ngẫu nhiên cô cũng sẽ ngồi ở một nơi nào đó, hoặc là nhìn về nơi nào đó, rồi ngẩn người.

Hứa Thâm đi theo bên người cô điều tra vụ án lâu như vậy, đương nhiên hắn cũng có thể cảm nhận được tâm tình của cô.

Kỳ thực, không chỉ riêng Nam Ngưng đâu, bất cứ người nào cũng vậy, nếu được chứng kiến quá nhiều các loại khung cảnh máu tanh, những ngôn từ đáng ghê tởm, cùng với thái độ rẻ rúng không thèm che giấu khác, con người ta đều sẽ cảm thấy trái tim mình nguội lạnh.

"Cô dự định khi nào trở về?" Trong phòng đựng hồ sơ, Hứa Thâm tựa người vào giá sách, cũng đang tiện tay lật xem một bộ hồ sơ.

Trên thực tế, với thân phận của hắn và Nam Ngưng, lúc bình thường, bọn họ chỉ có thể lấy ra một bộ nào đó từ bên trong này thôi, còn phải nhận được bên trên phê chuẩn, mới có thể lấy tới tay, nhưng đến hiện giờ, hai người lại có thể tùy ý ra vào nơi này.

Và hiển nhiên, một người trí tuệ như Nam Ngưng, cũng ý thức được thân phận Bạch Nguyệt của cô đã bại lộ rồi, nhưng tới hiện tại cô đã không thèm để ý tới chuyện nhỏ nhặt đó nữa.

Cô tin tưởng bản thân đã được chứng kiến bộ mặt chân thực của thành Để, một bộ mặt chân thực tới không thể chân thực hơn được nữa.

Lão giả vẫn đi theo sau lưng thiếu nữ kia như cái đuôi cũng nghe được câu hỏi của Hứa Thâm, rồi không khỏi ngoảnh đầu nhìn về phía tiểu thư nhà mình.

Nam Ngưng đang cúi đầu lật xem hồ sơ, thuận miệng nói: "Chờ chuyện ở nơi này được xử lý gần như xong rồi, tôi sẽ trở về."

Đây rõ ràng là một câu trả lời cực kỳ qua loa, chiếu lệ.

"Chuyện ở nơi này có xử lý cũng không bao giờ xong được, nó cũng giống như khư thôi, có chém cũng không hết." Hứa Thâm lộ ra ánh mắt u buồn, hiện tại hắn cũng dần dần hiểu được tâm trạng của lão giả mặc áo đuôi tôm vẫn đi theo bên người thiếu nữ ấy rồi. Bởi vì ngay cả hắn cũng không nguyện ý đề cô gái này ở lại trong thành Để lâu hơn nữa.

Nếu nói ngay từ đầu, hắn chỉ chấp hành nhiệm vụ bảo tiêu, thì trong đoạn thời gian hai người liên tục ở chung với nhau này, hắn đã thực sự coi thiếu nữ ấy trở thành bạn tốt của mình.

Đối phương đến từ nội thành, là người coi trọng sinh mệnh, lại không hề bày ra tư thế người thượng đằng gì gì đó, cũng không có tính cách điêu ngoa tùy hứng như những tiểu thư quý tộc khác, ngược lại, tính cách vô cùng hoạt bát cởi mở, dễ dàng khiến người ta yêu thích.

Nhưng cũng vì vậy, Hứa Thâm không hề muốn cô tiếp tục ở lại chỗ này, tiếp tục bị nó ô nhiễm thêm nữa.

Bình Luận (0)
Comment