Nơi này là một dãy nhà cao tầng cũ, tất cả đèn đuốc trên ba khu phố chung quanh đều ảm đạm, không có người ở lại.
Từ sau khi nơi này bị liệt vào vùng cấm, nó đã chân chính trở thành tử địa (vùng đất chết), kể cả con khư trong này đã bị giải quyết, thì trong thời gian ngắn kinh tế cũng sẽ sụt giảm.
Tình huống này cũng giống như nhà ma từng có người chết vậy, luôn bị người ra kiêng kị, lánh xa.
Hứa Thâm đã nhìn thấy con khư cấp B kia. Nó có hình dáng của một con rùa lớn với đường kính mai lên tới bảy, tám mét, nhưng điều làm người ta kinh hãi chính là, cái "Mai rùa" được đan từ thân thể con người, toàn bộ bên trên đều là tay chân đang không ngừng khua khoắng, và những mảnh da thịt trắng như tuyết.
Con khư này đang nằm sấp phía trên mái nhà.
Tới khi nó phát hiện ra Hứa Thâm và Nguyệt Linh đang đến gần, mới từ từ quay đầu nhìn tới, những cánh tay phủ kín toàn thân đang không ngừng khua khoắng cũng ngừng lại, tất cả những cái đầu bên trong đều hướng ánh mắt nhìn qua đây.
"Cẩn thận một chút." Vẻ mặt Nguyệt Linh đầy ngưng trọng.
Tuy cô biết con quái vật trước mặt là khư cấp B, nhưng giữa những con khư cấp B cũng có chênh lệch cực lớn. Những con khư cấp B đỉnh cao, có thể dễ dàng thuấn sát hình thái thứ hai, hiển nhiên chiến lực của chúng nó đã tiếp cận cấp A rồi.
Hứa Thâm khẽ gật đầu, chờ sau khi hấp dẫn được lực chú ý của con khư kia, hai người lập tức xoay người bước đi, chạy về phía bang Bạch Trú.
Hai người luôn phải chú ý duy trì khoảng cách, con khư kia cũng gầm nhẹ một tiếng rồi chậm rãi đuổi theo phía sau.
Bọn họ chạy băng băng trong Khư giới, ven đường có đi lướt qua những đoạn phố xá sầm uất phồn vinh, từng quảng trường rộng lớn, thậm chí còn xuyên qua mấy đoạn giao lộ thênh thanh với xe cộ đi lại như mắc cửi.
Con khư vẫn nhìn chằm chằm vào bọn họ, nhưng động tác cũng không nhanh.
Không lâu sau đó, bọn họ đã đi vào bang Bạch Trú, hai người lập tức tăng tốc, rồi nhanh chóng biến mất trong một ngõ hẻm nào đó gần khu vực bang Bạch Trú.
Con khư đằng sau đã mất dấu hai người, lập tức trở nên nóng nảy táo bạo.
Dụng cụ cảm ứng khư thú được đặt trên con đường gần bang Bạch Trú lập tức vang lên, truyền đến âm thanh chói tai.
Nguyệt Linh liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, có chút lo lắng.
Hứa Thâm mỉm cười nói: "Tôi phải ở lại chỗ này nhìn xem, con khư khác giao cho cô."
"Cậu muốn nhân cơ hội đánh lén sao?" Nguyệt Linh nói.
"Phải nhìn xem trước đã." Hứa Thâm cười nói.
Nguyệt Linh không tiếp tục nhiều lời thêm nữa, cô lập tức xoay người biến mất trong bóng đêm.
Ngay sau khi âm thanh từ dụng cụ cảm ứng khư thú vang lên, trên con đường lập tức xuất hiện một đống bóng người, bọn họ thuần thục mở ra trang bị phá khư, nhưng nhìn khắp nơi xung quanh, lại không thấy được con khư cấp B này.
Rất nhanh, lại có một người xuất hiện trên con đường, đối phương mặc tây trang màu xám, thoạt nhìn dáng người khôi ngô. Người này vừa bước ra, sắc mặt đã nhanh chóng biến đổi, hiển nhiên đối phương nhìn thấy con rùa lớn được đan lại bằng hàng đống thân thể con người kia.
"Khư cấp B..." Sắc mặt người này khẽ biến, gã lập tức lấy ra dụng cụ truyền tin, liên lạc với cục Khư Bí.
Hứa Thâm nhìn thấy hành động của gã, không khỏi nở nụ cười.
"Đáng chết." Tuy đã báo cho cục Khư Bí rồi nhưng trung niên này cũng biết, bọn họ không chờ được cho đến khi cô Nguyệt Linh của cục Khư Bí kia có mặt. Gã lập tức sơ tán đám người, nếu còn để cả đống người tụ tập ở nơi này, chẳng khác nào mang thức ăn đến cho con khư kia.
Nhưng động tác chỉ huy của gã vẫn còn quá chậm. Con khư kia vừa nhìn thấy những nhân viên trảm khư giai đoạn đầu của bọn họ, đã lập tức buông xuống tầng nông trong Khư giới.
Rất nhanh, tất cả trảm khư giả trên đường, đều có thể nhìn thấy con quái vật khủng bố này.
Âm thanh kinh hoảng vang lên. Trung niên kia rống giận một tiếng, rồi dứt khoát kéo bộ tây trang trên người xuống, để lộ ra trang phục tác chiến bên trong, sau đó rất nhanh quay về tổng bộ được đặt ngay trên con đường này.
Không lâu sau đó, gã đã vòng quay lại, lần này còn có một cô gái đi theo.
Cô gái này có dung mạo khá bình thường, nhưng dáng người cực kỳ nóng bỏng, mặc trên người một bộ trang phục tác chiến rất giống da rắn, trong tay cầm loan đao.
Khi bọn họ đến gần, con khư kia đã bắt đầu tập kích đám nhân viên trảm khư khác.
Hứa Thâm lẻn vào trong đám người đang đứng tại một khu kiến trúc gần đó. Vào thời khắc này, không một ai còn tâm tư để chú ý đến một người vừa xuất hiện bên cạnh mình, hơn nữa Hứa Thâm không mở Khư Nhãn, không dễ làm người ta chú ý tới.
Hắn lặng lẽ quan sát.
Sở dĩ hắn lợi dụng khư đến đây, vốn không phải hắn muốn giấu giếm điều gì. Hắn chỉ đơn thuần muốn dùng khư thú để kiểm tra chiến lực của ba vị hình thái thứ hai trực thuộc bang Bạch Trú mà thôi.
Dù Hứa Thâm đã có kinh nghiệm chém giết hình thái thứ hai, thậm chí từng tiêu diệt cả sáu vị thống lĩnh của hội Truy Quang trong khoảng thời gian cực kỳ nhanh chóng, nhưng hắn sẽ không vì vậy mà tự đại, coi rẻ toàn bộ hình thái thứ hai của thành Để.
Loại tâm lý ấy là thứ dễ dàng khiến con người ta lật thuyền trong cống ngầm nhất.
Dù sao, mỗi một tồn tại hình thái thứ hai đều sở hữu năng lực đặc thù, lỡ như bọn họ nắm trong tay một loại năng lực kỳ quái nào đó thuộc hệ đặc chất… Loại năng lực ấy đủ để bù lại chênh lệch khư binh và khư lực, thậm chí còn cho phép bọn họ có thể trực tiếp dựa vào năng lực của mình, diệt gọn đối phương.
Ví dụ như năng lực loại tâm linh. Dưới tình huống không phòng bị, năng lực giả loại tâm linh rất có thể sẽ thành công đánh lén trảm khư giả hình thái thứ hai đỉnh cao, chỉ cần đối phương không có bất cứ tầng phòng bị nào có liên quan tới loại năng lực này.
Rất nhanh, Hứa Thâm đã nhìn thấy người trung niên kia và cô gái mặc trang phục tác chiến da rắn cùng lao vào chiến đấu với khư thú.
Trung niên nọ là năng lực giả hệ cường công, cả người mọc lên bộ lông quái dị.
Trên thực tế, một vài trảm khư giả sở hữu năng lực hung mãnh của hệ cường công, sẽ biến thành trạng thái nửa thân thể thú hoá, sau đó bọn họ sẽ sở hữu một chút năng lực của dã thú.
Như bò trên vách tường dựng đứng, lướt nhanh trên mặt nước, vân vân...