Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 427 - Chương 427. Hắn Là Người Hay Khư?

Chương 427. Hắn Là Người Hay Khư? Chương 427. Hắn Là Người Hay Khư?

Hay nói chính xác hơn, với trảm khư giả hình thái thứ hai, chỉ cần trị liệu đúng lúc, dù bản thân trúng phải loại trọng thương trí mạng như vậy, vẫn có thể cứu được, suy cho cùng, cái đầu còn chưa bị chặt đứt.

Hoa lạp lạp!

Cô gái xiềng xích chợt bạo động, mấy sợi xiềng xích vừa nãy đã biến thành những sợi tóc trên đầu, chúng trở nên càng mảnh mai hơn, cũng càng nhiều hơn, sau đó hung bạo đi tới vây quanh Hứa Thâm.

Trong đôi mắt Hứa Thâm hiện lên khư lực màu xám, bỗng nhiên hắn vung kiếm chém ra.

“Phanh” một tiếng, đống xiềng xích nọ gãy lìa.

Kiếm phong chém thẳng vào một điểm vòng xoáy màu đen, đúng là chỗ yếu ớt nhất của đám xiềng xích nọ, sau đó Hứa Thâm không thèm để ý đám xiềng xích còn lại, tựa như những lưỡi dao sắc bén đang vây xung quanh, hắn lao thẳng về phía cô gái bên cạnh.

Lại “Phanh” một tiếng.

Kiếm phong điên cuồng chém xuống, chém bay đầu cô gái kia.

Ngay trong khoảnh khắc ấy, từng mảng xiềng xích giống như trăm ngàn lưỡi đao gió ập tới, lại như một cái miệng rộng quái dị, chuẩn bị cắn lên người Hứa Thâm, chợt ngừng lại, sau đó chậm rãi mễm nhũn rơi xuống, màu sắc nhạt dần đi, tựa như muốn khư hoá rồi biến mất.

Cuộc chiến này chỉ vẻn vẹn phát sinh trong vòng 30 giây, dù thời gian rất ngắn, nhưng đầy rẫy những pha giao phong sinh tử, song phương đều lộ ra bản năng chiến đấu tối cực hạn của mình.

Hứa Thâm vẩy kiếm phong, ném văng những vết máu bên trên ra ngoài, sau đó xoay người đưa mắt nhìn con phố dài đằng sau.

Nơi này là tầng thứ hai trong Khư giới, trảm khư giả giai đoạn đầu không thể nhìn thấy hắn, trừ phi đối phương sở hữu một loại năng lực đặc thù nào đó thuộc hệ cảm giác.

Hứa Thâm đã tốn khá nhiều khí lực mới có thể giải quyết được hai tồn tại hình thái thứ hai này. Cuộc chiến này không hề đơn giản như lúc hắn chém giết đám thống lĩnh của hội Truy Quang, chủ yếu là vì hai người cực kỳ đoàn kết, luôn biết cách phối hợp hỗ trợ lẫn nhau.

Trong khi lúc Hứa Thâm chém giết 6 vị thống lĩnh kia, gần như đều là xử lý từng người một, chờ sau khi hắn chém chết người thứ ba, thứ tư, những người khác mới biết đường ra tay giúp đỡ.

Thông qua chi tiết nhỏ này cũng có thể nhìn ra, thái độ đối xử với nhau của đám thống lĩnh hội Truy Quang hời hợt đến mức nào.

Mộc Vương yêu cầu bọn họ đoàn kết hỗ trợ, chỉ là mong muốn đơn phương, và bầu không khí trong hội cũng do cả đám người phối hợp với gã để dựng nên biểu tượng mặt ngoài thôi.

Hứa Thâm đang ở trong Khư giới, chỉ có thể nhìn thấy hiện thực mơ hồ bên ngoài, có không ít nhân viên đã tụ tập tới, tựa như bọn họ đang chờ đợi hiệu lệnh để tiến thêm một bước.

Khóe miệng Hứa Thâm xuất hiện nụ cười, hắn đưa mắt nhìn ba bộ thi thể trên mặt đất, thân thể con khư cấp B kia đã bị xé toang, để lộ hương vị cực kỳ ngọt ngào, thơm y như thịt.

Hứa Thâm liếm liếm môi, nhưng tới cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống.

Hiện tại là thời điểm làm chính sự, chờ chốc lát nữa lại hưởng dụng cũng không muộn.

Hắn nhặt cái đầu của vị trung niên nọ lên, lại dùng mái tóc của cô gái kia, quấn quanh, cố định lại cái đầu đã bị bổ thành hai nửa của cô ta, sau đó cắt bỏ từ phần cổ.

Hứa Thâm mang theo hai cái đầu, ung dung rời khỏi Khư giới.

Đám bang chúng của bang Bạch Trú, đang tụ tập trên con đường, cùng đợi hai vị đổng sự kêu gọi, bỗng nhìn thấy một bóng dáng trống rỗng xuất hiện trên trời cao. Đối phương chậm rãi đi xuống phía dưới như bước trên bậc thang, mãi cho đến khi thực sự đứng trên đường cái trong hiện thực.

Cả đám người đều nhìn thấy hai cái đầu đang được Hứa Thâm mang theo trong tay. Cái đầu của cô gái kia vô cùng thê thảm, tạm thời bọn họ còn không thể phân biệt rõ ràng, nhưng cái đầu của trung niên kia vẫn còn giữ nguyên hiện trang, trên mặt không hề dính máu, người khác chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra.

Suy nghĩ trong đầu cả đám người tựa như ném thẳng một quả bom xuống nước, chờ đến khi nó nổ, lập tức nhấc lên cơn sóng nước ngập trời.

Cả đám đều vô cùng kinh hãi nhìn thiếu niên nọ, giống như dang nhìn chăm chú một con khư thú khủng bố.

Hai vị đổng sự đều chết cả rồi? !

Trong khoảnh khắc này, bọn họ lại không sao phân biệt được, rút cuộc thiếu niên trước mắt này là người hay khư.

Chẳng lẽ hắn chính là một dạng ngoại hình do con đại khư hồi nãy biến ảo ra?

"Trần đổng có đây không?" Hứa Thâm nhẹ giọng hỏi.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lúc quá mức kinh hồn táng đảm không một ai lên tiếng trả lời.

Hứa Thâm nở nụ cười, lại mang theo hai cái đầu, nhanh chóng đi lên con đường trước mặt.

Máu tươi nhỏ giọt từ hai cái đầu nọ, vẽ thành hai đường máu một trái một phải bên cạnh hắn, cùng đi trên con đường.

Hứa Thâm đi một bước, đám người đang vây quanh kia lại lui một bước.

Uy thế của một người, lại khiến cho đám bang chúng bang Bạch Trú đang đứng đầy đường kia, tuyệt đối không dám tiến lên.

Một bước, một lui.

Hứa Thâm trực tiếp đi hơn mười mét, đám người đang tụ tập ở phía sau liên tục lùi lại, suýt chút nữa đã xuất hiện té ngã dẫm đạp lên nhau, nhưng một chút rối loạn vừa xuất hiện này, cũng khiến không ít người thoát khỏi loại uy thế quỷ dị của hắn.

Có người vừa tỉnh táo lại, đã giận dữ hét lên: "Ngăn cản hắn, báo thù cho đổng sự!!"

Lời này đã kích thích không ít người bên cạnh, lập tức có người giơ binh khí trong tay lên, đánh tới Hứa Thâm.

Mặc kệ Hứa Thâm là người hay khư, thì nơi này cũng là địa bàn của bang Bạch Trú, là con đường Nhật Miện, biểu tượng kiêu hãnh trong lòng bọn họ, bất cứ tồn tại nào dám xâm phạm đến nơi đây, đều phải giết chết bất luận tội!

Trong nháy mắt, bảy, tám bóng dáng mặc tây trang màu lam lao ra.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc cả đám bọn họ đánh về phía Hứa Thâm, bóng dáng Hứa Thâm chợt biến mất, mà bọn họ lại không thu tay kịp, trực tiếp ngộ thương lẫn nhau.

Chờ đến khi Hứa Thâm lại một lần nữa xuất hiện, hắn đã đi xa được mấy mét.

Sắc mặt ai nấy đều trở nên khó coi, bọn họ đã ý thức được, không cần biết vị trước mặt là khư hay người, đối phương đều là tồn tại hình thái thứ hai, có thể tiến vào tầng thứ hai trong Khư giới, và tuyệt đối không phải mấy trảm khư giả giai đoạn đầu như bọn họ có thể giải quyết được.

Bình Luận (0)
Comment