Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 462 - Chương 462. Khởi Hành Tới Khu Mẫu Hoàng!

Chương 462. Khởi Hành Tới Khu Mẫu Hoàng! Chương 462. Khởi Hành Tới Khu Mẫu Hoàng!

Hứa Thâm tu luyện một đêm, đến khi trời vừa sáng, hắn mới nằm ngủ ba tiếng, sau đó rời giường, lái xe đến tổng bộ của sở Thủ Vệ Thành Bang.

Hắn tới nơi này để tìm kiếm Nam Ngưng.

Lúc trước, Hứa Thâm vẫn một mực đi theo bên cạnh Nam Ngưng, bởi vậy khi hắn đến nơi này cũng coi như ngựa quen đường cũ, thậm chí cô lễ tân trước sảnh đường, vẫn còn nhận ra hắn.

Hứa Thâm lập tức hỏi thăm, lại biết được, Nam Ngưng đã rời đi từ mấy ngày trước.

Hắn nghĩ đến câu chuyện đám người Nam Ngưng từng nói với nhau trước khi hắn rời đi, ông anh họ bên người cô liên tục nhắc tới chuyện về nhà. Hắn cũng hiểu được, suy cho cùng, thành Để này vốn không phải nơi Nam Ngưng nên ở lâu như vậy.

Hứa Thâm rời khỏi sở Thủ Vệ Thành Bang, đứng trước bậc thang cao chót vót, trong lòng có chút buồn bã.

Vậy là ngay tại nơi này, hắn lại mất đi một người quen mà mình chân thành quan tâm.

Nghĩ đến đôi mắt trong suốt, cùng với lý tưởng của Nam Ngưng, trong lòng Hứa Thâm bỗng sinh ra một chút ý niệm và kích động.

Có lẽ chờ lần sau cô trở lại, tôi sẽ cho cô thấy một thành Bạch Nghĩ khác.

Một thành Bạch Nghĩ xứng đáng với thành Bạch Nghĩ trong lý tưởng của cô.

Trong mắt Hứa Thâm lộ ra một tia hàn quang nào đó.

Hắn bước xuống bậc thang, đi vào trong khách sạn đã thuê lúc trước, hỏi số phòng, biết được phòng đã trả, trong lòng lại thầm thở dài.

“À đúng rồi, vị tiểu thư kia có để lại một phong thư, nói là muốn giao cho một vị tiên sinh tên Hứa Thâm.”

Hứa Thâm hơi sững sờ, nhưng rất nhanh, hắn đã bình tĩnh lại, lập tức đưa ra chứng minh nhân dân, nhận lấy thư trong tay quầy lễ tân.

Hắn mở phong thư ra đọc, đột nhiên có chút trầm mặc.

Bức thư ghi lại quãng thời gian Nam Ngưng ở nơi này, cùng với lời cảm ơn dành cho hắn.

Nhìn ra được, Nam Ngưng cực kỳ hoài niệm những ngày tháng ở đây.

Mặc dù ở nơi này, cô đã phải chứng kiến biết bao nhiêu những vụ án bất công, hắc ám, nhưng cô gái này vẫn rất lạc quan, thậm chí còn kiên trì cho rằng, mình có thể thay đổi được nơi đây.

Dường như trước mắt Hứa Thâm vừa hiện ra giọng nói và gương mặt của cô gái ấy, nụ cười hồn nhiên lại tràn ngập nghị lực kia, rất có sức hấp dẫn, tựa như sẽ không bất cứ thứ gì vấy bẩn đi.

Hứa Thâm khẽ thở dài, hắn chậm rãi thu hồi bức thư, vô cùng trân quý, sau đó rời khỏi khách sạn, lái xe đi dạo chung quanh, cuối cùng hắn quay trở về cục Khư Bí.

Hứa Thâm vừa đến, Lý Mỹ Na đã tới gặp, cô ấy nói: “Cậu tới vừa đúng lúc, ngày mai ngoại trừ cậu là người dẫn đầu ra, còn bốn người khác cũng theo cậu cùng đi khu Mẫu Hoàng. Tôi sẽ nói trước cho cậu những công việc cụ thể.”

"Được." Vừa hay, Hứa Thâm cũng đang muốn hiểu rõ một chút.

Từ trong miệng Lý Mỹ Na, hắn biết được một số quy tắc khi đi đến khu Mẫu Hoàng, ví dụ như những cách xưng hô nào đó, không thể để mất lịch sự, có khi một câu nói cũng dễ dàng đắc tội với người khác, tự làm mình mất mạng.

Họa là từ miệng mà ra.

"Nếu có người khiêu chiến, hãy luận bàn một chút, nhưng đến điểm dừng là phải dừng ngay lập tức, nhất định không được giương oai." Lý Mỹ Na nhắc nhở.

Nếu đổi lại là tổ chức khác, khẳng định bọn họ sẽ hy vọng người do mình phái ra phải phát huy thật tốt, phải thể hiện oai phong, nhưng cách nghĩ của Liễu Tích Xuyên lại khác, ông ấy hy vọng Hứa Thâm hãy điệu thấp, tránh thu hút quá nhiều sự chú ý từ khu Mẫu Hoàng, nếu không đến khi gặp sự kiện cấp B, tự nhiên đối phương sẽ chọn những người có ấn tượng trong tâm trí họ để phân công đi xử lý.

Người ta không nhớ ngươi, đương nhiên sẽ không chọn ngươi.

Hứa Thâm tỏ vẻ bản thân đã hiểu.

Lại nói, sự kiện cấp B thuộc loại sự kiện quy mô lớn, một khi loại sự kiện này bùng nổ tại khu vực mình phụ trách, bọn họ có thể xin tiếp viện từ khu Mẫu Hoàng, và dù không xử lý được, cũng không lo bên trên sẽ trách tội, dù sao trong phân cục nào cũng chỉ có một vài tồn tại hình thái thứ hai như vậy, rất khó một mình xử lý sự kiện cấp B.

Lý Mỹ Na dặn dò xong xuôi, Hứa Thâm mới hướng ánh mắt nhìn qua bốn người được chọn đồng hành cùng mình. Bọn họ đều là đội viên trong cục.

Lần lượt là La Hoa của biên đội số một, đội trưởng mới nhậm chức của biên đội số hai, còn lại là đội trưởng và đội phó của biên đội số ba.

Hứa Thâm cũng có chút bất ngờ khi biết La Hoa muốn đi, sau khi hắn nhìn thấy La Hoa, La Hoa cũng cười chào hỏi với hắn, sau đó còn kéo Hứa Thâm qua một bên, nhỏ giọng giải thích nguyên do.

Hứa Thâm nghe xong cũng hiểu được, hoá ra La Hoa vốn là người xử sự khôn khéo, lại có quan hệ tương đối tốt với không ít người trong cục nên được người ta đề nghị, hy vọng chuyến đi lần này có thể giúp gã lên làm phó đội trưởng biên đội số một.

Phó đội trưởng tạm thời bây giờ là Diệp Thủ, nhưng La Hoa lại muốn tranh vị trí này. Bởi vậy, nhân cơ hội này, gã muốn đi lên lập công, đợi cho đến khi chuyến đi kết thúc, coi như bản thân gã cũng tích lũy được chút tiếng tăm trong cục rồi, từ đó dễ dàng được bổ nhiệm chính thức.

Hứa Thâm cũng tỏ vẻ hiểu được chuyện này, mỗi người đều có con đường của mình, La Hoa muốn trèo lên trên cũng là chuyện bình thường.

Tuy nói đội trảm khư bọn họ là kiểu công việc luôn rơi vào tình hình hết sức nguy ngập, nhưng tầm quan trọng của chức vụ cũng khá lớn, nếu như có thể tiếp tục sống sót, chức vụ này sẽ thể hiện ra giá trị của nó.

Chỉ cần được bổ nhiệm chức đội phó, cũng coi như La Hoa đã đặt nửa bước chân vào vòng tròn thượng lưu của thành Để rồi.

Giống như Hứa Thâm, sau khi hắn trở thành đội trưởng, đã nhận được không ít lời mời từ các phú hào, cũng xem như bộc lộ tài năng trong vòng phú hào.

Trừ La Hoa, phó đội trưởng biên đội số hai được chọn từ thê đội số hai đi lên, sau khi nhận bồi dưỡng trong cục, đối phương cũng miễn cưỡng đạt tới điểm cực hạn của hình thái thứ nhất.

Đội trưởng biên đội số ba cũng mới nhậm chức không lâu.

Mấy người bọn họ gặp mặt Hứa Thâm đều tỏ ra cực kỳ khách sáo. Bởi vì ngoại trừ chức vụ, trảm khư giả bọn họ vẫn coi trọng lực lượng hơn, mà Hứa Thâm lại là tồn tại hình thái thứ hai, đối với tất cả những trảm khư giả hình thái đầu tiên, đều là tồn tại được ngưỡng vọng.

Sáng sớm hôm sau, bốn người tập kết lại, đi theo Hứa Thâm cùng xuất phát.

Một chiếc xe khác đi theo là nhân viên của bộ Văn Chức trong cục, bọn họ phụ trách bố trí quy trình xuất hành và bàn bạc với khu Mẫu Hoàng.

Giữa trưa, mọi người đến khu Mẫu Hoàng.

Bình Luận (0)
Comment