Khu Mẫu Hoàng cũng là khu thành thị trung tâm của thành Để, đại tửu điếm Mạc Na cũng được xây dựng ở nơi này, đường xá xung quanh sạch sẽ, có rất ít bóng dáng vụ dân qua lại, cũng thấy rất ít xiềng xích Đạo Manh xen kẽ trong những dãy kiến trúc.
Giá phòng của khu Mẫu Hoàng quyết định cấp bậc của dân cư sinh sống tại đây, mà tình hình trị an của nơi này cũng tương đối an toàn, không ít khu vực đều có sở Tuần Tra, hơn nữa bọn họ đều chịu làm việc, nếu bị cư dân khiếu nại, ngay cả sở Tuần Tra cũng sẽ bị thẩm tra.
Nơi này là địa phương nằm ngay dưới mí mắt của Nghĩ Hậu, mấy dấu hiệu dơ bẩn cũng bị hạn chế rất nhiều.
Ở đây, luật pháp thật sự có thể dùng làm vũ khí, bảo vệ cho dân thường.
Trừ phi là đắc tội với một số rất ít những nhân vật có quyền thế ngập trời.
Chiếc xe của bọn họ chạy thẳng vào sảnh Thống Trị của khu Mẫu Hoàng. Đây là một toà cung điện trắng như tuyết, được xây dựng nguy nga tráng lệ, khí thế uy nghiêm, tên là cung Tuyết, hay còn được người ta gọi là tổ ong.
Sau khi xuống xe, đám người Hứa Thâm trông thấy xe của các phân khu khác cũng lần lượt đến rồi.
Khu Vô Miên, khu Vụ Đô, khu Tự Do, khu Dạ Oanh, cộng thêm khu Mẫu Hoàng và khu Hắc Quang, chính là sáu khu lớn của thành Để.
Trong đó khu Vô Miên thuộc khu có nền kinh tế lót đáy cũng là khu hỗn loạn nhất, tiếp theo là khu Tự Do và khu Hắc Quang, mà khu Vụ Đô và khu Dạ Oanh lại tương đối thịnh vượng.
Trong đó khu Dạ Oanh thuộc loại đặc khu kinh tế, là khu lớn thứ hai được Mẫu Hoàng hỗ trợ, có luật pháp và chính sách độc lập.
Mọi người được dẫn đến sảnh chiêu đãi nằm bên trong cung Tuyết.
Hội trường này rộng rãi sang trọng, có những chiếc bàn dài khổng lồ, chất đầy hoa tươi và trái cây để tiếp đãi mọi người.
Các phân khu khác lần lượt đi vào, Hứa Thâm nhìn thấy Nguyệt Linh và bốn người đi theo cô, khiến cho Hứa Thâm có chút bất ngờ chính là, trong số những người này lại có một thanh niên đang đứng sóng vai bên cạnh Nguyệt Linh.
"Khu Vô Miên thật sự có hai tồn tại hình thái thứ hai sao?" La Hoa quan sát bọn họ một chút rồi nhỏ giọng hỏi, trong giọng nói mang theo một tia kinh ngạc.
Hai tồn tại hình thái thứ hai, chẳng lẽ khu Vô Miên này là muốn vươn mình rồi?
Khư Nhãn của Hứa Thâm cũng không thể nhìn ra dao động khư lực của người khác, nhưng về cơ bản, khư lực của tồn tại hình thái thứ hai thường được thu liễm vào trong cơ thể, không có cách nào nhìn thấy được.
Và ở trong mắt những trảm khư giả hình giai đoạn đầu, loại tình huống không thể nhìn thấy này đã trở thành đặc điểm để phân biệt tồn tại hình thái thứ hai.
Suy cho cùng, nếu đôi bên cùng một hình thái, kiểu gì bọn họ cũng có thể cảm nhận được ít nhiều, chỉ khi đối mặt với hình thái thứ hai, bọn họ mới cảm nhận được đối phương giống như một cái vực sâu hắc ám, khư lực hoàn toàn bị thu lại trong cơ thể.
Hứa Thâm và Nguyệt Linh nhìn nhau, coi như chào hỏi qua ánh mắt.
"Vị kia là Sở Bạch?" Sau khi ngồi xuống, hình như thanh niên bên cạnh Nguyệt Linh phát hiện ra điều gì, gã lập tức quay sang hỏi cô.
Nguyệt Linh lắc đầu: "Là người khác."
"Hứa Thâm sao?" Hiển nhiên người thanh niên này cũng có một chút hiểu biết về tình hình của các khu khác. Gã lại liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, rồi hơi nhướng mày: "Nghe nói hắn là tân binh cường hãn, có tốc độ thăng cấp cực nhanh, chỉ ngắn ngủi một năm đã trở thành hình thái thứ hai, đủ khả năng phụ trách khu Hắc Quang. Chỉ tiếc là người phụ trách khu Hắc Quang vẫn là Sở Bạch, một núi không thể có hai hổ, không biết giữa bọn họ có xảy ra xích mích gì không?"
Nguyệt Linh lạnh nhạt nói: "Khu Hắc Quang không chỉ có hai hình thái thứ hai, trước kia còn có một ông lão hình thái thứ hai nữa, chỉ là hiện giờ đối phương đã về hưu rồi. Cậu đừng xem thường khu Hắc Quang."
Thanh niên nọ hơi híp mắt lại, gật đầu nói: "Thế cũng không tệ, đáng tiếc, khu Hắc Quang bọn họ không có khối u ác tính như bang Bạch Trú, nếu không, phỏng chừng tình huống của bọn họ cũng không khá hơn chúng ta bao nhiêu. Nhìn bên kia chỉ có một hình thái thứ hai, vậy là Sở Bạch kia không tới, xem ra đúng là hai người đó đang cạnh tranh với nhau."
Nguyệt Linh liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, ánh mắt hơi dao động, trong lòng có chút lo lắng cho hắn.
Cô có biết một chút về người tên Sở Bạch kia, mặc dù cô trở thành hình thái thứ hai sớm hơn Sở Bạch, nhưng ngay từ khi Sở Bạch còn là hình thái đầu tiên, tới làm nhiệm vụ viện trợ khu Vô Miên, cô đã gặp đối phương một lần. Gã là một người tâm tư thâm trầm, lòng dạ thâm sâu, nếu một người như vậy trở thành hình thái thứ hai, trong tình huống sức chiến đấu ngang nhau, khẳng định sẽ là một đối thủ cạnh tranh tương đối khó chơi.
Nhưng… Nguyệt Linh nghĩ đến mảnh rừng Khư kia, cùng với chuyện lúc trước Hứa Thâm từng nhờ cô giúp đỡ... lo lắng trong lòng cũng giảm đi rất nhiều.
Hai người này đều không phải kẻ dễ đối phó... Nguyệt Linh nhủ thầm trong lòng.
Nghĩ đến chuyện của bang Bạch Trú, trong lòng cô rất tò mò, không biết chuyện sau này được xử lý như thế nào.
Trên thực tế, cô từng đi hỏi thăm về chuyện này, nghe nói đúng là bang Bạch Trú có chút lung lay, nhưng bọn họ đã khôi phục lại, cục diện hiện giờ cũng không khác gì bình thường, hơn nữa có vẻ như gần đây bang Bạch Trú đang muốn triển khai hành động gì đó, bắt đầu động tay động chân nhiều hơn.
"Khu Dạ Oanh cũng có hai vị hình thái thứ hai, không hổ là đặc khu. Nhưng phỏng chừng con số này chỉ đến để ứng phó một chút thôi, nghe nói trong khu Dạ Oanh có khoảng năm hình thái thứ hai!" Đội trưởng Lý Tiềm mới nhậm chức của biên đội số hai nói.
Ban đầu gã đảm nhiệm chức đội trưởng thê đội thứ hai, về cấp độ chiến lực, rất khó đảm nhiệm đội trưởng thê đội thứ nhất, nhưng gã lại có nhân mạch rộng, cộng thêm tình trạng thiếu người trong cục, nên mới được nâng đỡ lên.
Mà đặc điểm của gã chính là tin tức nhạy bén, chẳng những quen thuộc khu Hắc Quang mà còn có hiểu biết về các khu khác.
"Hai vị hình thái thứ hai của khu Dạ Oanh có chút điệu thấp đến đây, còn hai vị hình thái thứ hai của khu Vô Miên kia lại khá phô trương đến đây. Nói không chừng, bọn họ đang muốn thoát khỏi cái tên đại khu yếu nhất, nên có vốn liếng gì cũng lấy hết ra đây rồi" La Hoa nhỏ giọng nhận xét, trong giọng nói còn mang theo chút giễu cợt.