Lúc này, bỗng nhiên hắn lại nhìn thấy đám sương mù dày đặc xung quanh đang nhanh chóng lao tới, quấn quanh cái xác rỗng của con quái trùng kia.
Lớp vỏ giáp xác rỗng không của quái trùng chìm vào trong đó, rồi rất nhanh dưới ảnh hưởng của tầng sương mù dày đặc vờn quanh, nó dần dần bị giòn hóa, rồi vỡ vụn chia lìa.
Sương mù giống như một cái miệng vô hình kỳ quái, hoàn toàn lộ ra răng nanh, dần dần phân giải thi thể quái trùng, vào nuốt gọn vào trong bụng.
Rất nhanh, thi thể quái trùng liền biến mất sạch sẽ.
Một màn này cũng khiến trái tim Hứa Thâm có chút lạnh lẽo.
Quái trùng này không biết là cái gì, khư cũng không phải, sinh hoạt trong sương mù dày đặc, lại bị sương mù dày đặc cắn nuốt.
Hứa Thâm dừng lại một lát, rồi lại tiếp tục tiến về phía trước.
Sau khi đi được một đoạn, Hứa Thâm liền có cảm giác tựa như bản thân vừa bị xé rách.
Thứ cảm giác nọ bắt nguồn từ trong đầu, tựa như có một loại thực thể vô hình nào đó vẫn một mực buộc lại những mối dây thần kinh ở chỗ sâu trong xương sọ của hắn, mà giờ phút này, sợi dây thừng vô hình kia đang bị kéo đến căng cứng lên.
Hứa Thâm quay đầu nhìn lại, chợt phát hiện vị trí hiện giờ của hắn đã cách thân thể rất xa, xa đến mức không thể nhìn thấy được nữa.
Hắn không dám tiếp tục tiến về phía trước, bắt đầu chậm rãi lui về phía sau.
Trong quá trình trở về, Hứa Thâm đo đạc từng bước, cố gắng tính toán xem khoảng cách này là bao nhiêu.
Chờ đến khi hắn một lần nữa trở về khu vực phía trước căn phòng chứa thân thể của mình, hắn đo đạc được khoảng cách chừng 328 mét.
Nghĩa là hắn không thể rời khỏi bản thân vượt qúa đường kính có chiều dài như vậy.
Đã trở về, nhưng Hứa Thâm không quay lại thân thể, hắn bắt đầu lang thang bên ngoài phòng.
Dù chuyến hành trình lần này không giúp hắn tìm được quả táo Hoàng Kim, nhưng đặt mình trong sương mù dày đặc, cũng có thể chậm rãi tăng cường tinh thần lực.
Sương mù dày đặc luôn luôn xâm nhập, không ngừng tìm cách xâm nhập… Chuyện này cũng tương đương với tinh thần lực không ngừng được rèn luyện.
Hứa Thâm nhìn về phía thân thể, ngay khi tư tưởng của hắn đang nhìn chằm chằm vào thân thể, bỗng nhiên hắn cảm thấy hàn ý xung quanh chợt biến mất, hoặc là nói, nó đã trở nên mơ hồ hơn rất nhiều.
Hứa Thâm đằng kia mở mắt ra, lập tức nhìn thấy căn phòng lúc trước đã trở nên rõ ràng, cùng với vị “Ca ca” mơ hồ kia.
Lúc trước, sau khi đối phương đặt mình trong sương mù dày đặc, trên người đã bị sương mù vờn quanh bao trùm, mà giờ phút này, trên thân thể lại xuất hiện từng lỗ thủng nho nhỏ, tựa như từng bị vô số loài côn trùng giống như con ngài, vây quanh trên người gặm cắn.
“Nếu anh cảm thấy mệt, thì về đi.” Hứa Thâm nói với vị “Ca ca” kia. Dù sao bọn họ cũng ở cùng một chỗ rồi, bởi vậy hắn đã coi người kia như bạn bè của mình.
Vị “Ca ca” kia nghe được lời Hứa Thâm nói, khẽ gật đầu, tựa như còn nhếch miệng nở nụ cười với hắn nữa.
Hứa Thâm thấy vậy, cũng không tiếp tục nhiều lời thêm, lập tức rút kiếm, đứng lên bắt đầu tu luyện.
“Kiếm tốc kéo dài, nếu cũng có thể điệp gia...” Hứa Thâm lần lượt rút kiếm vung chém.
Ban đầu, mỗi lần vung chém như vậy, hắn đều cần một lần nữa tiếp lực, nhưng tới hiện giờ, hắn đang luyện tập liên tục rút kiếm vung chém đến cực hạn.
Lần lượt toàn lực huy động, kiếm quang nhanh như tàn ảnh.
Hứa Thâm không ngừng thử dùng một kiếm sau đuổi kịp kiếm trước, rút ngắn khoảng cách kéo dài.
Nhưng khoảng cách này lại giống như chim và cá, cá cần ra sức vật lộn, mới có thể miễn cưỡng chạm được vào đầu móng vuốt của chim.
Đêm khuya, trong căn nhà không người này, Hứa Thâm một mình khổ luyện.
Hai giờ sau, có vẻ vị “Ca ca” kia đã cảm thấy mệt mỏi, toàn thân gã bị sương mù dày đặc bao trùm, như một tầng tuyết trắng đọng lại thật dày, không cách nào làm chúng nó tan đi được, bởi vậy, đối phương đành phải lui về trong thân thể Hứa Thâm.
Hứa Thâm cũng có thể hiểu được, hắn biết đối phương đã cố hết sức.
Suy cho cùng, bản thân hắn liên tục vung kiếm rèn luyện, cũng cảm thấy thoát lực rồi, trong quá trình rèn luyện cũng phải dừng lại nghỉ ngơi vài lần.
Hứa Thâm không tiếp tục ở lại căn nhà này nữa, hắn nhanh chóng đi vòng vèo, trở về khu thành thị Hắc Quang, nghỉ ngơi tới sáng sớm, bỗng nhiên hắn bị âm thanh của dụng cụ truyền tin đánh thức, mở ra xem xét, là Lý Mỹ Na gọi đến, Liễu cục có việc tìm hắn.
Hứa Thâm thử dò xét từ chỗ Lý Mỹ Na một chút, nhưng không hỏi được chuyện cụ thể, chỉ có thể mặc quần áo đi vào trong cục.
“Liễu cục.” Trong văn phòng có Liễu Tích Xuyên, cùng với Lý Mỹ Na đang mặc váy công sở màu đen đứng bên cạnh ông ấy.
Liễu Tích Xuyên cười cười nhìn Hứa Thâm, rồi bảo Lý Mỹ Na đi chuẩn bị cho hắn một ly cà phê: “Ngồi đi.”
“Cục trưởng tìm tôi là?” Hứa Thâm ngồi xuống, nhận lấy ly cà phê từ trên tay Lý Mỹ Na rồi thấp giọng nói cảm ơn. Lý Mỹ Na mỉm cười đáp lại, sau đó im lặng lui sang một bên.
“Hiện tại cậu đã là đại đội trưởng trong cục, lại là thân vệ bên cạnh Nghĩ Hậu, muốn tiền tài có tiền tài, muốn quyền thế có quyền thế. Vậy cậu có suy nghĩ gì về tương lai sắp tới không?” Liễu Tích Xuyên rút ra một điếu thuốc phiện, Lý Mỹ Na khom lưng giúp ông ấy châm lửa.
Khói từ miệng Liễu cục chậm rãi bay ra, che khuất cả khuôn mặt, khiến cho ánh mắt của đối phương mang theo một chút thần bí.
“Tương lai?”
Đây là một từ rất xa xỉ, đại đa số mọi người đều không dám thoải mái mà hưởng thụ hai từ này.
Nhưng đúng là Hứa Thâm của hiện tại đã có tư cách để suy nghĩ về hai chữ này rồi.
“Tu luyện, hưởng thụ cuộc sống, nếu có cơ hội, có thể trở thành quân vương là tốt nhất.” Hứa Thâm thản nhiên nói.
Loại ý tưởng này cũng rất bình thường.
Liễu Tích Xuyên hơi gật đầu, phần lớn những suy nghĩ của bất cứ một tồn tại hình thái thứ hai nào, đều là như vậy.
Suy cho cùng, con người cũng hướng lên chỗ cao, và trở thành quân vương là mục tiêu cuối cùng của tất cả những trảm khư giả hình thái thứ hai.
Liễu cục nhẹ giọng nói: “Địa vị của quân vương rất cao, nên muốn trở thành quân vương cũng cực kỳ gian nan, cần tìm đường sống từ trong chỗ chết. Đối với con người, cửa ải Niết Bàn tái tạo thân thể này quá mức gian nan, hơn nữa chúng ta còn tiêm vào loại Tịnh Khư Tề kém chất lượng, khó khăn lại càng thêm khó khăn.”
Hứa Thâm khẽ gật đầu, hắn hiểu được điểm này.
“Tịnh Khư Tề kém chất lượng?” Lý Mỹ Na bên cạnh lên tiếng, nghi hoặc hỏi.